Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 946:

.



Chương 946:
Cũng vì vậy, Tô Lâm Lang mới dặn: "Sếp Tiền này, chờ tới khi Thượng tá George đến Cảng Thành, chạm mặt Phác Hồng nhà tôi, chắc chắn anh ta sẽ lại bắt tay với Mạch Gia Câu để gây rắc rối, đến lúc đó anh có thể gọi PLA tới giúp anh một tay, về phần Lê Hiến và cái tên Mã Lộ Tây kia..."
Sếp Tiền là một người cao ngạo, tự mãn, không quá thích hợp tác với PLA, thậm chí chỉ cần nhắc tới PLA là lập tức thể hiện sự bài xích, nhưng hiện tại, anh ta đã có cái nhìn hoàn toàn mới về PLA, nên vừa nghe cô nói vậy, anh ta lập tức gật đầu đồng ý: "Được!"
Kế tiếp, khi nhắc tới Lê Hiến và Mã Lộ Tây, anh ta khẽ cười khẩy, bảo: "Người thực vật mà tỉnh lại thì cũng phiền phức lắm, tôi muốn họ đi đời nhà ma cơ, bởi chỉ có người chết mới không biết mở miệng. Lần này không cần Liêu Hỉ Minh ra tay đâu, cứ giao cho tôi giải quyết là được."
Bất kể là Mạch Gia Câu hay Lê Hiến, Mã Lộ Tây cũng đều là người Cảng Thành, và cũng toàn những kẻ đáng chết. Về phần ai sẽ chịu trách nhiệm tiễn đưa họ, Tô Lâm Lang không quan tâm, cô không thích làm bẩn tay mình, càng không có ý định hỏi thăm làm gì cho rách việc.
Mục tiêu của cô chỉ có một, đó là Thượng tá George, bởi phần thưởng cho cái đầu của anh ta cực kỳ lớn, lên tới bốn tỷ bảng Anh lận.
Sau khi tán gẫu với Tiền Phi Long một hồi, Tô Lâm Lang tức tốc về nhà. Dạo này, chất lượng giấc ngủ của cô được cải thiện rất nhiều, nên cũng quen lên giường sớm hơn lúc trước.
Hôm sau là cuối tuần, nhưng trước giờ Tô Lâm Lang không có thói quen nằm ì trên giường ngủ nướng vào cuối tuần, vì vậy mới tờ mờ sáng, cô đã thức dậy, cùng Hạ Phác Chú dắt chú chó Tony ra ngoài đi dạo, chạy bộ tập thể dục.
Đầu óc sếp Tiền không nhanh nhạy bằng Mạch Gia Câu, thế nên trước giờ mới bị ông ta dắt mũi đi vòng vòng, nhưng bàn về chuyện hành động thì không một ai nhanh tay hơn anh ta cả, bằng chứng là Tô Lâm Lang mới chạy bộ về tới nhà đã thấy cô người hầu Philipin cầm điện thoại đứng chờ cô trước cổng, nói có người gọi điện tìm cô.
Tô Lâm Lang cầm lấy điện thoại: "A lô?"
Giọng Tiền Phi Long truyền tới, anh ta bảo: "Cô Tô, tôi tìm thấy Lê Hiến rồi, cũng thám thính xong kế hoạch của ông ta rồi, có vẻ ông ta tính giúp Mạch Gia Câu rửa một số tiền lớn để chuyển ra nước ngoài, hình như tầm một trăm hai mươi triệu lận."
Tô Lâm Lang "Ồ" một tiếng. Thật ra cô đã đoán được từ lâu nên cũng không mấy ngạc nhiên.
Tiền Phi Long lại nói: "Hồi trước, chính ông ta là người đã bán Phác Đình cho Trương Hoa Cường, còn bắn một phát vào đầu Phác Đình, khiến cậu ấy suýt về chầu ông bà, đúng không?"
Trong vụ bắt cóc lần đó, Lê Hiến chẳng những xui khiến Linda Tôn bán đứng Hạ Phác Đình, mà sau khi mọi chuyện vỡ lở, ông ta còn đẩy toàn bộ tội lỗi lên người Linda Tôn, lại thêm có luật sư Mã Lộ Tây nổi tiếng ra mặt bào chữa giúp, cũng như Mã Minh hỗ trợ tiêu hủy bằng chứng phạm tội, ông ta mới có thể thoát khỏi sự chế tài của pháp luật, chạy tới nước Anh định cư.
Tô Lâm Lang "ừ" một tiếng, đúng lúc này lại nhìn thấy Hạ Trí Hoàn một tay đỡ Băng Nhạn, một tay chống gậy, đi nhanh như bay ra phía cửa, bèn nói với Tiền Phi Long: "Sếp Tiền, hiện tại tôi có việc cần giải quyết gấp, anh còn việc gì muốn hỏi thì nói lẹ, bằng không chờ khi nào tôi rảnh sẽ gọi lại cho anh, đến lúc đó hai ta sẽ từ từ ôn chuyện sau nhé."
Tiền Phi Long vội vàng bảo: "Cô không cần trả lời, nghe thôi là được. Một lát nữa sẽ có trò hay diễn ra nên cô đừng cúp máy."
Lúc này, Tô Lâm Lang đang lo ông cụ bị té vì đi quá nhanh, sốt ruột chạy lại đỡ ông cụ nên cũng chẳng kịp ngắt điện thoại. Ở đầu dây bên kia, bấy giờ Tiền Phi Long đang đứng trên hành lang ồn ào, náo nhiệt, đông đúc người qua lại trong tòa cao ốc Trùng Khánh. Lê Hiến và Mã Lộ Tây cũng đang có mặt tại đây, chính xác hơn là đang ngồi trong một cửa hàng đổi ngoại tệ tư nhân của một người nước ngoài gốc Trung Đông để bàn chuyện làm ăn. Thoạt nhìn, cửa hàng này chẳng khác gì những căn hộ của dân bản địa sống xung quanh, dơ dáy, bẩn thỉu và bám đầy bụi bặm.
Hôm nay đầu tóc sếp Tiền cũng được vuốt keo bóng loáng, trên người là tây trang hàng hiệu thẳng thớm, không một nếp nhăn. Một tay anh ta cầm điện thoại, tay kia đút túi, đứng cách cửa hàng khoảng mấy chục mét, lạnh lùng quan sát Lê Hiến và Mã Lộ Tây qua lớp kính râm.
Kể cũng lạ, những kẻ thoạt nhìn chẳng khác nào người xa lạ như Mạch Gia Câu, Lê Hiến, Mã Lộ Tây và Thượng tá George lại ngấm ngầm hợp tác, bện ra một tấm lưới hắc ám để dung túng tội phạm, tham ô, hối lộ, buôn lậu thuốc phiện, thậm chí là tuyên truyền chống phá nhà nước, âm thầm khuấy đục nước.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận