Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 183:

.



Chương 183:
Đúng vậy, những bộ quần áo xinh xắn dễ thương như búp bê đó không phải do quản gia Lưu chọn, mà là do chính tay Hạ Phác Đình dựa theo những bức ảnh trên báo chọn ra.
Anh quyết tâm muốn biến em gái mình thành mợ cả đáng yêu nhất Cảng Thành.
Mỗi lần Tô Lâm Lang mặc nó đều phải nhe răng ghét bỏ, Lương Nguyệt Linh nhìn thấy cho nên muốn nhắc nhở cậu cả một chút.
Chớ tự làm mất mặt, khiến cho mợ cả ghét bỏ, người ta dù gì cũng là quân giải phóng nhân dân Đại Lục cầm dao, người ta không thích mấy bộ quần áo đáng yêu.
Nhưng cậu cả Hạ lại không cảm thấy như vậy, hơn nữa anh còn cho rằng mấy bộ quần áo anh chọn rất hợp với em gái.
Anh vẫn giả vờ mù chọn không được, nhưng những bộ anh muốn đều là tạp chí Âu Mỹ, phong cách thương hiệu cũng đều là mấy cái đáng yêu.
Đưa tạp chí cho Lương Nguyệt Linh, anh nói:
“Theo phong cách trình diễn, mỗi thương hiệu là mỗi bộ theo kích cỡ của em gái, nhanh chóng làm đi!"
“Trời ạ, bộ đồ công sở màu hồng này thôi quên đi, thảm họa đó!” Lương Nguyệt Linh nhìn thấy tay anh chỉ một bộ đồ, cô ấy bị dọa cho sốc.
Màu hồng còn chưa tính, nó còn có cả nơ màu hồng, đội một chiếc mũ màu hồng, cô ấy nhìn thôi đã run rẩy, Tô Lâm Lang sao thích thứ này được, nói không chừng cô vừa thấy đã giận, cầm dao chém người.
Hạ Phác Đình cố ý chỉ vào bộ kia vì anh cảm thấy bộ đó rất xinh đẹp, đồ công sở màu hồng, em gái mặc để họp hội đồng quản trị, đẹp xuất sắc!
Hắn đập tạp chí: “Nhanh đi!”
Bởi vì anh bị mù cho nên Lương Nguyệt Linh nhận lấy tạp chí, cố ý giơ tay đánh vào không khí, nhe răng, nhỏ giọng nói: “Anh là đồ bạo quân, sớm muộn gì cô Tô cũng sẽ chém anh.”
Hạ Phác Đình nhìn theo một đường thẳng cho đến khi cô ấy đi xa.
Lại nói, công việc phá dỡ di dời trên bán đảo sắp chính thức bắt đầu, hội đồng quản trị đang thảo luận với nhau, quyết định ra người phụ trách.
Hạ Mặc cố ý đến tìm Hạ Phác Đình, rút kinh nghiệm xương máu cho nên ông ta chủ động xin ra trận, muốn trở thành người phụ trách công việc phá dỡ, hơn nữa ông ta cho rằng mình nhất định có thể hạ giá thành của việc phá dỡ!
Lý do của ông ta rất đầy đủ.
Ông ta vốn thật sự có lỗi với ông cụ, có lỗi với anh cả và cháu trai, mà ông sáu Lục lại cắm cho ông ta một quả sừng, thậm chí đứa con trai Hạ Phác Húc nuôi của ông ấy vô cùng có khả năng chính là con ruột.
Làm người ta đau lòng, cũng làm cho người ta khổ sở, nhưng nó rất có thể chính là sự thật.
Bởi vì Hạ Phác Húc đã trở về từ Châu Âu, nhưng sau khi về lại không đến tìm người cha ruột là Hạ Mặc, cũng không trở về nhà họ Hạ, chỉ lặng lẽ đến tìm ông sáu Lục.
Đúng vậy, nhà ông hai Hạ quả thực rất nghèo.
Ông cụ đã đuổi ông ta ra khỏi nhà chính Hạ thị, hiện tại ông ta đang ở khách sạn.
Mà con của ông ta vừa trở đã đến thẳng nhà ông sáu Lục, vậy còn chưa đủ rõ ràng sao? Anh ta chính là nghiệt chủng của ông sáu Lục.
Nghiệp chướng mà, nuôi không con người ta hơn hai mươi năm, khiến nhà họ Hạ phải tốn bốn, năm trăm vạn mỗi năm, một chút tiền riêng của Hạ Mặc cũng bị anh ta tiêu xài hết!
“Nhưng vì Hạ thị chúng ta, chú tha thứ cho ông sáu Lục, chú đưa con trai cho ông ta, hơn nữa với tầng quan hệ này giữa bọn chú, chú đi chém giá ông ta còn ngại từ chối sao?” Ông ta nói.
Hạ Phác Đình không tỏ rõ ý kiến, chỉ nói với Hạ Mặc: “Chú hai, dọn ra buồng trong tìm một phòng tiêu chuẩn ở đi.”
Chi nhánh khách sạn quốc tế Hạ thị cũng là nơi làm việc của công ty Hạ thị.
Có một cái buồng trong dành riêng cho người nhà họ Hạ, Hạ Mặc ở đó, Hạ Phác Đình đi làm, muốn nghỉ trưa một chút chiếm một chiếc giường, chẳng lẽ vì anh muốn nghỉ trưa mà đuổi chú mình đi?
“Nệm chăn của chú cũng dọn ra hết đi, con muốn thay cái mới, bởi vì sau này em gái nghỉ trưa sẽ ngủ lại đó.” Hạ Phác Đình lại nói.
Hạ Mặc gầm lên giận dữ: “Phác Đình, con không thể làm như vậy, con thật sự để Tô Lâm Lang làm chủ tịch đại diện, tổ chức họp hội đồng quản trị, con không bị điên chứ? Để phụ nữ cưỡi lên đầu con sao?”
Ông ta lại nói tiếp: “Người ta đều nói chú sợ vợ, sợ sư tử Hà Đông, chẳng lẽ con là người thừa kế của Hạ thị, lại không bằng chú?”
Lúc trước Tô Lâm Lang giữ chức đại diện hội đồng quản trị là bởi vì Hạ Phác Đình vẫn còn ở phòng ICU.
Hiện tại anh đã khỏi, quyền đại diện nên thu hồi lại, vậy mà chẳng những anh không thu, còn muốn để Tô Lâm Lang tổ chức họp hội đồng quản trị, để cô ngồi lên vị trí chủ tịch?
Cái thứ gọi là sợ vợ chính là anh đó, đạt đến cấp độ cao luôn rồi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận