Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 459:

.



Chương 459:
Tiêm Sa Chủy là khu vực nổi tiếng thế giới về hoạt động mại dâm. Trong những năm gần đây, với sự cai trị của thực dân Anh, Tiêm Sa Chủy đã trở thành nơi có nhiều gái mại dâm giá rẻ, thu hút một lượng lớn quý ông da trắng Châu Âu đến mua dâm.
Còn có quân đội Anh đóng ở Cảng Thành, quân đội Mỹ đóng ở Nhật Bản, Hàn Quốc, lũ ma cô như châu chấu, ào ào kéo đến.
Những bà cô miền Bắc lén lút sang Cảng Thành, những cô gái này lớn lên ở khu ổ chuột cũng không còn đường nào khác, bán dâm chính là số mệnh của họ.
Mọi người đang đợi thang máy, Tô Lâm Lang đi đến bên cửa sổ. Đây là tầng 42 của tập đoàn quốc tế Hạ Thị, cũng chính là tầng cao nhất.
Bên ngoài cửa sổ, nhìn từ đây ra biển, là Tiêm Sa Chủy, dù phồn hoa nhưng cũng là cơn ác mộng và đau khổ của vô số cô gái.
Cô nói: "Phác Chú, bà cô miền Bắc hay gái điếm không phải sinh ra để bán thân."
Cô tiếp tục: "Phác Húc, nếu kinh doanh mỹ phẩm có thể kiếm tiền, liệu các bà cô miền Bắc với gái điếm còn muốn mạo hiểm nguy cơ mắc bệnh để bán thân nữa không?"
Vấn đề này đặc biệt có ảnh hưởng đối với Hạ Phác Húc, bởi vì khi anh ta bị Diệp Khánh Vinh bắt cóc, ngày nào Diệp Khánh Vinh cũng gửi cho anh ta hai cô gái đứng đường.
Anh ta còn trẻ, chỉ mới 24 tuổi, vẫn là một trai tân, quan tâm đến sự trong sạch của bản thân vì thế cũng không dám làm gì với bọn họ.
Nhưng là một người trai đẹp lại tâm lý, anh ta cũng từng trải lòng trò chuyện, tâm sự chuyện trong lòng với những phụ nữ làng chơi này.
Mong muốn cơ bản của những người phụ nữ này là: tiết kiệm đủ tiền thì sẽ chuyển nghề, chỉ là không biết mình có thể làm gì khác.
Xuất thân của Linda Tôn khiến Hạ Phác Húc bẩm sinh đã có thể đồng cảm với những cô gái đứng đường, anh ta có thể thương xót cho bọn họ.
Nhưng anh ta sợ mọi người sẽ cười nhạo anh ta là kẻ hạ lưu nên không dám nói ra.
Tô Lâm Lang vẫn mặc bộ đồ ngủ, khoác thêm chiếc áo khoác to rộng của Hạ Phác Đình, mỉm cười nhìn về hướng Tiêm Sa Chủy.
Cô có khuôn mặt bầu bĩnh, đáng yêu, ánh bình minh rạng rỡ chiếu lên khuôn mặt hồng hào khỏe mạnh của cô, nụ cười của cô tràn đầy sức sống.
Lần đầu tiên Hạ Phác Húc gặp Tô Lâm Lang là trên TV, khi cô tố cáo Lục sáu ngón, đang nhận phỏng vấn trên truyền hình.
Trong khoảnh khắc đó, anh ta hối hận vì đã bỏ trốn khỏi hôn lễ, hối hận không thôi, tim anh ta như muốn vỡ vụn.
Mà giờ đây, khi anh ta sắp sửa rời đi, đến Đại Lục thì trái tim anh lại một lần nữa tan vỡ vì Tô Lâm Lang.
Không phải vì nhan sắc của cô, cũng không phải vì sự ngang tàn, mạnh mẽ của cô.
Mà là vì anh ta đột nhiên phát hiện ra rằng, cô cũng giống như anh ta, cũng dành cho những cô gái bán hoa một sự đồng cảm, thương xót sâu sắc.
Khi cô nói bà cô miền Bắc và gái điếm không phải sinh ra để bán thân, Hạ Phác Húc đã hiểu lý do cô định mở cửa hàng ở đó.
Phải biết rằng, với thân phận là vợ của người giàu nhất, cô có thể kinh doanh ở đâu mà chẳng được, sao lại phải hạ thấp thân phận mà chạy đến Tiêm Sa Chủy?
Hạ Phác Húc lập tức hiểu ra, kinh doanh chỉ là cái cớ, cô đến đó là để tạo thêm việc làm cho Tiêm Sa Chủy.
Không phải tất cả những thiếu nữ mười ba, mười bốn tuổi đều thích bán thân cho những tên đàn ông háo sắc.
Nhưng ở Cửu Long, ngoài việc bán thân, bọn họ không thể tìm ra nghề nào khác để kiếm sống.
Và ngưỡng cửa để bán mỹ phẩm rất thấp, những cô gái chưa từng đọc sách cũng có thể đi làm, vậy thì gái điếm không cần phải bán thân nữa.
Vào khoảnh khắc đó, cậu hai Hạ vốn có bản tính phục tùng lại cảm thấy vô cùng buồn bã, bởi vì lòng thương cảm của anh ta dành cho những người phụ nữ phong trần kia chỉ nằm trong suy nghĩ và tư tưởng.
Nhưng Tô Lâm Lang lại khác, cô đã chọn hành động.
Cho dù cô chỉ mở một cái quán nhỏ, chỉ có thể thuê vài người nhưng những gì cô có thể thay đổi chính là cuộc đời của một vài cô gái.
Hạ Phác Chú còn quá nhỏ, cậu ta không thể hiểu được nhưng có một người mẹ là "nữ hoàng" của giới phim khiêu dâm, Hạ Phác Húc lại hiểu rõ hơn ai hết.
Lúc này, thang máy đến nơi, tài xế thúc giục mọi người lên thang máy.
Hạ Phác Húc bước vào thang máy, nhìn Tô Lâm Lang bước vào sau, hai mắt đong đầy tình cảm, nói: "Chị dâu, tôi ủng hộ chị mở cửa hàng, tôi sẽ tiết kiệm toàn bộ tiền cát-xê, mang về cho chị, đến lúc đó chị phải mở cửa hàng lớn hơn, tuyển thêm vài nhân viên nữa."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận