Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 995:

.



Chương 995:
Dù Hạ Phác Hồng có vẻ gầy, nhưng giống như lời bác sĩ nói, cậu ta vẫn là một đứa trẻ, có sức lực, mạnh mẽ như bò.
Đẩy ra mấy vệ sĩ đang đang áp sát mình, nhanh chóng xông ra khỏi sự phong tỏa của vệ sĩ các nhà khác, cậu ta chạy lên bờ cát vừa lúc nhìn thấy một chiếc máy bay trực thăng cảnh sát của đội Phi Hổ bay qua.
Khắp nơi trên bãi cát đều là người, tất cả đều là thành viên của đội Phi Hổ đang đeo mặt nạ, không biết trong đó có đồng bọn của Mạch Gia Câu hay không, Quách Thụy hét lớn: “Cậu ba, cậu phải nghe lời tôi, lập tức theo tôi đi trốn.
Tống Thời Vu nói: “Hôm nay mợ cả rất bận, không thể chăm sóc cậu được, giúp cô ấy đỡ lo một chút có được không?”
Hạ Phác Hồng ngửa đầu nhìn chiếc máy bay đang bay lượn vòng, bỗng nhiên cười và nói: “Tôi biết chị dâu ở đâu rồi!”
Nói rồi quay người chạy vào khách sạn, không chút do dự tìm thang máy và ấn nút lên tầng trên cùng.
Hầu như thang máy đều sẽ dừng lại ở mỗi tầng, trong thang máy toàn là tiếng của mọi người đang la hét, khóc lóc và cả những tiếng bàn tán.
Mọi người đều biết đã xảy ra chuyện lớn, chỉ không biết là đã xảy ra chuyện gì, chạy tán loạn khắp nơi như những con ruồi không đầu, người ở trên tầng thì chạy xuống dưới, còn người ở dưới lại chạy lên tầng.
Hạ Phác Hồng ghét nhất những chuyện như này, suốt dọc đường than thở: “Một lũ ngu ngốc, ngu hết chỗ nói!”
Thang máy lên đến tầng trên cùng, cậu ta rời khỏi thang máy chạy như điên, lên đến sân thượng thì hét lớn: “Chị dâu, không được!”
Quả nhiên vợ chồng Tô Lâm Lang cùng vài người vệ sĩ đang ở trên tầng thượng, nghe được tiếng hét của Hạ Phác Hồng, mọi người đều đồng loạt quay đầu lại.
Hạ Phác Hồng lắp bắp sốt ruột nói: “Chị dâu, người Anh đã sớm nâng cấp hệ thống phòng không rồi.”
Thấy mọi người không có phản ứng gì, cậu ta lại hét lớn: “Trừ khi chúng ta có thể cướp được trạm điều khiển, nếu không máy bay sẽ bị bắn hạ, mọi người đã cướp được trạm điều khiển chưa, có thể làm được không?”
Một nhóm vệ sĩ đồng loạt cúi đầu, Hạ Phác Hồng cũng cúi đầu nhìn theo rồi thấy trên mặt đất một chiếc điện đài vô tuyến được mở ra.
Ông Gia Minh ngồi xổm trên mặt đất, cậu ta vặn âm lượng của điện đài lên một chút, điều mà Hạ Phác Hồng nghe được đó là hệ thống ra-đa đang hướng dẫn.
Có chút kỳ lạ, bởi vì những tin được phát ra từ ra-đa trạm điều khiển không lưu của không quân Hoàng gia chính là tọa độ bay đến Đại Lục.
Hạ Phác Hồng nghe được một lúc, bỗng nhiên hai tay ôm lấy đầu, lùi lại vài bước.
Nhưng sau đó lại đột ngột lao tới, trước khi Hạ Phác Đình kịp thời cản, cậu ta đã dùng hai tay nhấc chị dâu mình lên rồi hét lớn: “Chị dâu, chị đã cho người uy hiếp trạm điều khiển sau đó xâm nhập vào băng tần ra-đa của không quân Hoàng gia rồi thông báo chỉ thị mới, phải không?”
Tô Lâm Lang là phụ nữ có thai, sao có thể để cậu ta làm như vậy được.
Cậu ta nhấc người ta lên như vậy, chẳng may bị ngã thì sao?
Tô Lâm Lang đẩy mạnh một cái, Hạ Phác Đình liền cùng mấy người vệ sĩ kéo cậu ta ra một cách thô bạo, làm cho Hạ Phác Hồng bị thương.
Kẻ này luôn hành động một cách điên dại, nhưng cậu ta lại đoán đúng.
Để đảm bảo máy bay an toàn vượt biên, Tô Lâm Lang thực sự đã sắp xếp người đi cướp trạm điều khiển.
Người đó đang ở đài quan sát trên đỉnh núi thuộc sân bay của hãng hàng không dân dụng nhỏ nhất Cảng Thành và hiện tại đã hoàn thành nhiệm vụ.
Quân đội Anh trú tại Cảng Thành đã bị một nhóm xã hội đen dời đi sự chú ý, không thể phát hiện được việc anh ta xâm nhập trong một thời gian ngắn.
Toàn bộ cảnh sát Cảng Thành đều đang ở Trung Hoàn, vẫn chưa kịp điều lên con đường trên núi.
Chỉ đợi máy bay an toàn vượt biên, cậu lính đặc chủng đó sẽ lập tức bỏ chạy, trốn ở phía sau núi.
Giếng Trấn Hồn của gia đình Quý Nhân ít người qua lại, sẽ là một nơi trốn tuyệt vời.
Đợi Tiền Phi Long bận rộn xong, thì có thể sắp xếp người đưa anh ta về Đại Lục một mình.
Đến đây, toàn bộ sự việc sẽ kết thúc hoàn hảo.
Hạ Phác Hồng không biết nên nói gì, anh ta đang đánh giá lại toàn bộ sự việc ở trong đầu, sau đó nhìn Tô Lâm Lang cười ngơ ngác.
Tất cả những việc này không phải một người bình có thể làm được, cũng không phải việc Hạ Phác Hồng có thể làm được.
Việc đó cần sự phối hợp hoàn hảo giữa ba phương diện là biển, mặt đất và không trung. Cũng cần một lãnh đạo mạnh mẽ để điều khiển và kiểm soát toàn cục.
Mà người đã lên tất cả kế hoạch và thực hiện kế hoạch đó, lúc này đang đứng trước mặt Hạ Phác Hồng.
Người đó tất nhiên là Tô Lâm Lang, cô lên kế hoạch, bố trí và thực hiện cho đến khi mọi thứ kết thúc hoàn hảo.
Hoàn hảo đến mức, dù Hạ Phác Hồng không biết được toàn bộ, nhưng cũng phải kinh ngạc vì chị dâu của mình.
Cậu ta vung tay nhảy múa một vòng trên sân thượng, kêu lên mấy tiếng kỳ lạ, nghe thấy tiếng ồn ào trên trời, ngửa đầu lên nhìn, vỗ tay lên đùi, lại hét lên một lần nữa.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận