Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 315:

.



Chương 315:
Nhưng khi tìm đến Hạ Phác Húc, cô định nhắc đến chuyện này, anh ta lại xoay người bỏ chạy: "Lâm Lang, mau đi với tôi!"
Mặc dù thằng nhóc này lười biếng, nhưng đều tập thể hình hàng ngày, có thể nói cơ thể rất rắn chắc, thể chất rất tốt.
Tô Lâm Lang chạy theo, anh ta chảy thẳng đến giữa sườn núi đối diện, mới xoay người lại, chỉ: "Chị nhìn đi!"
Tô Lâm Lang còn tưởng rằng trên núi bị cháy, cô chạy theo anh ta nửa ngày, vừa quay đầu lại thì cả người ngây ngẩn.
Cả nông trường được tu sửa lại một lần, mà đứng ở giữa sườn núi, đầu tiên là nhìn thấy nhà cô, nóc nhà màu đỏ nhạt, tường trắng rộng và ngói đỏ làm nổi bật cho cái sân, ánh mặt trời chiếu xuống, nhìn vô cùng đẹp.
Hạ Phác Húc cười hỏi: "Chị rất thích đúng không?"
Tô Lâm Lang thấy quê hương mình rực rỡ hẳn lên, đương nhiên cô vui vẻ, cô gật đầu: "Rất thích!"
Hạ Phác Húc cười xoa tay, còn nói: "Tô Lâm Lang, chỉ cần chị có thể nói với ông sáu Lục để tôi trở về Cảng Thành, tôi sẽ sơn nhà đơn của nhị phòng thành màu hồng, vẽ thêm chữ LOVE tặng cho chị, được không?"
Tô Lâm Lang vẫn đang đánh giá nông trường được tu sửa mới lại, anh ta nhắc nhở, cô mới phát hiện từ cổng chính nông trường đến nhà máy sản xuất nước tương, đến nhà máy đồ hộp, được thiết kế thành chữ LOVE khổng lồ.
Đúng vậy, trên nóc nhà cả nông trường có một hàng chữ cái tiếng Anh, tạo thành chữ LOVE, dùng sơn trắng để vẽ thành.
Mà nhà của cô, trên mái nhà màu đỏ có chữ O ngay chính giữa, nhìn cũng tạm được, không tính là khó coi.
Tô Lâm Lang bỗng nhớ ra, Hạ Phác Đình bảo cô nhất định phải lên núi, thì ra là nguyên nhân này.
Thế nhưng tại sao Hạ Phác Húc cũng muốn sơn nhà mình thành màu hồng?
Cô suy nghĩ một lát thì hiểu được.
An ta nghĩ rằng cô thích màu hồng nhạt, cho nên trở về Cảng Thành, chuẩn bị sơn nhà nhị phòng thành màu hồng, sau đó đưa cho cô?
Tô Lâm Lang cười, vẻ mặt đoan trang dịu dàng, mang phong thái của chị dâu cả: "Cậu cứ yên tâm làm việc trước, chuyện khác thì trở về rồi nói sau."
"Một căn nhà màu hồng phấn, chị sẽ rất thích, đúng không?" Hạ Phác Húc đuổi theo hỏi.
Tô Lâm Lang sải bước xuống nói, cô nói: "Thích." Mới là lạ.
Cho dù anh ta muốn sơn nhị phòng thành căn nhà xấu xí, cô cũng sẽ không giúp đỡ, cứ để anh ta ngây ngốc ở nông trường đi.
Quên đi cả tuổi già và cái chết.
...
Ngày hôm sau, Lý Hồng Quân lái chiếc xe tải Đông Phong tiễn bọn họ.
Tô Lâm Lang dẫn theo Hạ Phác Chú, còn phải đến đồn công an trước để đôn đốc vụ án, sau đó còn phải đến bộ dân chính tỉnh Quảng Châu.
Cho dù là quyên góp hay là móc nối, cô đều phải đến bộ dân chính, đương nhiên phải gặp bộ trưởng.
Tô Lâm Lang mang theo mấy ngàn vạn tiền quyên góp và các di vật văn hóa, đương nhiên bộ dân chính phải tiếp đãi cẩn thận, vậy nên giữa trưa, Tô Lâm Lang đi ăn với nhóm lãnh đạo.
Qua bến cảng, cô không gọi điện thoại cho tài xế, mà dẫn theo Hạ Phác Chú gọi taxi, đi thẳng đến Cửu Long.
Hạ Phác Chú cũng coi như là em trai nhỏ trung thành với chị dâu, cậu ta xách hành lý cả đường đi cho cô.
Cửu Long Thành, nơi phồn hoa nhất Cảng Thành, cũng là nơi đông dân nhất, các thương nhân bất động sản ở Cảng Thành đều muốn có được đất ở đây, nhưng đều không thành công, phải đến sau năm chín mươi bảy, đất nước chủ đạo, cải tạo thành công.
Mà Cửu Long bây giờ, là khu phố chật hẹp, nhiều người, có côn đồ vác gậy bóng chày khắp nơi trên đường, những thằng nhóc tóc tai đủ màu sắc, còn có những người bất lương giả vờ để lừa đẹp, đúng rồi, còn có côn trùng đầy đường.
Hạ Phác Chú cảm thấy rất hứng thú với những người này, cậu ta nhìn đông nhìn tây, giống như đến các nước phương Tây vậy.
Nếu có tài xế và vệ sĩ, cậu ta không có khả năng được đến nơi nguy hiểm như vậy.
Nhưng có chị dâu thì rất tốt, cậu ta đến Cửu Long, hơn nữa còn không mang theo vệ sĩ, rất kích thích!
Tô Lâm Lang đương nhiên đến tìm ông sáu Lục, sau khi ông ta để mất bang hội cũ, thì mở một sòng bạc ở Cửu Long, nói là sòng bạc, nhưng thật ra là bang hội mới, tiếp tục nuôi đám thanh niên côn đồ để chiếm bang hội, hoặc thu phí bảo kệ.
Lúc này ông ta đang vừa đánh bài vừa nói chuyện với Liêu Hỉ Minh, bọn họ nhìn thấy một cô gái ngoan ngoãn đi đến, bọn họ nhìn kỹ hơn, sau đó đồng thời đứng lên: "Cô Tô, khách quý, sao cô lại đến đây."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận