Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 962:

.



Chương 962:
Quả nhiên, vừa nghe cô nói vậy, Tiền Phi Long đã cười nói: “Cô Tô đoán thật là chính xác, sân bắn của đội Phi Hổ chúng tôi vẫn luôn nhờ vào đất xây cất của Phác Đình. Mấy năm nay Thiên Tỉ cứ liên tục tới thúc giục chúng tôi rời đi, nên tôi muốn…”
“Muốn đưa cả tiền và máy bay về Đại Lục. Bởi vì anh muốn có sân bắn, nhưng cục đất đai sẽ không phê chuẩn cho anh. Cho nên vẫn dựa theo kế hoạch để Đại Lục đưa tiền đưa người chứ gì!” Giọng điệu Tô Lâm Lang rất mạnh mẽ, không cho anh ta xía vào.
Chẳng qua những tưởng tượng của Tiền Phi Long chỉ là lý tưởng, mà cái cô nói là sự thật, còn là sự thật trần trụi. Tiền Phi Long bị cô chặn miệng, không tiện nói thêm gì. Anh ta im lặng một lát rồi nói: “Lát nữa tôi gọi lại cho cô sau.”
Lúc này phòng bếp đã đưa trà chiều tới.
Chuẩn bị trà chanh nóng, chè đậu đỏ, cơm cà ri gà và mousse phô mai chanh.
Thật ra Tô Lâm Lang không có thói quen uống trà chiều, cô hầu người Philippines sẽ không bao giờ chuẩn bị trà chiều cho cô. Tuy nhiên bữa ăn là do người hầu của ông cụ, chị Nguyệt Hoa mang đến. Mạch Đức Dung cũng tới, nên cô không thể trực tiếp từ chối, đúng lúc đó Hạ Phác Đình đi ra từ phòng tắm, cô nói: “Để đó đã, cháu đi tắm nhanh rồi tính sau.”
Tắm cũng chỉ khoảng năm phút, nếu đồ ăn nguội thì họ sẽ làm thêm một phần mới, cho nên hai người giúp việc cũng đi ra ngoài.
Tô Lâm Lang vừa bước vào phòng tắm, Hạ Phác Đình đã thò đầu vào: “Em à, có cần anh tắm giúp em không?”
Tô Lâm Lang mới cởi nút áo sơ mi, lúc quay đầu lại con dao trong ánh mắt cô còn chưa kịp phóng ra, Hạ Phác Đình đã lập tức nói: “Anh đi ngay, đi ngay đây!”
Từ trước đến nay tính tình anh rất tệ, thường hay nổi đóa với người giúp việc, thích la mắng mấy đứa em trai khiến Tô Lâm Lang không ưa.
Trước đây, anh cũng không bao giờ cúi đầu trước mặt Tô Lâm Lang, luôn cho rằng cô là gián điệp của PLA. Trước khi lên giường với cô, anh còn chưa biết đi đường nào, mà đã cẩn thận suy nghĩ từng chi tiết trong hợp đồng, tính toán đủ kiểu.
Nhưng sau khi nghe tin cô mang thai, anh đột nhiên thay đổi hoàn toàn. Anh bất ngờ bật chế độ lấy lòng cô, hơn nữa còn là kiểu lấy lòng vô điều kiện, điều này khiến Tô Lâm Lang cảm thấy không được quen lắm.
Đóng cửa lại, cô đi tắm.
Nhìn thấy vợ đóng cửa, Hạ Phác Đình cũng thở phào nhẹ nhõm. Anh chạy đến thùng rác, ọe lên một tiếng rồi phun ra một ngụm nước chua, liên tục nôn mửa vài lần mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Nói thật, anh thực sự rất lo lắng trong lòng.
Anh đã bắt đầu buồn nôn và nôn mửa khi còn ở Đại Lục, thường xuyên muốn nôn, còn thích ăn đồ chua và thích ngửi mùi xăng dầu.
Ngày hôm trước, ông cụ đột nhiên đến phòng của hai đứa, nói rằng vợ anh có khả năng mang thai.
Lúc đó, tâm trạng của Hạ Phác Đình rất vui mừng, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nhưng phản ứng của anh lại là suýt nôn ngay tại chỗ.
Ông nội thấy anh như vậy, suýt chút nữa đã tức giận đến chết.
Giờ đây siêu âm và xét nghiệm nước tiểu đã được thực hiện, bác sĩ Hoàng cũng đã giải thích rất nhiều về các phản ứng trong giai đoạn đầu thai kỳ, Hạ Phác Đình cũng đã lắng nghe tất cả.
Nhưng nói xem có lạ kỳ không, trước khi anh biết vợ mình mang thai, tất cả các triệu chứng của anh hoàn toàn giống như một người phụ nữ có thai vậy.
Hạ Phác Đình hoài nghi có phải bùa cầu con do quản lý Tần gửi tặng có hiệu lực hay không, thậm chí vì phản ứng buồn nôn nghiêm trọng đó, còn khiến anh suy nghĩ lung tung, còn nghi ngờ có phải đứa bé đang ở trong bụng mình.
Tất nhiên, anh không dám nói ra, bởi vì đây đều là lần đầu tiên của cả vợ lẫn anh, siêu âm có thể nhìn thấy rõ ràng túi thai nhỏ trong bụng cô, nên chắc chắn cô còn lo lắng hơn anh nữa.
May mắn thay, sau khi biết tin, vợ anh chỉ giận dữ chứ không làm điều gì cực đoan, chẳng hạn như phá thai, khiến Hạ Phác Đình cũng thấy nhẹ nhõm phần nào.
Anh thực sự rất khó chịu, hơn nữa những phản ứng đó là do sinh lý, buổi trưa anh ăn gì buổi chiều cũng nôn hết trong nhà vệ sinh.
Bây giờ anh cũng đã thấy đói, vợ còn đang tắm nên anh ăn hai lát xoài xanh. Nhìn trà chiều mà người hầu mang đến, ly trà chanh nóng cùng với mousse phô mai chanh, chua chua rất hấp dẫn khiến anh thèm ăn, nên anh liền bưng lên ăn hết.
Nói xem có lạ không chứ, sau khi ăn trà chiều chua chua sảng khoái, dạ dày anh đã dễ chịu hơn nhiều, miệng cũng thấy ngon hơn, thế nên anh tiếp tục ăn hết nửa đĩa bòn bon chua chua sảng khoái.
Ăn như vậy vẫn chưa đủ, xoài xanh là loại xoài xanh lớn của Đài Nam, chua đến mức có thể làm người ta nhăn nhó. Trong đĩa chỉ còn một trái nguyên vẹn dùng để trang trí, Hạ Phác Đình lập tức cầm lấy cắn một miếng, càng ăn càng thấy ngon.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận