Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 403:

.



Chương 403:
Hạ Phác Chú cũng thấy rõ ràng, cậu ta hung dữ nhìn anh hai, xuống lầu gọi Cố Khải Toàn, cùng đi xin lỗi Gonda, nói xong thì trốn đi, không biết là đi nơi nào.
Sau khi Hạ Phác Húc nhận tiền, anh ta cũng yên lặng chuồn mất.
Tiền Phi Long hoá giải mâu thuẫn xong, Anh ta nói với Tô Lâm Lang: "Đã hoá giải được mâu thuẫn, đây là câu lạc bộ giải trí, nếu cô không muốn chơi, vậy tôi trò chuyện với cô?"
Giáng sinh được coi là năm mới của người phương Tây, nhà họ Tiền chuẩn bị gà nướng, bít tết, heo quay, chân giò nướng, cá hồi và trứng cà muối ở câu lạc bộ, những thứ bày ra đều có lịch sử hơn tám mươi năm, có huy hiệu của gia tộc, đầy đủ sơn hào hải vị, ngoài nhà họ Hạ là khác mời đặc biệt, thì còn rất nhiều khác khác.
Mẹ Gonda là Tiền Mễ Lị, là giám đốc ngân hàng Hắc Mã chi nhánh HK, bà ta chuẩn bị bữa tối ở câu lạc bộ, con trai là chủ nhà lại bị khách đánh điên cuồng, bà ta chắc chắn rất tức tức giận, thế nhưng có lẽ bà ta quá vội nên không quản được.
Bá tước Tiền đã lớn tuổi, chuyện của trẻ con không quấy rầy được đến ông ta.
Mà cách thức dùng tiền giải quyết mọi chuyện của Tiền Phi Long, đối với nhà nghèo thì là tai hoạ, sẽ dạy hư bọn trẻ, nhưng đối với gia đình giàu có thì không sai, nó sẽ làm cho đứa nhỏ hiểu được luật rừng từ khi còn bé, sau khi lớn lên sẽ không từ mọi thủ đoạn, chỉ biết kiếm tiền.
Tô Lâm Lang ý bảo Tiền Phi Long đi vào phòng cùng mình, cô chỉ trang điểm đơn giản, cô vừa trang điểm vừa nói: "Nhìn ra được trung tá Tiền là một người cậu tốt, rất yêu thương Gonda."
Tiền Phi Long chỉ vào Băng Nhạn đang chải đầu, anh ta nói: "Cô cũng rất thương cô bé."
Anh ta lại sâu sa nói: "Làm quân nhân, chúng tôi từng thấy rất nhiều sự mất mác, vậy nên càng coi trọng tình thân hơn, không phải sao?"
Anh ta vẫn đang thử, bởi vì anh ta nghi ngờ cô là quân giải phóng Đại Lục, nhưng không có bằng chứng, vậy nên anh ta vẫn liên tục thử, một khi xác định sẽ đi tố cáo cô, con dâu nhà giàu số một ở Hương Giang lại là ân giải phóng Đại Lục. Nếu xác định được, hai nước sẽ đánh nhau.
Tô Lâm Lang ước gì anh ta đi, hơn nữa quả thật cô từng là quân nhân, lúc này cô sờ đầu nhỏ của Băng Nhạn, cô dịu dàng nói: "Đúng vậy, còn có gì đau đớn hơn trơ mắt nhìn đồng đội chết, nhưng lại bất lực, đứng không?"
Hiệu quả rất tốt, lông mày Tiền Phi Long run rẩy, tay nắm chặt, cuối cùng, anh ta đứng dậy rời đi.
Chỉ mong anh ta sớm mắc câu, Tô Lâm Lang chờ xem kịch hay.
...
Trong mắt Gonda, có vẻ chuyện đã được giải quyết, ở câu lạc bộ có bi-a, bàn bóng đá, còn có TV trò chơi trẻ em thích nhất, mọi người phải chơi cùng nhau mới sôi động, cậu ta không thấy Hạ Phác Chú đâu, cậu ta tìm khắp nơi.
Cậu ta tìm đến phòng của Tô Lâm Lang, lập tức nói: "Wow, chị dâu, hôm nay chị đẹp xuất sắc."
Cậu ta còn nói: "Có phải Phác Chú tức giận đi về nhà rồi không, cậu ta đúng là không biết chơi đùa."
Tô Lâm Lang hỏi Gonda: “Trứng thối, ông ngoại cậu có đến câu lạc bộ không, cơ thể ông ấy thế nào?"
Gonda nói: "Bác sĩ của nhà tôi được mời từ Bắc Bình đến, hàng ngày đều dạy ông ấy đánh quyền, ông ấy khá khỏe mạnh."
Đừng nhìn bá tước Tiền đã chín mươi tuổi, nhưng không giống Hạ Trí Hoàn còn trẻ đã bị đau lưng đau chân, cũng không béo như ông cụ Cố, bị bệnh tim mạch, người ta sinh ra từ gia đình phú quý, lại được điều trị trung y, cơ thể vô cùng khỏe mạnh.
Tô Lâm Lang lại hỏi: "Trứng thối, mẹ cậu bận làm việc như vậy, cơ thể thế nào?"
Mặc dù mẹ Gonda là phụ nữ, nhưng các anh trai của bà ta đều ở nước ngoài, thực tế bà ta là người đứng đầu nhà họ Tiền ở Cảng Thành, mới hơn bốn mươi tuổi, là một nữ cường nhân.
Nói đến mẹ mình, Gonda không vui: "Ngày nào bà ấy cũng chỉ hỏi tôi về bài tập về nhà, đáng ghét!"
Mặc dù tính tình Gonda ngang bướng, nhưng thành tích học tập của cậu ta rất tốt, dù sao cũng là con trai của người tinh anh, đầu óc của cậu ta đủ dùng.
"Mẹ cậu đang bận làm công việc gì vậy, việc làm ăn thế nào?" Tô Lâm Lang hỏi.
Những thanh niên choai choai đều thích chị gái xinh đẹp, Gonda cũng không dấu gì chị dâu xinh đẹp: "Làm về chứng khoán, bí mật nói cho chị biết, năm nay bà ấy kiếm được rất rất rất nhiều, nói không chừng còn nhiều hơn chú Hạ."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận