Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 336:

.



Chương 336:
Cho dù Trương Mỹ Linh dọn khỏi nhà họ Quý, còn thuê luật sư muốn kiện nhưng Quý Đức vẫn không coi là thật.
Trong mắt ông ta, một người phụ nữ bị ung thư, phải cắt bỏ một bên ngực như bà ta vừa không có vốn liếng, cũng không có tư cách làm loạn lên, lần này để cho bà ta giao thiệp với vợ, còn đặc biệt dành thời gian chờ bà ta ở chỗ này, cũng là đang cho bà ta bậc thang bước xuống rồi.
Kết quả ông ta đợi hơn nửa ngày, chẳng những bà ta lạnh nhạt, không thèm để ý đến ông ta, mà còn cho phép con dâu nhà họ Hạ đánh vệ sĩ của ông ta nữa?
Con dâu nhà họ Hạ kia cũng thật là, đánh chó cũng phải xem mặt chủ chứ.
Mắt thấy vệ sĩ của mình bị đứa ít tuổi hơn ném qua vai, ông ta kinh ngạc vì Tô Lâm Lang thực sự có tài, đồng thời cảm thấy lạnh lòng với vợ. Nghĩ vậy Quý Đức cầm điện thoại trên xe tải lên, gọi cho luật sư: "Giải quyết vụ kiện của Trương Mỹ Linh đi, tôi muốn đối diện trực tiếp với bà ta ở trước tòa, để bà ta rời khỏi nhà họ Quý với số tiền chu cấp ít nhất!"
Cúp điện thoại, ông ta vừa sứt đầu mẻ trán vì băng Lưỡi Rìu nhưng khi nhớ tới Trương Mỹ Linh thì lại không nhịn được mà cảm thấy buồn cười.
Một người phụ nữ mắc bệnh ung thư, phải cắt bỏ một bên ngực cho dù có cho bà ta 100 triệu tiền phụng dưỡng thì sao, không có hào quang của bà chủ Quý thị, không có chồng và các con làm bạn thì bà ta sẽ cô độc đến chết thôi.
Nếu bà ta đã u mê không tỉnh ngộ, không cần vinh hoa phú quý, muốn cô độc suốt quãng đời còn lại thì tốt thôi, ông ta thành toàn cho bà ta!

Tuy rằng Trương Mỹ Linh cũng rất muốn nhưng không dám mang con trai út đi.
Băng Lưỡi Rìu đang rình rập người nhà họ Quý, bắt cóc con cái là thủ đoạn trả thù tốt nhất, bà ta lại không thuê được vệ sĩ tốt, cho nên hai mẹ con ăn bữa cơm rau dưa đạm bạc ở nhà họ Hạ xong đã tự mình đưa con trai về nhà họ Quý sau đó rời đi luôn.
Mà từ hôm nay trở đi, tin tức ly hôn của bà ta cũng sẽ chính thức bị truyền thông đưa tin.
Nói về Tô Lâm Lang.
Chức vụ Chủ tịch hội đồng quản trị của cô có vẻ chỉ là có tiếng mà không có miếng bởi vì hầu hết công việc trong công ty đều do Hạ Phác Đình xử lý, đương nhiên cậu cả Hạ bận kiếm tiền nên gần như không có thời gian ăn cơm ở nhà, còn thường xuyên phải đi công tác.
So với sự bận rộn của anh, Tô Lâm Lang lại tương đối nhàn nhã. Ăn cơm tối xong, cô vừa nghe mẹ chồng và em rể, em chồng kể chuyện việc nhà, sau đó mới xử lý một ít công việc không quá cấp bách mà Hạ Phác Đình giao cho cô.
Công ty Điện ảnh và Truyền hình Long Hổ đưa tới mấy kịch bản để cho cô chọn, vì cô biết cốt truyện trong sách nên biết Cảng Thành phát triển, cũng biết nên chọn kịch bản nào mới tốt nhưng cô đều đưa hết kịch bản cho Hạ Phác Chú, để cho cậu ta chọn xem muốn quay bộ nào.
Hạ Phác Chú nhận kịch bản lật xem sau đó đưa một kịch bản tới: "Chị dâu, quay cái “thằng nhóc choai choai” này đi."
Gần đây Hứa Uyển Tâm đã có lại niềm cảm hứng, bà đang vẽ tranh, vừa nghe mấy chữ thằng nhóc choai choai thì lập tức nhíu mày: "Mấy năm nay chính phủ Cảng Thành chúng ta bị mấy cái thằng nhóc choai choai đấy gây họa không ít, giờ quay nó liệu có ai xem không?"
Hạ Phác Chú nói: "Mẹ, mấy thằng nhóc choai choai đấy cũng có tốt có xấu mà, Trương Hoa Cường tội ác tày trời nhưng chị dâu con có mấy người anh em rất tốt, quay bọn họ thành phim, có võ thuật mà mọi người cảm thấy hứng thú thì sẽ có cả doanh thu phòng vé nữa, làm phim về những hình ảnh tích cực của mấy thằng nhóc choai choai đó còn có thể giáo dục xã hội, điều này cũng có lợi cho sự phát triển của chính phủ Cảng Thành chúng ta, cái này gọi là "giáo dục qua giải trí"."
Hứa Uyển Tâm ngừng bút quay đầu lại, như có điều suy nghĩ nhìn con trai mình: "Gần đây Phác Chú thay đổi rất nhiều."
Cậu ta còn hiểu được cái gì gọi là "giáo dục qua giải trí" kìa.
Băng Nhạn đang nằm sấp trên đầu tết tóc cho chị dâu, nói: "Mẹ ơi, anh Phác Chú, anh không nổi giận nữa đâu."
Hóa ra mẹ của Băng Nhạn cả ngày niệm Phật, anh trai thì thường xuyên cáu giận cho nên cô bé mới yêu chị dâu nhất.
Mà bây giờ, Hạ Phác Chú nhớ lại cách mình đã gây rắc rối cho gia đình thì anh ta chỉ có thể ngượng ngùng cúi đầu.
Hứa Uyển Tâm thở dài: "Lúc trước là do mẹ quá ngu xuẩn."
Lúc trước tính cách Hạ Phác Chú nóng nảy cục súc, là bởi vì Tôn Gia Kỳ muốn gả vào hào môn nên cô ta đã bỏ thuốc cậu ta nhưng nguyên nhân cuối cùng nhất vẫn là do bà chủ nhà họ Hạ, Hứa Uyển Tâm quá lương thiện, quá ngây thơ.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận