Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 616:

.



Chương 616:
"Chị dâu, chị nói mau lên, rốt cuộc là sao?" Hạ Phác Chú sốt vó, ruột gan rối như tơ vò.
Băng Nhạn cũng giơ tay nói: "Chị dâu, em cũng muốn biết nữa."
Tô Lâm Lang nhặt một viên xúc xắc lên rồi nói: "Số trên xúc xắc xương được làm từ bạc, mà bạc có thể dẫn điện, quần áo của chị là tơ lụa, ma sát với bạc sẽ sinh ra tĩnh điện. Hai mặt xúc xắc nhiễm điện sẽ xuất hiện phản ứng thuận nghịch và đẩy nhau, vì vậy, chị muốn ra điểm bao nhiêu thì chỉ cần sử dụng đồ lụa ma sát với mặt xúc xắc, sau đó nhẹ nhàng lắc vài cái, chúng sẽ tự lật ngược theo ý chị, rất đơn giản đúng chứ?"
Hạ Phác Chú đang học cấp 3, học vật lý cũng không tệ, suy nghĩ một chút liền hiểu ra: "Đúng là rất đơn giản."
Cậu ta lại vỡ lẽ: "Rốt cục em cũng hiểu được vì sao ngày đó chị đột nhiên muốn đuổi theo mắng ông tư Viên rồi."
Thủ thuật không hề phức tạp, trong đó diễn xuất đã chiếm một nửa.
Lúc ấy ở Đại Phú Hào, Tô Lâm Lang đuổi theo mắng ông tư Viên, cô vừa mắng vừa chà xúc xắc, thực ra là đang gian lận.
Đó gọi là diễn xuất.
Mặc dù đầu óc của Hạ Phác Húc không linh hoạt nhưng anh ta lại rất giỏi bắt chước.
Anh ta tỏ vẻ nghiêm túc, đột nhiên đưa tay ra sau lưng Tô Lâm Lang: "Chị dâu, trên đồ của chị dính tàn thuốc."
Anh ta giả vờ giúp chị dâu phủi tàn thuốc vài cái, thả xúc xắc vào ống rồi lắc một chút và mở ra, cũng là năm con một.
Hạ Phác Chú vừa thấy liền kêu lên: "Oa anh hai, vừa rồi anh cọ vào đồ của chị dâu là đang gian lận đúng không?"
Trên thực tế, lưng Tô Lâm Lang căn bản không hề có tàn thuốc, Hạ Phác Húc nói giúp cô phủi tàn thuốc, đó chỉ là thủ đoạn gian lận mà thôi.
Hạ Phác Húc giao xúc xắc cho Hạ Phác Chú, nhân lúc cậu ta và Băng Nhạn nghiên cứu xúc xắc, anh ta kéo Tô Lâm Lang qua một bên, nhỏ giọng nói: "Chị dâu, em phải nói cho chị một bí mật... Cố Mãn Quán ấy, muốn tới Đại Lục mở sòng bạc."
Tô Lâm Lang hiểu ra ngay, cười hỏi: "Hắn muốn lôi kéo em cùng hợp tác, để em hỗ trợ giới thiệu khách hàng rồi chia phần trăm cho em đúng chứ?"
Hạ Phác Húc có chút ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu: "Ừm."
Tô Lâm Lang nói tiếp: "Suýt nữa hắn đã trói em đi quay phim đen, bây giờ lại lôi kéo hợp tác, em cũng đồng ý hả?"
Hạ Phác Húc vội vàng đáp: "Chị dâu, có trời đất chứng giám, hắn gọi điện rất nhiều lần nhưng em chưa từng đồng ý, em muốn lấy giải nam diễn viên xuất sắc nhất, nếu có vết nhơ lại còn dính án hình sự, đạo diễn sẽ không dùng em nữa."
Nói rồi, anh ta lại giải thích: "Em chỉ muốn biết chị gian lận thế nào, sau đó đưa cho hắn một bộ xúc xắc thôi."
Đừng thấy Hạ Phác Húc có địa vị thấp nhất trong nhà họ Hạ, thực chất anh ta là một người rất nổi tiếng ở Đại Lục, thường xuyên tiếp xúc với đạo diễn, diễn viên cùng với các quan chức cấp cao của chính phủ, mà những người đó vừa hay chính là nguồn khách hàng chất lượng cao của sòng bạc.
Những người thật sự thông minh, đơn cử như ông tư Viên, ông ta sẽ không đến Đại Lục mở sòng bạc. Bởi vì ông ta biết, công an Đại Lục không bắt mình thì thôi, chứ đã muốn bắt thì kiểu gì cũng có thể tra ra chứng cứ. Suy cho cùng, loại tội phạm như Trương Hoa Cường, người ta nói chết là phải chết.
Thế nhưng có một loại người lại tự cho là mình rất thông minh, ví như Cố Mãn Quán, hắn cảm thấy công an Đại Lục đều là kẻ ngốc, có thể dùng cách thuê người điều hành kinh doanh và mở công ty đầu tư nhằm rửa tiền, tới Đại Lục kiếm tiền qua con đường cờ bạc.
Để có thể lôi kéo được khách hàng chất lượng cao, trong thời gian qua, hắn không ngừng đi theo Hạ Phác Húc.
Mấy viên xúc xắc xương cũng là hắn đưa cho Hạ Phác Húc nhằm tìm ra phương pháp Tô Lâm Lang gian lận bằng xúc xắc xương, đợi tìm được cách, hắn sẽ tới Đại Lục và bảo Hạ Phác Húc giúp mình lôi kéo mọi người, hắn mang theo đám đàn em chơi trò xảo trá là có thể kiếm tiền rồi.
Hắn quả không hổ là con do vợ lẽ nuôi dưỡng, bàn tính gõ cành cạch suýt thì bắn cả hạt tính vào mặt Tô Lâm Lang.
Đương nhiên Hạ Phác Húc chưa từng gặp Cố Mãn Quán, hai người vẫn luôn liên lạc qua điện thoại.
Anh ta tương đối ngốc, còn thích đi đường tắt, chắc chắn đã động lòng.
Tuy nhiên lá gan của anh ta cũng nhỏ nên Tô Lâm Lang mới tùy tiện lừa anh ta và bán đứng Cố Mãn Quán.
Hạ Phác Húc thấy chị dâu cười tủm tỉm nhìn mình, anh ta cũng biết trước giờ cô đều ghét ác như thù, ghét nhất là cờ bạc nên anh ta bèn vội vàng bày tỏ lòng trung thành, nói: "Chị dâu, đợi đến khi Cố Mãn Quán tới Đại Lục tìm em, em sẽ lập tức báo cảnh sát, bảo công an bắt hắn."
Trên thực tế, theo cải cách mở cửa của Đại Lục, có rất nhiều người từ Cảng Thành, Macao, Đông Nam Á âm thầm chạy đến Đại Lục mở sòng bạc chứ không chỉ có mỗi Cố Mãn Quán, trong thời gian ngắn đúng là có thể kiếm được tiền rất nhanh chóng.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận