Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 1041:

.



Chương 1041:
Tô Lâm Lang cũng bận rộn vô cùng. Bởi vì Hạ Phác Đình muốn đi làm kiếm tiền, thân là chủ tịch Hạ Thị, có rất nhiều chuyện cần họ đích thân tham dự. Hiện tại, nhân dân thuộc mọi tầng lớp ở Cảng Thành đang hăng hái tổ chức vô vàn hoạt động chào mừng, nếu bà giấu mặt không xuất hiện, người phụ trách sẽ khóc thét mất.
Có điều, người khiến bà bận lòng nhiều nhất vãn là ông cụ Hạ Trí Hoàn.
Đời người có trôi qua chậm cỡ nào thì một ngày nào đó cũng sẽ tới điểm cuối.
Không tìm đường sống, không châm đèn Thất Tinh, càng không muốn chết trên bàn mổ, bây giờ, ông cụ chỉ có đúng một nguyện vọng là chống được tới ngày đó.
Tô Lâm Lang không phải bác sĩ, không thể khiến ông ấy khỏe lên, nhưng bà có thể chữa lành tâm bệnh của ông ấy.
Sau khi nhập viện, ông cụ từng ho ra mắt thêm vài lần, tình trạng cũng chẳng mấy lạc quan, ngoài miệng nói là vẫn còn chịu nổi, nhưng trong lòng hẳn đã hoảng lắm rồi. Cả đời này, ông ấy đã cưỡng cầu được rất nhiều thứ, toàn là những điều mà theo nhân quả, đáng lý ông ấy sẽ không có, con cháu ai cũng tài giỏi, gia đình tứ đại đồng đường, có nhà, có tài sản, vốn ông ấy nên thấy đủ, thế mà ông ấy vẫn còn tham, rồi lại sợ mình tham không được, cộng thêm dương khí sắp hết, ông cụ ngày nào cũng mê sảng, nói rằng thấy Diêm Vương tới đòi mạng mình.
Tình trạng này của ông cụ đã gây thêm tổn thương nặng nề cho cơ thể, theo lời bác sĩ thì, nếu cứ tiếp tục như vậy, ngày ông ấy ra đi sẽ không còn xa nữa.
Đứng trước sự việc này, cách ứng đối của Tô Lâm Lang là trực tiếp cầm thanh mã tấu Thích Gia quân của mình chạy tới phòng bệnh. Lúc ông cụ hỏi cầm theo mã tấu làm gì, bà bình tĩnh đáp: "Ông nội, cháu nhất định sẽ dẫn ông đi dự lễ, người chắn thì giết người, quỷ cản thì giết quỷ, vì vậy ông không cần sợ làm gì, cứ yên tâm nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, có cháu ở đây, chắc chắn ông sẽ làm được điều mình muốn."
Hạ Trí Hoàn là người làm ăn, cũng là một người cổ hủ, tin vào mê tín, nhân quả, thế nên Tô Lâm Lang sẽ không bàn nhiều về những thứ đó, trước giờ, bà chỉ làm những việc mình cần làm. Cô không sợ người Nhật Bản, đứa nào buôn ma túy bà sẽ băm tay đứa ấy, bà không thẹn với lòng, càng không sợ quỷ gõ cửa, vì quỷ mà dám cản bà, bà giết luôn quỷ.
Không bàn tới chuyện thanh mã tấu sau lưng bà có đuổi được quỷ hay không, nhưng có lẽ nhờ tác dụng tâm lý nên tình trạng của ông cũ đã ngày một tốt lên, cầm cự được hết một ngày lại thêm một ngày.
Chớp mắt đã tới hôm ấy.
Kỳ thật, bác sĩ không hề muốn để ông cụ đi dự lễ, lý do là sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến quyết định điều trị phía sau của họ, thậm chí, tuy đã dự trù sẵn xe cứu thương, nhưng các bác sĩ vẫn sợ ông cụ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bởi hiện trường có rất đông người qua lại, còn là lúc mười hai giờ đêm.
Có điều nếu Tô Lâm Lang đã đứng ra bảo đảm, cộng thêm ông cụ nhất quyết đòi đi, thì đương nhiên người ngoài như bác sĩ sẽ không kiên quyết ngăn cản.
Hôm nay, toàn thể thành viên nhà họ Hạ đều tới bệnh viện.
Các nhân viên cấp cao trong hội đồng quản trị của Hạ Thị cũng tới.
Bởi trực giác của họ mách bảo rằng, qua hôm nay, e là ông cụ cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian.
Hiện tại, đừng nói là đứng, tới cả chuyện cỏn con như nâng tay lúc người giúp việc giúp Hạ Trí Hoàn mặc quần áo ông ấy cũng chẳng làm được, càng không có sức nói chuyện với mọi người trong hội đồng, mọi người chỉ đành cân nhắc tâm tư của ông ấy để tìm đề tài nói cho ông ấy nghe thôi.
Hai đứa nhỏ đã thay sang bộ đồ mới, bèn tới gặp ông cố nội trước.
Vì có nhiệm vụ cần làm nên hai đứa phải đến nơi tổ chức buổi lễ trước một bước.
Hiện quần áo chúng đang mặc là đồ riêng của cả hai, do Băng Nhạn thiết kế. A Minh là một bộ đồ vest màu đen phẳng phiu, cổ đeo nơ, tôn lên làn da trắng trẻo và dáng người dong dỏng cao, có thể nói hệt như được đúc ra từ cùng một khuôn với cha vậy. Chỉ cần lớn thêm chút nữa là có thể giống như cha mình, trở thành người làm công cao cấp của trăm nghìn công nhân viên chức ở Hạ Thị rồi.
Vừa nhìn thấy tạo hình này của cậu bé, ông cụ không kiềm được mà bật cười, lại quay sang nhìn các đồng nghiệp của mình, tổng giám đốc Hứa vội bảo: "Chủ tịch yên tâm, dù bọn tôi có về hưu thì công ty vẫn còn Thiên Châu, Thiên Ái và Thiên Tỉ mà, chắc chắn mọi người sẽ đồng tâm hiệp lực đưa Hạ Thị tiếp tục đi lên!"
Hạ Trí Hoàn gật đầu thật mạnh, sau đó cảm ơn tổng giám đốc Hứa.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận