Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 112:

.



Chương 112:
Thủy Tử sinh ra ở vùng Cửu Long, từ nhỏ đến lớn cậu ta sống trong đánh đánh đấm đấm, hàng xóm bên phải, chú bán bánh bao chiên từng là anh cả ở Vịnh Đồng La, sau này bị người ta đâm thành người một mắt, nhà bên trái, ông cụ bán bánh cuốn cũng từng xưng bá ở Tiêm Sa Chủy, nhưng bị đối thủ cắt đứt gân chân.
Lớn lên trong hoàn cảnh đầm rồng hang hổ, đương nhiên cậu ta vừa liếc mắt đã nhận ra một sát thủ chuyên nghiệp được huấn luyện bài bản.
Đừng thấy cậu ta lớn lên xấu xí, nhưng cậu ta là một đàn em ngoan và biết cách thích nghi, biết theo dõi Linda Tôn cũng không thu được tình báo có giá trị gì nên dứt khoát chuyển hướng, đi theo dõi sát thủ chuyên nghiệp.
Đêm qua, sát thủ chuyên nghiệp đã ôm một chiếc kính viễn vọng, đi dạo bên ngoài Đức Minh, vừa quan sát vừa ghi chép.
“Chị xem, đây là lúc gã ta ở gần chị dâu nhất.” Thủy Tử lại đưa một tấm hình khác ra.
Đêm khuya tối tăm, trên đường có xe, sát thủ chuyên nghiệp nhìn lên trên, ở phía xa trên lầu, chỉ có mỗi phòng của Tô Lâm Lang là vẫn còn sáng, bức ảnh được chụp từ phía sau tên sát thủ, cô và tên sát thủ lướt qua nhau qua không gian, bức ảnh khá là có ý thơ.
“Sau khi trở thành một nhiếp ảnh gia, cậu chụp hình càng ngày càng tốt.” Tô Lâm Lang nói.
Thủy Tử cúi đầu, nói với vẻ mặt thẹn thùng: “Tất cả đều nghe chị dâu sai bảo.”
Tô Lâm Lang thở dài nói: “Nhưng cậu ở quá gần, gã ta phát hiện sau đó bỏ lại cậu rồi phải không?”
Thật ra A Suy cũng rất muốn dẫn Thủy Tử theo, nhưng cậu ta dứt khoát cắt áo ra đi, ra nhập dưới trướng chị dâu, bởi vì chị dâu không chỉ đi theo con đường chính đạo, hơn nữa cô là người thông minh nhất mà Thụy Tử từng gặp, cậu ta nghiêm túc nói: “Lần sau e sẽ cẩn thận hơn.”
Đêm hôm qua, sát thủ chuyên nghiệp đến để nghiên cứu địa hình, Thủy Tử theo dõi, nhưng bị gã ta phát hiện rồi cắt đuôi cậu ta.
“Em sẽ tiếp tục ngồi xổm bên ngoài theo dõi, đến khi gã ta xuất hiện mới thôi!” Cậu ta nói thêm.
Tô Lâm Lang đưa cho cậu ta hai mươi nghìn tệ: “Ở đây có vệ sĩ, không cần cậu, mau đi duỗi thẳng tóc đi rồi mua thêm một cái điện thoại di động, sau đó nhanh chóng rời khỏi đi, tiếp tục theo dõi Linda Tôn.”
“Em có tiền!” Thủy Tử vỗn muốn từ chối, nhưng bị chị dâu trừng mắt nên cậu ta chỉ có thể nhận lấy bằng hai tay: “Cảm ơn phần thưởng của chị dâu.”
“Trời sinh tôi đã thích hòa bình, không thích đánh đánh giết giết, tôi cũng không phải đại ca ở Đường Khẩu, cậu không cần phải nói mấy cái quy tắc này với tôi.” Tô Lâm Lang chân thành nói.
Đừng nhìn vẻ ngoài ủ rũ của Thủy Tử vậy nhưng dã tâm của cậu ta không nhỏ, cậu ta nói: “Chị dâu sớm muộn gì cũng sẽ trở thành đại ca đứng đầu Đường Khẩu!”
“Tôi đã nói rồi, ở đây có vệ sĩ, không cần cậu!” Tô Lâm Lang liếc mắt nhìn: “Đầu tiên giấu khẩu AK đi.”
Hôm nay tên nhóc này không chỉ đến người không mà còn mang một khẩu AK để tạm trong bụi cỏ, đoán chừng là muốn trốn sát thủ, nhưng cậu ta đã bị sát thủ phát hiện, nếu người ta muốn theo dõi ngược lại, chỉ bằng một phát súng giải quyết cậu ta, cậu ta cũng không biết mình chết như thế nào.
Nhưng cậu ta vẫn nghe lời quyết đoán cầm khẩu AK lên: “Chị dâu bảo trọng!”

Tục ngữ nói rất hay, nhất tướng công thành vạn cốt khô, khô ở đây là xương cốt của binh sĩ.
Cho nên dựa vào một mình tướng không thể nào thắng trận được mà còn phải có binh sĩ.
Tuy rằng địch ở trong tối ta ở ngoài sáng, nhưng điều đáng mừng là nhà họ Hạ có một nhóm vệ sĩ, hơn nữa bây giờ chỉ có mười hai người đang nằm viện.
Nếu để Hạ Phác Chú và Hạ Phác Hồng rút về thì sẽ có mười bốn vệ sĩ, là một đội siêu mạnh.
Đây là một vấn đề lớn, đương nhiên phải bàn bạc với mấy người lão thái gia, Hạ Bình An và Mạch Đức Dung.
Cô để bức ảnh của tên sát thủ lên trên bàn, trước tiên phải để cho các vệ sĩ nhớ rõ đặc điểm ngoại hình của gã ta, sau đó phải bàn bạc xem bây giờ nên làm cái gì.
Vệ sĩ riêng của lão thái gia là Quách Thụy có ý thế này: “Để the one và cậu cả rút lui trước, chỉ để lại the two, mọi người cũng rời đi trước, tôi, chú Hạ và Ông Gia Minh sẽ ở lại, ba người là được rồi, bắt sống gã ta!”
Khi vệ sĩ đối mặt với sát thủ sẽ muốn bắt sống gã ta, bởi vì có quá nhiều người muốn ám sát nhà giàu số một như nhà họ Hạ, sau đó chia lại bản đồ thương mại một lần nữa. Cho dù là không thành công, một khi sát thủ bị giết hoặc là để cho gã ta chạy thoát, người ngoài sẽ cảm thấy an ninh của Hạ Thị không ổn, như vậy bọn họ sẽ được nước lấn tới và thuê sát thủ giỏi hơn đến khiêu chiến.
Chuyện này sẽ liên tục không ngừng, khiến cho người ta đau đầu.
Mà nếu muốn ngăn chặn các vụ ám sát, toàn bộ những người giàu trên thế giới đều có một suy nghĩ chung đó là bắt sống!

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận