Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 863:

.



Chương 863:
Đáng tiếc, cơ hội tốt từ trên trời rơi xuống này lại rơi vào tay một nhóm binh lính nhỏ.
Vì không phải cuộc gặp gỡ chính thức, hai bên cũng không mặc quân phục nên không cần phải chào hỏi long trọng. Sau khi giới thiệu xong, Tề Tự nói: "Vị trí hiện tại của chúng ta chỉ cách trung tâm chỉ huy nhiệm vụ lần này hai mươi phút đi đường, cho nên các cậu có điều gì muốn hỏi về quân đội Vương quốc Anh thì có thể hỏi thăm sếp Tiền, được rồi, bắt đầu đi!"
Cứ như vậy, Tề Tự đẩy Tiền Phi Long cho cấp dưới, còn bản thân lại nhanh chân chạy xuống lầu, tới khoang thuyền tầng hai tìm Tô Lâm Lang.
Khoảng cách giữa tàu của họ và sòng bạc trên du thuyền ngày càng gần, bộ đàm của Tô Lâm Lang bắt đầu thu được âm thanh từ bộ đàm của Hạ Phác Húc.
Nhưng cô chỉ nhận được tạp âm chứ không có tiếng nói chuyện.
Theo lý mà nói, cảnh sát sẽ nghe lén được giọng nói của Hạ Phác Húc đang ở sòng bạc rồi truyền tín hiệu vô tuyến sang cho cô.
Tô Lâm Lang không phải kỹ thuật viên chuyên nghiệp, mà tín hiệu vô tuyến trên vùng biển quốc tế rất chập chờn. Cô lo lắng cho Hạ Phác Húc, muốn biết tình hình của anh ta nhưng lại không liên lạc được. Vì vậy, cô đành mở điện thoại lên điều chỉnh tần số, kiên nhẫn chờ phía cảnh sát xử lý xong tín hiệu rồi liên lạc với Hạ Phác Húc.
Cô luôn mang theo đá mài bên mình, lúc này cô vừa lắng nghe tạp âm vừa mài dao.
Tuy loại dao thép này không dễ bị cùn chỉ sau vài nhát chém như dao sắt bình thường, nhưng chém vào xương cũng làm dao bị tổn thương, hơn nữa lúc nãy khi con dao đang dính máu lại bị nhúng vào nước biển, việc này cũng gây ra tổn thương với con dao.
Nếu muốn nó mãi sắc bén thì phải nhanh chóng mài giũa lại và bôi dầu để bảo dưỡng nó.
Tuy một con dao tốt hay xấu được quyết định bằng chất thép, những việc bảo dưỡng cũng rất quan trọng.
Thấy Tô Lâm Lang mài dao xông, Tề Tự lập tức đưa dầu máy sang và nói: "Em họ, con dao này được rèn từ thép Raikiri đúng không?"
Tô Lâm Lang gật đầu rồi hỏi lại: "Anh họ của tôi đâu, anh ấy dẫn người tới hang ổ của A Khôn rồi hả?"
Tề Tự sửng sốt, thăm dò hỏi: "Trước khi lên đường thực hiện nhiệm vụ, đội trưởng Trình đã thông báo với cô hả?"
Tô Lâm Lang vội đáp: "Bọn họ chấp hành nhiệm vụ bí mật sao có thể nói trước với tôi chưa, cái đó là suy đoán của tôi thôi."
Tề Tự không thừa nhận nhưng cũng không phủ nhận, giọng nói của anh ấy lộ rõ sự ngưỡng mộ: "Em họ đoán hay thật!"
Ý của câu này là cô đoán chính xác, đúng là Trình Siêu đã tới hang ổ của bọn buôn ma túy.
Không phải Tô Lâm Lang giỏi suy đoán, mà vì cô cũng từng là người đưa ra quyết định nên cô hiểu rõ vấn đề này.
Hai tiếng trước, A Hà đã nhận được tọa độ hang ổ chứa ma túy của A Khôn do Hạ Phác Húc truyền ra.
Những kẻ buôn ma túy như A Khôn sẽ đổi chỗ thường xuyên chứ dừng chân tại một vị trí quá lâu.
Hang ổ chứa ma túy của ông ta vô cùng rộng lớn, bên trong có đầy đủ các loại nguyên liệu, máy móc và công nhân chuyên chế biến ma túy.
Mặc dù bắt được ông ta là việc rất quan trọng, nhưng tịch thu được dụng cụ và các công nhân chuyên chế biến ma túy của ông ta cũng quan trọng không kém.
Vì vậy, một khi biết được vị trí của mục tiêu, chắc chắn bộ chỉ huy của hành động lần này sẽ ra lệnh bao vây và tiêu diệt ngay lập tức.
Nếu Tô Lâm Lang là người đưa ra quyết định, cô cũng sẽ làm như thế.
Hiện tại, nếu muốn nhắm vào sòng bạc trên du thuyền của Cố Mãn Quán, ngoại trừ đánh bất ngờ bằng hoả lực họ còn phải thiết lập hai vòng vây lớn, một vòng vây ở vùng biển cách mục tiêu năm kilomet và một vòng vây trên vùng biển cách mục tiêu mười kilomet, giống như đánh cá bằng lưới vậy.
Bởi vì bọn họ đang ở trên biển, mà bây giờ còn là buổi tối.
Cấu tạo cơ thể con người rất phức tạp, ví dụ như Hạ Phác Đình, lúc trước anh bị mảnh đạn cắm vào sọ mà vẫn sống được, thêm tên buôn ma túy mà nhóm bộ đội đặc nhiệm vừa chạm trán ban nãy nữa. Trái tim hắn nằm bên phải, bạn lại đâm một dao vào ngực trái của hắn, sao có thể giết hắn được chứ.
Vì vậy, trong hành động bắt giữ lần này, bắt người là chuyện dễ, nhưng muốn một lưới bắt hết thì tương đối khó khăn.
Có một số tên buôn ma túy dù đã bị thương vẫn nhảy xuống biển khiến bạn nghĩ rằng hắn đã chết, nhưng biết đâu hắn lại còn sống, vài năm sau lại trở thành một ông trùm ma túy mới.
Có lẽ điều mà Tô Lâm Lang đang nghĩ cũng là điều mà những người đưa ra quyết sách cho hành động lần này đang cân nhắc, đó là phải làm sao để vây bắt toàn bộ, không để bất kỳ kẻ nào trong số bọn buôn ma túy.
Thấy Tề Tự cứ nhìn mình chằm chằm, cô cười hỏi: "Anh cảm thấy tôi quá tàn nhẫn à?"

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận