Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 923:

.



Chương 923:
Hạ Phác Đình tiễn Tiền Phi Long đi rồi trở về, nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm liền biết vợ mình đã đi tắm.
Anh rất thích khách sạn và căn phòng này, có tầm nhìn ra biển tuyệt vời và đối diện là hoa hồng galaxy. Cùng vợ đi tắm, uống chút rượu và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nó là khoảng thời gian thư giãn hiếm có đối với Hạ Phác Đình.
Anh vốn định cởi quần áo trước, nhưng lúc này Tô Lâm Lang tắt nước, gọi: "Anh ơi?"
Trong tình huống bình thường, Tô Lâm Lang không thích Hạ Phác Đình tắm cùng mình, cho nên cô chưa bao giờ chủ động gọi anh.
Hôm nay cô chủ động gọi anh, chắc là cũng có hứng muốn làm chút gì đó.
Hạ Phác Đình không cởi áo thun mà đi thẳng vào phòng tắm.
Quả nhiên, bà Hạ đã cởi quần áo và đang ngâm trong bồn tắm.
Bồn tắm lớn màu trắng, nước ấm, và cả cô nữa, đây như một cảnh xuân sắc.
Cô ngoắc chân ra hiệu cho chồng đi tới. Cô khoanh tay lười biếng dựa vào bồn tắm nhưng ánh mắt lại dữ dằn, cô nói: "Chúngta nói chuyện trước, sau đó mới tắm chung."
Họ cũng được coi như cặp vợ chồng già, rất ăn ý, chưa từng cãi nhau.
Nhưng đó không phải là do Hạ Phác Đình tốt, mà là do Tô Lâm Lang.
Cô không chỉ rất nhạy bén và có óc phán đoán trong mọi vấn đề lớn mà khi ở nhà cũng vậy, chưa bao giờ gây xích mích nội bộ.
Bất cứ khi nào có điều gì đó gây ra tranh chấp giữa hai người, chỉ cần cô nhận thấy thì sẽ nhanh chóng giải quyết thay vì tranh cãi với anh.
Hôm nay cũng vậy, cô đã phát hiện ra từ lâu rằng anh không chỉ có một phương án giải quyết đối với 4 tỷ bảng Anh của A Khôn mà còn có phương án thứ hai. Tuy nhiên, lúc dó Tiền Phi Long đã chặn miệng anh, anh mới không nói ra. Cô sốt ruột muốn biết bèn thản nhiên nói với anh rằng cô muốn biết ngay và luôn. Anh cũng không úp úp mở mở, nói hết những chuyện chưa nói xong với cô.
Bởi vì điều cô muốn biết nhất bây giờ là làm thế nào giải quyết được 4 tỷ.
Hạ Phác Đình ngồi xuống mép bồn tắm, lặng lẽ ngắm nhìn đôi má ửng hồng vì hơi nước bốc lên của vợ.
Qua hồi lâu, thấy vợ mình đã mất kiên nhẫn và sắp sửa nổi giận, anh mới đưa tay ra hiệu cho vợ nằm xuống, rồi nói: "Làm cho vương quốc Anh nôn ra 4 tỷ cũng không phải là dễ dàng."
Đây là một bồn tắm hình tròn lớn, Tô Lâm Lang vốn đang nằm nghiêng.
Cô xoay người nằm xuống, gối đầu lên tay Hạ Phác Đình, quay mặt ra cửa sổ.
"Nói nhanh đi!" Cô cố kiềm nén sự thiếu kiên nhẫn trong lời nói.
Tô Lâm Lang đôi khi không hiểu làm sao trong khi cô dứt khoát và nhanh gọn đến vậy mà lại tìm được một người đàn ông cứ thích úp úp mở mở như Hạ Phác Đình.
Cho đến bây giờ, cô chưa ra tay đánh anh không phải vì anh tốt mà là bởi vì khả năng kiếm tiền của anh.
Hạ Phác Đình đặt tay lên mặt vợ, khuôn mặt cô nhỏ nhắn, còn không to bằng bàn tay anh. Lúc này cô lười miếng nằm trong lòng anh như một con mèo lười biếng, nhưng là một con mèo lười biếng có thể trở mặt và cào người ta bất cứ lúc nào.
Tất nhiên, anh không dám úp úp mở mở nữa, nói: "Trước mắt từng là tiền lệ là, theo anh được biết, CIA đã từng đưa cho KGB 600 triệu đô la Mỹ để đối lấy một đặc công quan trọng. Đó là số tiền đã được phê duyệt với bộ quốc phòng Hoa Kỳ, là 600 triệu đô la Mỹ vàng thật bạc trắng."
Im lặng một lúc, anh nói tiếp: "4 tỷ bảng Anh của A Khôn là tiền tham ô, nó vốn không thuộc về vương quốc Anh, chỉ là gửi ở vương quốc Anh mà thôi. Nếu chúng ta có thể bắt được đặc công số một hoang gia thì sẽ đề cập đến bí mật quân sự cốt lõi của vương quốc Anh. Nên dù vương quốc Anh có khó chịu cỡ nào thì cũng phải nhả số tiền tham ô kia ra. Dù sao nếu đặc công số một tiết lộ tin tức, thiệt hại đối với vương quốc Anh sẽ lớn hơn rất nhiều số tiền tham ô đó."
Tô Lâm Lang đột nhiên ngộ ra sau khi được Hạ Phác Đình nhắc nhở.
Đúng vậy, thượng tá George, đặc công số một hoàng gia anh chính là bạn cũ của cô.
Quả thật anh ta là người duy nhất trị giá 4 tỷ bảng Anh.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận