Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 877:

.



Chương 877:
Từ đằng xa còn có rất nhiều tàu xung kích lao từ nhiều hướng tới.
Trên tàu xung kích, cảnh sát Đại Lục đang dùng tiếng Quảng Đông, tiếng Anh và tiếng phổ thông liên tục khuyên đầu hàng: "Nơi này thuộc đồn cảnh sát nước Hoa, các người đã bị bao vây, xin hãy thả vũ khí xuống, hãy lập tức thả vũ khí xuống đầu hàng!"
A Thang nhìn thấy con tàu xung kích ngày càng tới gần, lập tức nhắm họng súng bắn liên tiếp một băng đạn.
Loa trên tàu xung kích bị bắn hỏng, nhưng lại có một băng đạn khác mạnh hơn đáp lại anh ta ngay tức khắc.
Anh ta vội vàng cúi đầu xuống, đạn lao vọt tới bắn vào thân tàu của anh ta, bịch bịch bịch, toàn là dấu đạn.
Biết trước quân nhân Đại Lục rất giỏi, khó đối phó nên hôm qua còn từng nói về chuyện này với A Khôn. Không ngờ bây giờ muốn nói hối hận cũng đã muộn, anh ta gào lên với A Khôn: "Anh Khôn, bên này đã bị bao vây rồi, bên anh thế nào?"
A Khôn nói: "Chỉ có một lỗ hổng, tôi đi trước, cậu cản phía sau!"
A Thang rút bộ đàm ra gọi đám đàn em: "Tất cả chú ý, đừng lo lắng hốt hoảng, rút lui theo thứ tự."
Sau đó lại nói tiếp: "Mai bên Đại Lục đưa tin, chỉ cần có một công an chết thì người giết sẽ được thưởng thêm một nghìn đô la Mỹ, cố gắng giết cho tôi!"
Nghe anh ta nói như vậy, đám buôn ma túy tức khắc trở nên hưng phấn hơn.
Cứ giết được một công an là mọi người nhận thêm một trăm nghìn đô, hỏi có ai mà không vui, có ai mà không đỏ mắt khao khát, muốn giết thêm một tên nữa?
A Thang vẫn rất bình tĩnh, anh ta biết mình nên làm gì. Anh ta vác súng nhắm vào áp của máy biến thế trên tường bắn một cái, thoáng chốc, tất cả đèn trên thuyền chập chờn rồi dập tắt toàn bộ. Cả con thuyền đánh bạc lập tức tối om, chìm trong bóng tối.
Ngay sau đó, trên hành lang, trên boong thuyền, trên cửa cầu thang, đám buôn ma túy vừa chuẩn bị đâu ra đấy đã bị bắn lui.
A Thang chậm rãi lùi vào phòng đánh bạc.
Rút lui từ bên này, anh ta lần mò lục lọi trong bóng tối.
Nói tới cũng buồn cười, anh ta đang đi tìm Hạ Phác Húc.
Dù sắp chết anh ta cũng muốn dẫn Hạ Phác Húc đi cùng!
...
Lại nói về Hạ Phác Húc và A Hà.
Ngay khi công an và đám buôn ma túy đánh một trận ác liệt, lẽ ra Hạ Phác Húc phải ngoan ngoãn chạy trốn, chờ công an chiếm thuyền xong sẽ ra ngoài.
Nhưng hạng người như anh ta chẳng có năng lực gì, được cái rất to gan.
A Hạ bị anh ta đè chặt không thoát nổi, giãy giụa nói: "Ngài Hạ, anh không cho tôi đứng dậy thì cũng thôi, mau đi ngăn cản A Khôn lại đi. Ông ta có bộ đàm liên lạc với quân đội nước Anh, có thể liên lạc tới căn cứ sản xuất ma túy. Nếu để ông ta liên lạc được với căn cứ sản xuất ma túy, lúc đó bọn buôn ma túy sẽ lên thuyền chạy trốn, mọi công sức của chúng ta sẽ lãng phí mất."
Lúc này A Khôn vẫn đang đứng bên ngoài quan sát tình hình chiến đấu, Hạ Phác Húc nghĩ một lúc giơ cánh tay đeo đồng hồ lên: "Tôi có bom, chúng ta cho ông ta nổ tung đi!"
Chiếc đồng hồ này vừa là máy nghe lén vừa là bom, lúc cần thiết đập vỡ là bom sẽ nổ.
A Hà tưởng Hạ Phác Húc có thể nổ chết A Khôn ngay trong một lần, cô ta vội nói: "Ông ta vẫn còn giá trị rất lớn, không thể giết chết được, phải bắt sống ông ta. Chỉ cần chạy ra quấy rầy, cản trở ông ta gọi điện thoại là được."
Hạ Phác Húc đứng dậy, bàn tay đeo đồng hồ đập tới định đập lên người A Khôn. Nhưng khi cánh tay định đập lên người A Khôn, anh ta lại tránh sang một bên. Tiếng nổ vang lên, Hạ Phác Húc trợn to mắt!
Bởi vì cánh tay đeo đồng hồ đã đánh hụt về phía A Khôn, đập vào người một tên buôn ma túy đứng bên ngoài cửa sổ. Đầu của tên buôn ma túy bị đồng hổ nổ nát đầu ngay tức khắc, vỏ đạn văng khắp nơi làm rách cả mặt A Khôn.
A Khôn quay đầu lại nhìn Hạ Phác Húc đang đứng sững người, chỉ thấy khó tin vì mình vừa bị một tên ngu ngốc đánh lén. Lập tức nã một phát súng vào ngực anh ta.
Hạ Phác Húc đáng thương lần đầu làm đặc công, vừa định khoe tài, định làm anh hùng cứu mỹ nhân đã bị một phát súng của A Khôn đánh bay.
A Hà vừa định mắng Hạ Phác Húc ngu ngốc thì đã thấy A Khôn bắn Hạ Phác Húc một cái. Cô ta vội vàng xông lên cứu anh ta.
Đây là trận đấu của tội phạm buôn ma túy và công an, là cuộc chiến rất khốc liệt.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận