Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 903:

.



Chương 903:
Tiền Phi Long hơi mơ màng, anh ta suy nghĩ một lúc lâu mới đột nhiên nhớ ra, Trương Mỹ Linh là vợ trước của Quý Đức, là một người vợ bị bỏ rơi.
Giới truyền thông Cảng Thành nói rằng bà ta đã sớm qua đời vì bệnh ung thư tái phát, kết quả người ta không những không chết mà còn làm việc trong công ty đầu tư của Hạ Phác Đình?
Anh ta lại nhìn về phía Hạ Phác Đình, trong lòng âm thầm mắng một câu: Vận cứt chó!
Bây giờ, nguồn dự trữ tài chính của một số gia tộc lớn ở Cảng Thanh đều nằm trong tay anh, để mặc anh tiến hành đầu tư tài chính.
Nhưng đó không phải là công lao của anh, mà là của Tô Lâm Lang, bởi vì khi nói đến nhà họ Quý, nhóm của Lương Tùng và Sơn Khẩu là do Tô Lâm Lang đánh dẹp, khi nói đến nhà họ Cố, Trương Hoa Cường bị Tô Lâm Lang biến thành một con nhím, bọn họ đưa tiền cho Hạ Phác Đình không phải vì tin tưởng anh, mà là tin tưởng Tô Lâm Lang.
Còn về phần Hạ Phác Đình, trong mắt Tiền Phi Long, anh chẳng qua là nhặt được một cô vợ tốt, và gặp được vật may cứt chó mà thôi.
Haiza, ngài Tiền buồn bực nhấp một ngụm rượu, cảm thấy rất ghen tị, thực sự không thể bình tĩnh được!

Lúc đầu, Tô Lâm Lang muốn giúp A Hà tắm rửa một phen.
Nhưng chỉ mới mở vòi nước, tuỳ tiện dội, còn chưa kịp thoa sữa tắm thì vòi hoa sen đã ngừng phun nước, cô mở bình nước ra xem thử thì phát hiện, người đầu tiên tắm rửa là Hạ Phác Đình đã dùng hết hơn một nửa thùng nước, nước trên thuyền đã hết sạch.
Lúc này con thuyền lại trùng hợp đi đến ranh giới biển giữa Đại Lục và Cảng Thành, A Hạ không có giấy tờ của Cảng Thành, chỉ có thể quay trở về Đại Lục, Tô Lâm Lang cũng đành phải để cô ta lên thuyền của đám người cục trưởng Diêm một lần nữa với trong tình trạng cả người bẩn thỉu.
Biết cô ta đang lo lắng về vấn đề học hành của mình, Tô Lâm Lang nói: “Ngày mai chị cần trở về Đại Lục một chuyến, chị sẽ đích thân giám sát việc làm hồ sơ và học hành của em, cục trưởng Diêm sẽ giúp em xử lý, yên tâm đi, em chắc chắn có thể đi học.”
A Hà đã không còn là một đứa trẻ nữa, mà đã trở thành thiếu nữ, hơn nữa còn cô ta còn là một thiếu nữ anh hùng.
Cô ta gật đầu rồi lại lắc đầu: “Em chưa bao giờ chạm vào ma tuý, em có thể đi xét nghiệm ngay hôm nay.”
Tô Lâm Lang gật đầu nói: “Chị sẽ gọi điện cho Phác Húc nhà chị, để cậu ấy ở bên cạnh em suốt cả quá trình.”
Hạ Phác Phúc là tình nhân trong mộng mà toàn bộ con gái ở nước Hoa đều công nhận, để anh ta đi cùng cô đến bệnh viện, A Hà không muốn lắm.
Cô ta muốn từ chối, nhưng lúc này cảnh sát đã chèo thuyền Kayak đến đón cô ta, cô ta cần phải đi.
A Hà cắn môi, đưa tay lên, nhưng chỉ yếu ớt ôm lấy Tô Lâm Lang một cái rồi xoay người nhảy lên thuyền Kayak, lớn tiếng nói: “Chị, em sẽ tắm rửa sạch sẽ, ngày mai gặp lại.”
Tô Lâm Lang vẫy vẫy tay: “Ngày mai gặp.”
Cuộc đời của A Hà bao phủ một lớp bụi nặng trĩu, làn da cũng vậy, cũng bao phủ một lớp bụi trần dày đặc được tích tụ do cô ta cố ý không tắm rửa trong một thời gian dài để bảo vệ mình.
Nhưng cô ta là một người mạnh mẽ, cô ta đã gột rửa đi những vết nhơ trong lý lịch cuộc đời mình, những vết bẩn trên làn da kia, cô ta cũng sẽ gột rửa sạch.
Hạ Chương là bệnh nhân, không tiện ra ngoài, hơn nữa Cảng Thành cách thành phố Thâm Quyến không xa, cho nên chờ đến khi Tô Lâm Lang và Hạ Phác Đình về đến nhà, hai vợ chồng Hứa Uyển Tâm và Hạ Chương mang theo hai đứa nhỏ của mình cũng đã trở về từ thành phố Thâm Quyến.
Trong nhà còn có mấy người vệ sĩ, A Dũng, A Quý và Hứa Thiên Tỉ đều đi cùng bọn họ trong suốt quá trình.
Bôn ba suốt một ngày dài, tối hôm qua cũng không được ngon giấc, nên sau khi tắm rửa xong nằm xuống giường, Tô Lâm Lang thậm chí còn không biết Hạ Phác Đình lên giường ngủ từ lúc nào, tỉnh lại sau một giấc ngủ ngon, đã là sáng sớm hôm sau.
Hai vợ chồng bọn họ dậy sớm, đương nhiên còn phải cùng nhau đến Đại Lục một chuyến.
Hạ Phác Đình đến đại học vì khoảng thời gian này anh phải tập trung kinh doanh ở thành phố Thâm Quyến, trong khi Tô Lâm Lang là vì việc học của A Hà.
Còn nữa, từ hôm kia cho đến ngày hôm qua, Trình Siêu vẫn chưa liên lạc với Tô Lâm Lang.
Cô cố ý đến thăm anh ấy, để xem có phải anh ấy đã bị thương trong lúc chấp hành nhiệm vụ hay không?
Kiếp trước cô không có người thân, bây giờ cũng không có nhiều người thân lắm, mỗi một người trong số họ đều vô cùng quý giá với cô.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận