Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 715:

.



Chương 715:
Hôm nay cảnh sát trông giữ bên ngoài nhà họ Hoàng ở Cảng Thành loạn như cào cào.
Bạch Cốt Trảo lo liệu các vụ án mạng, Mạch Gia Câu quan tâm tới trị an, không hề đoái hoài gì tới vụ truy bắt.
Chỉ có Mã Minh và Tiền Phi Long đồng ý truy bắt, nhưng do đám buôn ma túy có tàu chiến, luôn hoạt động trên vùng biển quốc tế, nằm ngoài khả năng nên bọn họ chỉ còn cách nhờ cậy máy bay và tàu chiến của Vương quốc Anh.
Lúc này nói tự do, dân chủ và tự trị chẳng khác nào nói láo, nếu còn tiếp tục mặc kệ cho ma túy gây tai họa cho Cảng Thành thì nơi này sẽ thành ổ tệ nạn ma túy lớn nhất Châu Á, thế hệ sau của Cửu Long cũng bị ma túy hủy hoại hoàn toàn!
Tuy rằng trái tim đang rỉ máu nhưng Tiền Phi Long vẫn cố gắng kiềm chế, giữ vững giọng điệu: "Thượng tá, tôi cũng từng vinh dự được làm trung tá hoàng gia, từng mong đợi được bắt tay tác chiến với ngài, vì thế tôi mong ngài sẽ cân nhắc lời đề nghị của tôi."
"Trung tá, tôi cũng mong chờ được hợp tác với cậu, nhưng tiếc rằng... Ôi trời ạ, tôi nghĩ tôi nên tự gọi điện cho sếp Mã Minh tôi kính mến nhất, hỏi thăm sức khỏe và an ủi vài câu... Vậy tạm biệt nhé!"
Thượng tá nói xong thì cúp điện thoại.
Tiền Phi Long từng đi lính, biết rất rõ thói quan liêu trong quân đội. Trong lòng anh ta biết thừa cấp trên sẽ không dễ dàng đồng ý một chuyện được.
Khi nghe thấy thượng tá nói sẽ gọi điện cho Mã Minh, trong lòng anh ta nảy sinh một hy vọng mới, mong rằng Mã Minh có thể thuyết phục được thượng tá.
Còn anh ta, khi nhìn thấy trời sắp tối, anh ta nhanh chóng lái xe lên bãi đậu máy bay trên đỉnh núi.
Anh ta không ngu ngốc, ngược lại vô cùng thông minh.
Trong lúc lái xe đi đường, chỉ cần ngẫm nghĩ một lát anh ta đã phát hiện ra một chuyện.
Đó là nếu các gia tộc không dùng máy bay ngay trong ngày sẽ cấp máy bay trong kho để giữ gìn máy bay.
Nhưng Bell-214 nhà họ Hạ lại đậu bên ngoài hứng mưa suốt, không được cất vào kho chứa máy bay.
Vậy thì đồng nghĩa với việc chiếc F-111 kia đã được sửa xong, đã vậy còn đang được cất giấu bên trong kho?
Vào lúc này trong đầu Tiền Phi Long chỉ nghĩ, nếu anh ta có thể cướp được một chiếc máy bay chiến đấu hoàn thiện, còn tìm được bản vẽ Lekku giao cho quân đội Vương quốc Anh thì đây chắc chắn là công lớn. Lúc đó anh ta có thể yêu cầu quân đội Vương quốc Anh ra binh, hỗ trợ truy nã hay sao?
Đám buôn ma túy chết dẫm kia làm Gonda bị thương, lại còn lột da đầu bà Mã. Dù thế nào Tiền Phi Long cũng phải tóm được bọn chúng.
Anh ta khởi động con xe thể thao Ford GT, lao nhanh như chớp về phía bãi đậu máy bay trên đỉnh núi.
Hiện tại ở bãi đậu máy bay có tổng cộng bốn chiếc xe tải đang chuẩn bị mở cửa dỡ hàng. Cảnh sát chìm thấy đại ca nhà mình tới thì vội vàng báo cáo: "Có tổng cộng năm chiếc xe tải đi vào nhà họ Hạ, sau khi ra ngoài đã có một chiếc xe xuống núi. Chúng tôi không để ý tới, còn những chiếc xe còn lại đều ở đây cả."
Tiền Phi Long rút súng, Quách Thụy bước tới gần hỏi: "Sếp Tiền, có việc gì không?"
Súng đã lên nòng áp sát tóc mai của Quách Thụy, Tiền Phi Long nói: "Khai kho hàng ra, tôi muốn khám xét ngay bây giờ!"
Quách Thụy nói: "Sếp Tiền, ngài có thể khám xét, nhưng trước đó phải trình lệnh khám xét ra cho tôi xem trước. Nếu không có thì ngài đang làm trái pháp luật."
Tiền Phi Long có thể viết lệnh khám xét, nhưng anh ta tới vội quá nên quên mang theo.
Lúc này trong đầu anh ta chỉ muốn cướp được máy bay và bản vẽ để lập công, để đổi lấy sự ủng hộ từ quân đội. Hai mắt đỏ rực, không nói không rằng vung tay đấm ngã Quách Thụy. Sau đó anh ta bắn một phát súng làm vỡ khóa cửa của kho chứa máy bay nhà họ Hạ, rồi kéo mạnh cửa.
...
Bây giờ nhà họ Hạ vừa ăn cơm tối xong, cả nhà vui vẻ hòa thuận ngồi trong phòng Hạ Trí Hoàn nói chuyện.
Người già ấy mà, ngay cả người khôn khéo như Hạ Trí Hoàn cũng khó tránh việc lải nhải liên tục. Ông cụ bắt đầu lặp đi lặp lại kể chuyện hồi trẻ từ bị người ta hãm hại phải ở lại trong nước, sau đó được một tốp quân nhân giải ngũ vác về Cảng Thành.
Hạ Phác Chú đang chơi máy chơi game cầm tay, còn Băng Nhạn thì đang kiễn nhận dạy cha mình nói chuyện như chơi trò dạy búp bê.
Hứa Uyển Tâm nắm bàn tay to của Hạ Phác Hồng, đau lòng vuốt ve liên hồi.
Bàn tay còn lại của Hạ Phác Hồng cầm điện thoại, không biết đang gọi cho ai.
Cả nhà chỉ có mình Tô Lâm Lang là đang ngồi nghiêm túc, cô nhìn về phía cụ ông, ngoan ngoãn nghe ông cụ nói về những chuyện vụn vặt không quan trọng.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận