Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 742:

.



Chương 742:
Hơn nữa quần áo của Hạ Phác Hồng cũng rất sang trọng, người cũng đẹp trai, mái tóc bồng bềnh, làn da trắng nõn, ngũ quan anh tuấn, quả thật là một quý công tử di động.
Lãnh đạo xưởng vũ khí sợ cậu ta không quen, không thích ứng được, thậm chí ngay từ đầu đã chuẩn bị sẵn tâm lý tiễn cậu ta đi.
Nhưng Hạ Phác Hồng ngoài giận dỗi vì yêu cầu phải cắt tóc, cậu ta không chịu cắt tóc, cãi nhau vài câu với lãnh đạo, sau đó không thấy cảm xúc ồn ào nào khác.
Hơn nữa cậu ta tăng ca như phát rồ.
Ban đầu lãnh đạo còn lo lắng cậu ấm không muốn tăng ca, ngại thời gian làm việc dài, cố ý sắp xếp cho cậu ta nhiệm vụ không quá bận rộn, để cho cậu ta làm quen với môi trường trước.
Thế nhưng cậu ta tuỳ tiện và một phân xưởng hay một phòng thiết kế ở xưởng vũ khí đều có thể đưa ra ý kiến.
Cậu ta còn tự tay làm, tăng ca như phát điên.
Có đôi khi lính cần vụ khuyên cậu ta trở về ký túc xá ngủ, nhưng cậu ta chỉ ngủ một lát, hơn nữa đêm lại dậy đi làm.
Theo như lời lãnh đạo, bọn họ tưởng rằng sẽ mời một pho tượng Bồ Tát sống đến, một khách quý, cần phải chăm sóc chu đáo.
Kết quả lại là đầy tớ của nhà Chu Bái Bì, con lừa của đội sản xuất.
Không, con lừa của đội sản xuất cũng thua cậu ta.
Tóm lại chính là, Hạ Phác Đình cũng không thể giải thích được, tại sao một nhà giàu số một lại có thể nuôi ra được một chiến sĩ thi đua hăng hái như vậy.
Nhóm lãnh đạo khen không dứt mình, khen nhà họ Hạ có gia giáo tốt.
Không có người mẹ nào muốn con trai chịu khổ, vì công việc mà chà đạp bản thân, Hứa Uyển Tâm nghe xong thì đương nhiên không vui.
Hạ Phác Chú không tim không phổi, cũng thấy đau lòng cho anh trai, nhưng cậu ta cũng thấy rất vui vẻ, quấn lấy Hạ Phác Đình hỏi: "Anh cả, anh Phác Hồng bắt đầu chế tạo máy bay rồi sao, anh có thể hỏi anh ấy, có thể chế tạo được máy bay chiến đấu, sau đó mang đến nhà chúng ta, chị dâu muốn lái lúc nào thì lái không?"
Hạ Phác Đình nói: "Có thể, nhưng em tự bỏ tiền ra mua."
Hạ Phác Chú lập tức chìa tay: "Em có tiền, em được chia mười phần trăm hoa hồng bộ phim , em muốn mua trực thăng!"
Cậu ta lại nghĩ đến cái gì đó, nói với Tô Lâm Lang: "Chị dâu, em đã đọc xong hai kịch bản chị đưa cho m rồi, em cảm thấy chúng ta nên đầu tư vào <>, kịch bản này vừa có tính hành động, mà cũng rất hài hước, thú vị."
Quý Đình Hiên đã chọn hai kịch bản, một cái là thuần hành động, một cái là phim có yếu tố hài hước, tên là <>, kể về một cảnh sát trẻ lạc vào ổ của bọn buôn ma tuý, cậu ta liên tục gặp phải chuyện xui xẻo, còn bị cấp trên bán đứng, nhưng cuối cùng làm bậy làm bạ lại giết được tay buôn ma tuý, phá được vụ án ma tuý, sau đó được thăng chức tăng lương.
Hạ Phác Đình vừa nghe thấy là phim hài thì nhíu mày: "Có rất nhiều phim hài rồi, hàng năm có hàng tá bộ được đưa ra thị trường, khán giả cũng chán rồi, chỉ sợ sẽ không bỏ tiền để ra rạp chiếu phim vì nó."
Hạ Phác Chú nói: "Anh cả không hiểu rồi, có rất nhiều phim hài, nhưng đều là phim thuần hài mà thôi, không những có yếu tố hài, hơn nữa còn nói về góc khuất trong đội cảnh cát, nói về sự chua xót của cảnh sát và sự tàn nhẫn của các tên trùm ma tuý, rồi lại để cảnh sát trẻ này vạch trần được nội gián, còn giết được trùm ma tuý, phim vừa có tính hiện thực vừa có sự hư ảo, có thể khiến người ta vui vẻ, nhưng cũng có thể khiến người ta đau lòng, nó không giống các bộ phim hài hước khác, nó rất có ý nghĩa."
Hạ Phác Chú nói như vậy, Hạ Phác Đình cũng muốn xem kịch bản, thế nhưng lĩnh vực điện ảnh chỉ là một lĩnh vực nho nhỏ của Hạ Thị, anh cũng không có thời gian chú tâm vào nó, nếu em trai thích chơi thì để cho cậu ta chơi.
Hạ Phác Đình vừa mới làm chuyện kia được một nửa, anh cần ăn cơm, sau đó nhanh chóng lên giường, ngủ!
Thế nhưng anh mới đứng dậy chuẩn bị đi ăn cơm, chị giúp việc Nguyệt Hoa lại đi vào nói: "Cậu chủ, sếp Tiền của đội Phi Hổ đến."
...
Tiền Phi Long vẫn đang mặc đồng phục, áo phông đen, quần cảnh sát đen, đeo khăn quàng cổ màu đen, anh ta ngồi trong phòng khách của nhà họ Hạ, có một cái hộp gỗ tử mộc to đặt trên đầu gối.
Tiền Phi Long ngẩng đầu nhìn thấy một người đàn ông cao gầy, làn da trắng nõn, đeo mắt kính bạc, mặc áo sơ mi tơ tằm màu vàng đi từ trong ra, anh ta lập tức vươn tay ra: "Lần này Phác Đình ra ngoài đủ lâu, cậu vừa trở về sao, nhìn cậu gầy đi rất nhiều."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận