Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 355:

.



Chương 355:
Hiển nhiên Lương Tùng cũng đã quyết tâm, hắn nói: "Được, tôi chỉ có thể cho cô biết chết là gì. Tôi có tứ đại nguyên soái, bọn họ đều có kỹ năng bất phàm, công phu hơn người, đến đây, giới thiệu cho cô."
Hắn chỉ vào một người có làn da đen, hắn nói: "Đây là A Cung, quản lý an ninh trật tự ở Tiêm Sa Chủy."
Tô Lâm Lang gật đầu: "Trộm túi của khách du lịch, thấy người Đại Lục là quăng rìu vào đầu người ta, chính là anh ta, đáng chết."
"Người Đại Lục làm đám rác rưởi, dạo này chúng tôi không giết cũng là vì nể mặt cô." Lương Tùng nói xong, hắn lại chỉ vào một tên gầy gò: "Đây là A Hỉ, phụ trách an ninh trật tự của cửa hàng ở Tiêm Sa Chủy."
"Vơ vét phí bảo kê, dồn ép các gia đình kinh doanh không thể không vay nặng lãi, chính là anh ta, đáng chết." Tô Lâm Lang nói.
Lương Tùng tức giận, hắn lại chỉ vào một tên cường tráng: "A Phát, cậu ta phụ trách đám em gái bán trứng ở Tiêm Sa Chủy."
"Thảo nào mặt lại dâm như vậy, thì ra là một tú ông, anh là người đáng chết nhất." Tô Lâm Lang nhìn kỹ người này, cô nói.
Lương Tùng vốn chỉ muốn tuỳ tiện phái một người, không cần quá tàn ác, chỉ cần gõ rìu vào gáy khiến Tô Lâm Lang bị phế là được rồi.
Nhưng hắn vô cùng tức giận bởi mấy câu cô nói, hận không thể tự mình cầm rìu đi chém người.
Hắn dùng chút nhẫn nhịn cuối cùng, giới thiệu đàn em thứ tư: "Đây là A Tài, là em họ của tôi, quản lý tài chính trong bang hội."
Cung Hỉ Phát Tài, tứ đại nguyên soái, chỉ cần một ánh mắt của Lương Tùng, tất cả đều lấy rìu ra.
Miệng bọn họ đều bị lệch, vẻ ngoài cũng xấu xí, đứng ở đầu đường lâu ngày, nên vẻ mặt vô cùng hung dữ.
Mà Tô Lâm Lang mặc áo len dệt kim màu đen, quần trắng thoải mái, buộc tóc đuôi ngựa thấp, vẻ mặt giống như vị Bồ Tát phía sau chiếc ghế gập kia, dịu dàng, điềm tĩnh, ngọt ngào.
Cô tươi trẻ như vậy, khỏe mạnh đầy sức sống, cô đứng đó khiến người ta có ảo giác, môi trường sống của cô vô cùng giàu có, cả đời không trải qua sóng gió, cô mới có thể bình thản ung dung như vậy.
Khí chất của cô hoàn toàn tương phản với đám người xấu xí dữ tợn trong bang hội này.
Ngoại hình của cô khiến Cung Hỉ Phát Tài tứ đại nguyên soái đều cảm thấy rất đáng tiếc, không nỡ nhẫn tâm chém cô.
Nhưng lời nói của cô lại vô cùng gợi đòn.
Cô cười hỏi: "Mấy người lên lần lượt, hay cùng một lúc?"
Lương Tùng cắn răng ken két, hắn buông tay: "Nghe thấy không, cô ta đây là xem thường mấy người, còn không mau ra tay ác liệt cho tôi!"
Quý Đức vẫn luôn nói lẩm bẩm bỗng yên lặng, ông ta cho rằng nhất định Tô Lâm Lang sẽ chết, cũng nghĩ rằng chỉ cần cô chết, Lương Tùng sẽ hả giận, ông ta cũng có thể chạy thoát khỏi nơi địa ngục ma quỷ này.
Quý Đình Hiên vẫn đứng đỏ, linh hồn nhỏ bé đã sớm bay mất, anh ta run rẩy hỏi: "Phác Đình, chúng ta trốn đi, trốn đi."
Hạ Phác Đình kéo góc áo anh ta, anh cắn răng nói: "Không cần làm ảnh hưởng đến em gái phát huy, nếu không tôi sẽ giết cậu trước!"
Đã quá muộn, A Cung phụ trách ăn trộm, còn chuyên giết người Đại Lục cầm rìu bước ra khỏi hàng, Lương Tùng chỉ cảm thấy phía sau có gió, hắn coi như là nhạy cảm, bảo vệ rìu chiến thuật, nhưng một cái rìu chiến thuật khác đã trong tay Tô Lâm Lang.
Nhát rìu đầu tiên của A Cung bổ đến, Tô Lâm Lang dùng tư thế đánh golf, cô bổ lại, chiếc rìu của A Cung bị cô bổ làm đôi, ầm một tiếng, đâm sâu vào vai Quý Đức, ông ta kêu một tiếng, hai mắt mở to.
Cùng với tiếng thét chói tai lần thứ hai của Lý Phụng Gia, A Cung tấn công trong khoảng cách gần.
Lúc này Lương Tùng mới phát hiện Tô Lâm Lang chẳng những có trình độ phi tiêu của quán quân, mà còn biết Vịnh Xuân quyền.
Vừa rồi túi của cô đã bị đàn em của hắn cầm đi, cô không mang vũ khí vào, nhưng cô cướp rìu của hắn.
A Cung bổ tới, cô lại cúi người lùi về sau.
Tuy nhiên trọng tâm của cô không ở mặt đất, mà cô lại nâng chân lên, dẫm mạn vào quần A Cung, chỉ nghe A Cung hét thảm một tiếng, cô bổ chiếc rìu cắm xuống đất, chân còn lại kẹp lấy cổ anh ta.
Tô Lâm Lang giẫm thêm một phát nữa, cơ thể của phụ nữ vốn nhẹ, cô lại dựng thắng lại, nghênh đón chiếc rìu.
Cùng với tiếng ầm, A Cung bổ rìu qua, bị cô đập quay về, đập trúng đầu anh ta.
Vừa vỡ trứng vừa vỡ đầu, chỉ dùng một chiêu.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận