Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 950:

.



Chương 950:
Hạ Phác Đình gọi bác sĩ khiến cả nhà đều bị kinh động, em trai chỉ là bia đỡ mà thôi, chủ yếu là anh muốn kiểm tra mạch của bản thân.
Người khác không phát hiện ra sự quái dị trong cơ thể anh, nhưng lúc nào anh cũng cảm thấy cơ thể mình quái quái.
Giống như thói quen ẩm thực của anh, trước giờ anh thích uống cà phê, thức ăn thì toàn đồ thanh đạm, cho dù là cá tôm hay thịt thì đều phải thơm ngon nguyên vị, không ăn tê không ăn cay, càng chưa bao giờ ăn chua.
Nhưng mà hồi nãy ăn sáng, anh ngửi thấy mùi cà phê là buồn nôn, ngược lại, sau khi cầm một ly trà chanh thì lại cảm thấy rất khai vị, uống một ly trà chanh xong, anh lại cảm thấy sảng khoái như thường.
Vì sao anh lại thấy thoải mái khi uống nước trái cây chua?
Tuyệt đối là có vấn đề gì đó.
Anh lại vươn cánh tay về phía bác sĩ Hoàng: “Hai ngày gần đây tôi cảm thấy chán ăn, ngực cũng nghẹn muốn chết.”
Bác sĩ Hoàng lại bắt mạch cho anh rồi nói: “Dựa theo kết quả tôi xem mạch thì cậu cả long tinh hổ mãnh, không có vấn đề gì, nhưng nếu cậu cảm thấy không thoải mái thì nên đi bệnh viện một chuyến, chúng tôi chụp CT cho cậu, dùng y học phương Tây để kiểm chứng.”
Nhưng rồi bác sĩ lại nói: “Tôi nghiêng về hướng cậu bị khó tiêu, tôi lên cho cậu một thực đơn, gần đây cậu chịu khó ăn thanh đạm, bồi dưỡng thân thể.”
Khó tiêu, cách giải thích này cũng khá đúng với biểu hiện của Hạ Phác Đình mấy ngày nay, anh cũng cho là như vậy.
Lúc này trong phòng vẫn còn nhiều người hầu, anh lại hỏi: “Bác sĩ, vợ tôi cũng không có vấn đề gì chứ?”
Bác sĩ Hoàng nhìn về phía ông cụ Hạ theo bản năng, nhưng Hạ Trí Hoàn lắc đầu, ông ấy bèn nói: “Tốt lắm, không có vấn đề gì.”
Bởi vì Hạ Phác Đình còn trẻ, phải đi công tác nhiều, anh đang ở giai đoạn một ngày không gặp như cách ba thu với vợ, hơn nữa lúc này cơ thể không có vấn đề gì, cũng biết cuối tuần, vợ vỗ đùi anh là có hàm ý. Anh cố gắng tỏ ra không gấp gáp như vậy, lại ngồi thêm một lát, hàn huyên vài câu với bác sĩ Hoàng rồi mới vội vàng đứng dậy rời đi.
Anh vừa ra cửa, Hạ Trí Hoàn đã bảo quản gia Lưu đuổi hết người ngoài ra, nhịn một lúc lâu, ông cụ mới run rẩy nói: “Bác sĩ Hoàng, Lâm Lang nhà tôi…”
Hứa Uyển Tâm còn ở trong phòng, bà không hiểu ra sao, thầm nói trước giờ con dâu rất khỏe mạnh, sao ông cụ lại có biểu hiện thế này.
Sau đó bà nghe bác sĩ Hoàng nói: “Ông Hạ, hình như mợ cả đang mang thai, nhưng mà trước mắt mạch còn yếu, tôi cũng không chắc chắn, nếu ngài muốn xác định có thai thật hay không thì có thể đưa mợ cả đến bệnh viện, chúng tôi sẽ kiểm tra lại bằng phương pháp Tây y.”
Hứa Uyển Tâm từng mang thai bốn lần, trừ Hạ Phác Đình ra thì những lần khác đều có phản ứng rất mạnh.
Bà là nghệ thuật gia, cũng không quá chú trọng chuyện con cháu, tuy rằng rất vui nhưng bà vẫn lo lắng: “Mang thai rất vất vả, Lâm Lang lại bận rộn như vậy, sợ quá trình mang thai sẽ rất vất vả.”
Nhưng Hạ Trí Hoàn thì đôi tay run lên, chân mềm nhũn, khóe miệng lại không nhịn được mà nhếch lên.
Ông cụ mong tứ đại đồng đường nhiều năm như vậy, nghe nói cháu dâu mang thai, ông cụ vô cùng vui sướng, chỉ có ngày Hạ Phác Đình được Tô Lâm Lang cứu về mà không mất xu nào từ ao Hà Bối mới có thể so sánh.
Thật ra dù Hạ Phác Đình đã nói một lần nữa nói là anh không muốn có con, nhưng trong nhà đâu đâu cũng là người hầu, chỉ cần Hạ Trí Hoàn muốn là ông cụ có thể biết hết chuyện của vợ chồng cháu trai.
Thế nên ông cụ biết cháu dâu mới là người không muốn sinh con.
Đương nhiên, cho dù là mợ cả nhà họ Hạ, nhưng từ phố mỹ phẩm đến mấy tòa cao ốc đồ trang điểm mới mở, lại đến đám giang hồ Hương Giang đều nghe lời cô, những thành tựu đó đều là Tô Lâm Lang gây dựng lên bằng hai bàn tay trắng.
Tuy rằng Hạ Phác Đình cũng rất ưu tú, nhưng bình tĩnh xem xét, Hạ Trí Hoàn cảm thấy so với cháu dâu thì cháu trai cũng hơi “yếu”.
Thế nên dù sốt ruột muốn có chắt trai, nhưng ông cụ chưa bao giờ dám tạo áp lực cho cháu dâu.
Không phải không muốn, mà là không dám, thật ra ông cụ rất sợ Tô Lâm Lang.
Bác sĩ Hoàng là là trung y già nổi tiếng, không bao giờ nói sai khi xem mạch, ông ấy nói có thai thì chính là có thai thật.
Lại thêm Hứa Uyển Tâm mơ thấy chim thần phượng hoàng, ông cụ rất là kích động, nhưng cũng không biết phải diễn tả thế nào.
Nhưng mà ông cụ có hai đứa con trai, năm đứa cháu, về khoản này thì rất có kinh nghiệm, cũng thong dong.
Đầu tiên là bảo quản gia Lưu dẫn bác sĩ Hoàng đi phòng bếp viết mấy phương thuốc bổ, sau khi đưa bao lì xì cho bác sĩ, ông cụ lại gọi bảo mẫu Nguyệt Hoa tới: “Gọi điện thoại bảo Mạch Đức Dung lại đây, về sau nó phải thường trú ở đây rồi.”
Sau đó ông cụ nói với Quách Thụy: “Từ giờ trở đi ngài vất vả rồi, về sau phải dẫn người theo sát mợ cả, một bước không rời.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận