Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 173:

.



Chương 173:
“Ông ta tên là Phương Văn Tấn, người Macao, là dân giang hồ và thành viên cấp cao của một băng tiền giả.” Thủy Tử nói.
Làm giang hồ, hầu hết đều làm việc thu phí bảo kê và buôn lậu.
Mà buôn lậu tiền giả là việc tương đối sáng rọi ở giới giang hồ, thuộc hàng cấp cao.
Tô Lâm Lang nói: “Đưa địa chỉ đây, bây giờ tôi tới ngay.”
Lại nhìn Hạ Phác Đình, cô nói nhỏ: “Gọi Thiên Tỉ về đợi lệnh ngay đi, tìm được tên họa sĩ kia rồi.”
Cậu cả Hạ bật dậy ngay tức khắc, nhìn chằm chằm vợ.
Ý thức được bản thân sắp bại lộ, anh lại im lặng rời mắt về phía hư không.
Đương nhiên, biểu hiện của anh chẳng có gì đáng bất ngờ.
Bởi vì Hứa Uyển Tâm giấu anh, cho nên anh cũng chẳng thể nói chuyện tìm họa sĩ với vợ. Việc này vốn dĩ là Hứa Thiên Tỉ đang làm, nhưng mà tìm không ra, anh còn đang sứt đầu mẻ trán, kết quả vợ vừa mở miệng đã nói cho anh kết quả luôn.
Hạ Phác Đình hỏi: “Là người mà mẹ anh biết ư?”
Anh đã biết vợ có người theo dõi ở ngoài, nhưng không ngờ rằng hiệu suất lại cao như vậy.
Mà cũng trong khoảnh khắc này, Tô Lâm Lang phát hiện Hạ Phác Đình không mù.
Anh xác định vị trí chiếc điện thoại trong tay cô một cách vô cùng nhạy bén, ánh mắt sáng, tròng mắt chuyển động theo điện thoại.
Chính xác mà nói thì đây là đêm đầu tiên hai vợ chồng cùng chung chăn gối, đi hết từ kích thích này đến kích thích khác.
Hai người nhìn đối phương, cả hai đều vô cùng kinh ngạc, giống như làm quen một lần nữa.
Đương nhiên là Tô Lâm Lang sẽ không vạch trần cậu cả Hạ ngay, rốt cuộc thì mạng anh còn ở trong tay cô, món nợ nhỏ mà thôi, làm xong việc lại tính. Cô tiếp tục nói chuyện điện thoại: “Thủy Tử, cho tôi địa chỉ, tôi đến ngay.”
Thủy Tử chính là đàn em trời sinh, rất là chuyên nghiệp, cậu ta nói: “Chị, người kia có thân phận cũng tương đối cao ở giới giang hồ bên này, ở địa bàn của ông ta thì không dễ động vào đâu, hơn nữa ngày kia là ông ta đi Cảng Phủ, chờ ông ta đến thì chị lại ra tay đi.”
Hạ Phác Đình không nói gì, cũng không hỏi người đang nói chuyện với vợ là ai, anh chỉ im lặng nghe.
Trực giác của anh nói, nếu muốn giải quyết chuyện này thì phải dựa vào em gái nhỏ có nụ cười khờ khạo và má lúm ngọt ngào của anh.

Để mà nói vì sao Thủy Tử có thể khoanh vùng và tìm được họa sĩ nhanh như vậy thì phải nói từ vụ án bắt cóc.
Đại ca cũ của cậu ta là A Suy cầm bảy mươi vạn, mang theo vợ con của người khác đi trốn. A Suy lặng lẽ chạy đến Macao, dẫn người phụ nữ của ông trùm đi, đương nhiên là hắn phải tìm một ông trùm lớn hơn che chở mình.
Mà trong giới giang hồ Macao, bang hội tiền giả của Phương Văn Tấn chính là thế lực lớn nhất ở địa phương.
Tên họa sĩ này vẫn làm đúng nghề của mình, chuyên vẽ tiền giả. Nghe nói chỉ cần một cái bút, tiền gì ông ta cũng có thể thể vẽ sinh động như thật, có thể lấy đi in ấn luôn cũng được.
A Suy bỏ Cảng Thành chạy tới Macao, coi như bỏ gian tà theo chính nghĩa, trực tiếp lên làm ở tầng giữa của bang hội.
Họa sĩ thì sao, đúng lúc ngày kia ông ta muốn tới Cảng Phủ, rốt cuộc là không phải địa bàn của bản thân, mà họ lại là kẻ phạm tội, hút thuốc phiện. Cho dù là bị bắt ở đâu thì cũng đều bị phán treo cổ, một khi bị cảnh sát tóm được thì xong đời. Sợ bị bắt nên ông ta còn hỏi A Suy, xem chỗ nào không có cảnh sát ngồi canh.
Đương nhiên, thời gian đi lại hơn một tiếng đồng hồ, kẻ phạm tội như ông ta phải tự lái ca nô tới.
Tô Lâm Lang hỏi lại: “A Suy có biết lý do ông ta tới Cảng Thành không, liệu có moi ra được không?”
Cái này thì Thủy Tử chưa làm được.
Nhưng cậu ta nói: “Chị có thể đi rình sẵn ở bến Tây đảo Nam Nha, bởi vì ông ta sẽ cập bến ở đó. Ngày mai em sẽ nghĩ cách ghi nhớ mã số ca nô của ông ta, sau đó lại báo tin cho chị. Đúng rồi, thân thủ của ông ta tốt lắm chị ạ.”
Tô Lâm Lang nói: “Phải tự bảo vệ bản thân cho tốt đấy, cậu nhắn A Suy phải hành động cẩn thận, rốt cuộc thì hắn có vợ con.”
“Chúng em biết rồi, chị cũng bảo trọng nhé.” Thủy Tử nói.
A Suy không những là đại ca tốt mà còn là người cũ tốt nữa, đêm nay hắn dẫn Thủy Tử đi tiệm ăn, còn gọi tôm hùm khổng lồ.
Nếu không có bảy mươi vạn và khẩu AK kia thì hắn cũng chẳng có cuộc sống hạnh phúc như bây giờ.
Làm giang hồ cũng phải có nguyên tắc, tuy rằng A Suy không nghe lời Tô Lâm Lang vô điều kiện như Thủy Tử, nhưng hắn cũng sẽ làm chuyện cô muốn một cách cẩn thận và chân thành.
Chuyện tên họa sĩ kia biết võ công, thân thủ không tồi cũng là hắn nói cho Thủy Tử.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận