Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 153:

.



Chương 153:
Con trai phát triển chiều cao rất nhanh, Hạ Phác Chú đã cao ngang bằng Tô Lâm Lang rồi.
Chị dâu khiến cậu ta nở mày nở mặt nên cậu ta rất vui, ở dưới cầu thang kéo tay cô: "Chị dâu, chúng ta đi thôi."
Cậu nhóc mặc áo sơ mi trắng và bộ vest đen, thắt cà vạt lên trông thần thái ngút ngàn.
Nhưng Tô Lâm Lang không muốn tay trong tay với cậu ta, vừa lách qua Hạ Phác Chú đi xuống cầu thang thì cô liền nghe thấy bà Cố gào lên: "Không đúng, những người khác đều bị thương tại sao chỉ mỗi Hạ Phác Chú là lành lặn vậy?"
Tất cả phụ huynh đều quay đầu lại, quả nhiên Hạ Phác Chú vẫn gọn gàng sạch sẽ, thoải mái khoan thai.
Khoai lang Gonda nắm tay một người phụ nữ nước ngoài mũm mĩm, chỉ vào Tô Lâm Lang định nói gì đó.
Bà Cố nhướng mày lên: "Cha con Hạ Chương lên tiếng ủng hộ Đại Lục, Hạ Phác Chú học theo quân giải phóng nhân dân Đại Lục vô cớ đánh người, như thế là muốn thực hiện thống nhất bằng vũ lực với trường học trước sao, hừ, nhà họ Hạ đúng là có nề nếp tốt, cả ba đời đều cùng chung một mối thù!"
Sao lại nói sang cả nề nếp gia đình vậy?
Những phụ huynh khác vừa nghe xong cũng không làm nữa, bởi vì cả đám bọn họ đang chơi đùa vui vẻ, chỉ có Hạ Phác Chú gần đây bị mọi người cô lập, hơn nữa quả thực là chỉ có mỗi cậu ta không bị thương.
Trương Mỹ Linh hỏi con trai: "Phong Tử, có đúng là Hạ Phác Chú đánh con không?"
Người phụ nữ nước ngoài mũm mĩm cũng đang nhỏ giọng lầm bầm, nói toàn là những từ như bắt nạt, hãm hại.
Tất cả mọi người đều vây quanh, Hạ Phác Chú liền trở thành hung thủ đánh người.
Tô Lâm Lang có thể thoải mái chấp nhận ơn nghĩa hận thù, nhưng Hạ Phác Chú còn phải đi học, hơn nữa phụ huynh cũng không thể giải quyết được chuyện cô lập, xa lánh ở trong trường học, đám nhóc ngang ngược này không thể chỉ bị đánh cho phục được, mà phải khiến bọn nó khuất phục từ trong lòng.
Con trai nhà họ Cố tên là Cố Khải Toàn, là cậu nhóc nhỏ nhất gầy nhất, chạy cũng chậm nhất, bị Tô Lâm Lang xách lên rồi hỏi: "Có phải là Phác Chú nhà tôi đã đánh cậu không, mau nói ra đi, tôi sẽ giúp cậu chỉnh đốn nó!"
Tất cả phụ huynh đều đồng loạt quay đầu sang nhìn chằm chằm vào Cố Khải Toàn.
Bà Cố cũng nói: "Mau nói đi, có phải là nó không!" Bà ta lại còn cố ý nói: "Có gì mà phải sợ cơ chứ, tất cả mọi người cùng bắt tay lại với nhau, yêu cầu ban giám đốc nhà trường buộc cậu ta thôi học, trả lại sự yên bình cho khuôn viên trường!"
Hung thủ đang xách cậu ta lên như một con gà con vậy, rất có khả năng sẽ bóp chết cậu ta bất cứ lúc nào, sao mà Cố Khải Toàn nói ra được chứ?
Hơn nữa, chẳng lẽ muốn cậu ta ở trước mặt mọi người nói rằng bởi vì cậu ta muốn chụp lén dưới váy phụ nữ nên mới bị đánh sao?
Cậu ta lắc đầu, vẻ mặt thành thật nói: "Không phải Hạ Phác Chú, con cũng không nhìn thấy được dáng vẻ của hung thủ đánh người."
Tô Lâm Lang buông cậu ta ra rồi chậm rãi đi đến, bỗng nhiên đặt tay lên vai Gonda và hỏi bằng tiếng Anh: "Gonda, là ai đã đánh các cậu vậy, nói cho tôi biết đi, để tôi giúp cậu chỉnh đốn nó?"
Nhớ ra khi nãy cô bất thình lình trở mặt, tàn nhẫn nắm đầu đánh tơi bời, Gonda cũng sợ run rẩy, nói bằng tiếng Trung: "Là một người mặc áo đen che mặt đánh tụi con, con không nhìn thấy rõ mặt của hắn, không biết là ai."
Một đám trẻ con nói dối tập thể: "Là một người đàn ông vạm vỡ che mặt, cực kỳ cao to và hung hãn."
Có phụ huynh đã nghĩ đến: "Là Trương Hoa Cường làm đấy!"
Còn có người lấy điện thoại di động ra: "Cử thêm vài vệ sĩ đến trường học bảo vệ cậu nhà đi, mang theo cả súng nữa."
Còn có người thì sợ sắp khóc: "Trương Hoa Cường lên núi Thái Bình rồi, nơi này cũng không còn an toàn nữa, đáng sợ quá đi mất!"
Tô Lâm Lang kéo Hạ Phác Chú đến trước mặt bà Cố: "Bà tùy tiện vu oan cho thằng bé nhà tôi như thế, chẳng phải nên nói xin lỗi nó sao?"
Bà Cố cực kì xấu hổ, lùi lại hai bước, đang suy nghĩ phải làm sao đây thì con trai bà ta khom lưng cúi đầu nói: "Phác Chú, xin lỗi."
Những đứa trẻ khác cũng nhao nhao nói: "Xin lỗi nha Phác Chú, bà Cố không nên vu oan cho cậu."
Bọn chúng ngoài mặt thì nói lời xin lỗi nhưng thực chất là đang đuổi khéo, muốn nhân nhượng cho yên chuyện, nhanh chóng tiễn Tô Lâm Lang đi.
Về phần Hạ Phác Chú, trừ khi cậu ta lập tức chuyển trường, nếu không sau này bọn họ còn nhiều thời gian ức hiếp cậu ta.
Thế nhưng Tô Lâm Lang lại nhẹ nhàng kéo Cố Khải Toàn lại và nói: "Bạn nhỏ, mẹ cậu vẫn luôn khen nề nếp gia đình tôi rất tốt, cuối tuần cậu và Đình Phong, Gonda đến nhà tôi làm khách nhé, chị dâu sẽ dạy bảo cho các cậu, có được không?"
Đánh đến độ nằm sải lai mà còn chưa đủ sao, mời đến nhà làm khách vậy chẳng phải cô sẽ đóng cửa rồi đánh cho không còn đường lui à?
Đến nhà cô ư, điên rồi sao?

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận