Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 974:

.



Chương 974:
Đối với anh ta, người của nhà họ Hạ cũng chỉ là con mồi mà thôi.
Anh ta và thượng tá George săn giết Hạ Phác Hồng cũng dễ như trở bàn tay.
Nhưng điều anh ta không ngờ là nhà họ Hạ chẳng những có những cô gái đường phố, thằng nhóc choai choai xã hội đen, mà còn có cả lính đặc biệt của PLA.
Nhóm người này đã cùng nhau dệt một tấm lưới khổng lồ cho anh ta và thượng tá George, mà bây giờ tấm lưới đã sắp dệt xong!
Ba chiếc xe của nhà họ Hạ đã tách ra ngay khi đi qua đường hầm dưới biển.
Một chiếc xe của Hạ Phác Đình chạy thẳng từ đường chính đến đồn cảnh sát quận Tây, trong khi hai chiếc xe còn lại đi đường vòng và lặng lẽ đậu phía sau đồn cảnh sát.
Cảnh sát trưởng họ Nghê của đồn cảnh sát quận Tây, xuất thân từ đội Phi Hổ, là một chàng trai cao lớn khỏe mạnh, thân hình cứng rắn. Bởi vì Hạ Phác Đình và Mạch Gia Câu đã báo trước rằng mình muốn đến nên anh ta cũng sớm có chuẩn bị, đang chờ đợi.
Nhìn thấy một chiếc xe Maybach đen tuyền được ánh mặt trời chiếu cho thành màu vàng, chói lóa và sang trọng từ xa đang tiến tới, cảnh sát trưởng Nghê đã rời khỏi cửa của đồn cảnh sát.
Khi vệ sĩ mở cửa xe, Hạ Phác Đình nhã nhặn lịch sự mặc vest bước xuống xe, vươn tay ra: "Không biết tổng giám đốc Hạ đến đây, không đón tiếp từ xa, xin thứ lỗi!"
Hạ Phác Đình bắt tay cảnh sát trưởng Nghê và nói: "Tôi vừa nghe sếp Mạch nói có người muốn ám sát tôi, vẫn là cảnh sát trưởng Nghê nghe được trước và báo tin. Tôi đây vô cùng cảm ơn, đặc biệt đến thăm ngài. Cảnh sát trưởng, ngài có thời gian nói chuyện với tôi không?"
Cảnh sát trưởng Nghê chân thành nói: "Nếu như anh Hạ muốn gửi tiền hoa hồng thì xin miễn, bảo vệ người dân là trách nhiệm của cảnh sát chúng tôi, không thể bởi vì chút chuyện nhỏ này mà tôi đòi tiền hoa hồng của ngài được."
Hạ Phác Đình mỉm cười gật đầu nói: "Nếu ngài đã nói như vậy mà tôi còn ép ngài nhận tiền hoa hồng thì ngược lại đang xúc phạm đến nghề nghiệp của ngài. Sau này, tôi sẽ cảm ơn ngài bằng cách thức khác vậy!"
Sau này, cảnh sát trưởng Nghê sẽ cao bay xa chạy cùng Mạch Gia Câu, cho nên cũng xem thường mấy chục ngàn, mấy trăm ngàn tiền hoa hồng, anh ta cũng không muốn tiếp đãi Hạ Phác Đình quá lâu nên cũng muốn đuổi người đi.
Nhưng ngay vào lúc này, Tô Lâm Lang cũng bước xuống xe, lớn tiếng nói: "Xin chào sếp Nghê, đây có phải là đồn cảnh sát quận phía Tây hay còn gọi là đồn cảnh sát ma không? Ngài có thể dẫn tôi đi xem rốt cuộc căn phòng nào bị ma ám được không? Tôi rất tò mò muốn xem nó."
Thật ra thì cái gọi là nhà trọ ma quỷ lộng hành chính là trò quỷ do cảnh sát trưởng Nghê và Mạch Gia Câu gây ra, bọn họ làm vậy mới có nơi để giấu tiền.
Cảnh sát trưởng Nghê cũng đã sớm nghe nói đến danh tiếng của Tô Lâm Lang, biết cô chính là nhân vật linh hồn của nhà họ Hạ.
Cửa kính xe Maybach đen tuyền, không nhìn thấy bên trong, vừa rồi không nhìn thấy Tô Lâm Lang, còn tưởng rằng cô không có ở đó nên cũng không sợ hãi như vậy. Nhưng vào giờ phút này, cô đột nhiên xuống xe, còn nói muốn xem căn phòng ma, vừa nghĩ tới trong phòng đang cất giữ tiền, cảnh sát trưởng Nghê đương nhiên bị khiếp sợ.
Một người khi gặp phải người khiến anh ta sợ hãi, điều đầu tiên anh ta sẽ làm là tìm kiếm thứ quan trọng nhất đối với mình, đó chắc hẳn là một khẩu súng.
Tô Lâm Lang lạnh lùng nhìn, chỉ thấy cảnh sát trưởng Nghê khi nhìn thấy mình thì lại không sờ cây súng mà lại đút tay vào túi quần.
Anh ta khá bình tĩnh, một lúc sau mới định thần lại, tiến lên bắt tay, nói: "Vị này chắc hẳn là bà Hạ, ngưỡng mộ ngài đã lâu, nhưng cô không thể tham quan căn phòng ma, bởi vì đó là hiện trường của bốn vụ án mạng, vụ án vẫn chưa được giải quyết nên cảnh sát của chúng tôi không được phép vào trừ khi nộp đơn. Vì vậy tôi thành thật xin lỗi, không bằng chúng ta lên lầu cùng uống một tách trà nhé?"
Hạ Phác Đình mặc vest, lịch sự nhã nhặn, bà Hạ mặc bộ đồ thể thao màu trắng như tuyết và đi giày đế mềm màu trắng, tinh thần phấn chấn. Cô vừa nghe nói không được tham quan căn phòng ma thì hiển nhiên không vui vẻ gì, bĩu môi như đang nổi giận.
Cậu chủ Hạ nhã nhặn tốt tính vỗ nhẹ vào tay vợ để an ủi, nhìn như đang định tiến về phía trước, nhưng đột nhiên dừng lại, nghiêm túc hỏ: "Cảnh sát trưởng Nghê có thể vui lòng tiết lộ tin tức về nước muốn ám sát tôi không? Không biết ngài lấy nguồn tin này ở đâu?"
Tin tức có người muốn ám sát Hạ Phác Đình đương nhiên là do Mạch Gia Câu bịa ra, khi anh hỏi câu này, cảnh sát trưởng Nghê hơi ngây người.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận