Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 494:

.



Chương 494:
Mà tên điên Hạ Phác Hồng không chỉ là một cái máy đốt tiền mà còn là một quả bom có thể nổ bất cứ lúc nào, một khi đã nổ là sẽ ầm vang oanh tạc.
Mà cậu ta nổ rồi sẽ kéo theo toàn bộ nhà họ Hạ, khiến Tập đoàn Hạ Thị thịt nát xương tan.
Vì với người làm ăn mà nói, trừ phi là kiểu như Tiền Thị, chủ động xin phụ thuộc quân đội của một quốc gia, chứ không thì phải cố gắng lách tất cả các tranh chấp và bí mật quân sự của các quốc gia với nhau. Nếu không, lỡ bị một nước nào đó nhận định và lên án việc trộm bí mật quân sự, toàn bộ Tập đoàn Hạ Thị sẽ tiêu tùng.
Đến sân bay, Tô Lâm Lang vẫn là người cầm lái, còn Hạ Phác Đình thì mở đồ ra xem.
Ngay khi mở ra, tim anh suýt ngừng đập.
Sự thông minh tài trí của Hạ Phác Hồng không phải ngoa.
Xe lắm của cậu ta được bọc da trâu, bên trong là giấy bạc ngăn được cả tia X quang. Theo lý mà nói, giấy bạc thì nên để bọc ván gỗ, nhưng cậu ta không làm vậy mà để lót giấy bìa.
Phần tài liệu quan trọng nhất thì cậu ta xem như đệm ngồi như thế đấy.
Hạ Phác Đình mở bìa ra, đập vào mắt là cụm từ tiếng Anh: "Drawing of Laiku Escort Ship".
Mặc dù anh không am hiểu quân sự nhưng thường chạy vận tải biển nên đương nhiên là biết những dấu hiệu trên biển và chiến hạm.
Laiku dịch tiếng Trung là Lai Kho, là hạm đội tàu bảo vệ tiên tiến nhất trên biển của Vương quốc Anh hiện giờ.
Drawing là bản vẽ.
Hạ Phác Đình xem qua, đại khái tập này có khoảng năm đến sáu trăm trang, nên nó là một khối lượng lớn bản vẽ được nén lại.
Đây là bản vẽ thiết kế của tàu Laiku nhỉ? Tàu bảo vệ quân sự của một quốc gia vốn dĩ đã chính là bí mật quân sự rồi, đây còn là bản vẽ thì càng miễn bàn, là bí mật của bí mật, thằng em trai điên của anh cầm về làm gì?
Nếu thứ này bị hải quan soát ra thì Nữ hoàng anh sẽ đích thân ký lệnh tử hình, treo cổ nó ngay lập tức.
Cả nhà họ Hạ cũng sẽ bị liên lụy, bị chính phủ Vương quốc Anh thu hồi giấy phép kinh doanh tại nước họ.
...
Tô Lâm Lang cảm thấy hứng thú về mặt quân sự, cũng hiểu biết về tàu chiến, nên sau khi đáp máy bay, cô để Hạ Phác Đình lái xe, còn mình thì ngồi sau cẩn thận lật xem bản vẽ mà Hạ Phác Hồng mang về.
Đương nhiên, về tới nhà, việc thường làm nửa tiếng mỗi khi đêm về cũng không thèm đoái hoài, cô để mặc chồng mình phòng không gối chiếc mà đóng cửa phòng làm việc lại, tiếp tục lật xem từng bản vẽ một.
Đã là ba giờ sáng rồi, Hạ Phác Đình mở vòi sen để tắm, nhưng không ngờ nhiệt độ nước đã bị chỉnh, thế là anh hứng nguyên loạt nước nóng, suýt bỏng chết. Đến nước này, người vừa kỹ tính vừa thích xét nét như cậu cả Hạ đã tức điên, chứ chưa kể là anh còn đang dỗi.
Tô Lâm Lang xem bản vẽ cả đêm, đại khái hiểu được phương hướng nghiên cứu khoa học hiện giờ của Hạ Phác Hồng, cũng biết năm ngoái cậu ta đốt tám triệu vào đâu.
Xem bản vẽ đến tận hừng đông, cô ngáp một cái, định đi ngủ thì cửa bật mở. Thế nhưng người vào không phải là Hạ Phác Đình mà là Tiểu Băng Nhạn. Cô bé mặc đồ ngủ, cũng đang ngáp một cái rõ to: "Chị dâu, chúc mừng năm mới ạ."
Sau đó, Hứa Uyển Tâm cũng vào theo, bảo: "Lâm Lang, ban nãy Phác Hồng gọi điện thoại đến nói nó về rồi. Mẹ sắp xếp xong hết rồi, con thu xếp xong thì chúng ta lên đường thôi."
Lúc này mới có sáu giờ sáng, còn chưa tới lúc dậy, Hạ Phác Đình nghe tiếng nói vọng đến thì cau mày, bảo: "Mẹ, đêm qua Lâm Lang thức trắng đêm, hôm nay cô ấy không lái máy bay được đâu. Mẹ gọi tài xế đến đi, chúng ta đi xe."
Hứa Uyển Tâm lại nhìn sang con dâu, thấy cô đang dụi mắt ngáp mới phát hiện cô còn chưa thay bộ đồ mặc cả ngày hôm qua nữa.
Thấy trên bài có cả chồng giấy to, trên đó toàn hình vẽ các thứ thì bả hỏi: "Đây là gì?"
Hạ Phác Hồng mang về bản vẽ "Laiku", tàu bảo vệ cao cấp nhất của Vương quốc Anh. Trong đó có một trang bị hệ thống tên là "Thiết bị ngư lôi gây nhiễu sóng", chính cậu ta là người nâng cấp cải tiến. Đại khái là khi ngư lôi phóng xạ, mỗi tàu bảo vệ chỉ có trang bị quấy nhiễu dùng để mê hoặc kẻ địch, nhưng giờ cậu ta đã tăng cường một thiết bị là "Thiết bị hồng ngoại mồi nhử". Khi vận dụng trong chiến tranh, nó có thể dùng để dụ bắt ngư lôi của địch.
Phát minh mang tính quân sự này, nếu làm độc lập không dựa vào quân đội quốc gia nào đó thì chẳng khác nào trẻ con chơi pháo, không những có nguy cơ Hạ Phác Hồng khiến bản thân nổ chết, mà cậu ta cũng sẽ khiến hào môn mấy chục tỷ, Hạ Thị, cùng nổ banh xác.
Vì thứ này, quân đội ở bất cứ quốc gia nào cũng cấm tư nhân làm. Chưa kể việc mang ra ngoài, bản thân cậu ta ở Vương quốc Anh cũng phải nhờ có thầy giúp câu thông, chuẩn bị quan hệ, bảo vệ cậu ta thì CIA mới không tra đến.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận