Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 954:

.



Chương 954:
Sáng sớm nay Lê Hiến và Mã Lộ Tây đã chết, tuy rằng Tô Lâm Lang không biết cụ thể tình huống, nhưng cao ốc họ ở tại Trùng Khánh toàn những kẻ làm các hoạt động rửa tiền, lừa đảo tài chính, cùng với những tội phạm từ các nước khác len lỏi tới đây.
Ở đó ngày nào cũng có người chết, tỷ lệ phá án hầu như bằng không.
Mà nếu họ là mắt xích của Cục tình báo quân sự thật, thượng tá George chắc chắn sẽ không kiềm chế được mà xuất hiện sớm hơn.
Nói cách khác, thật ra thượng tá George vẫn luôn hoạt động ở Đông Nam Á, chẳng qua anh ta chưa bao giờ xuất hiện công khai mà thôi. Mà bây giờ, Lê Hiến và Mã Lộ Tây đã chết, anh ta cũng nên xuất hiện.
Hôm nay chồng không được khỏe, Tô Lâm Lang bèn dựa vào gối, ôm đầu anh dựa vào lòng cô.
Cô không ngại chồng ốm yếu chút, ngược lại, anh càng ốm yếu thì Tô Lâm Lang càng cảm thấy thú vị.
Cô nói: “Anh không cần nhọc lòng chuyện đó, em sẽ xem tình hình rồi làm.”
Cô lại hỏi: “Em xoa ngực cho anh nhé?”
Cô vừa mới chạy bộ buổi sáng về, trên người có một lớp mồ hôi mỏng, Hạ Phác Đình rất thích ngửi mùi mồ hôi trên người vợ, bởi vì điều này khiến anh cảm thấy an toàn.
Hơn nữa anh cũng có ý xấu, lúc này cơ thể mới thoải mái hơn chút, anh lại ngo ngoe rục rịch.
Kéo vợ từ gối dựa xuống, anh ôm cô vào lòng rồi nói: “Cái tên thượng tá George kia khá khó chơi, anh nghe nói anh ta không chỉ giỏi ám sát và đánh nhau cũng rất giỏi, anh sợ em bị thương.”
Tô Lâm Lang cũng không biết gần đây mình bị làm sao, cứ ngửi mùi hương trên người chồng là lại thấy xao động.
Cô dụi vào ngực chồng, ngẩng đầu lên, khẽ liếm tai anh rồi hỏi lại: “Ai nói em sẽ đích thân ra tay?”
Hạ Phác Đình đâu chịu nổi trêu chọc như vậy, máu bắt đầu xông lên não.
Nhưng mà nỗi lo lắng lớn nhất trong lòng anh là việc gì vợ cũng thích động tay động chân, mà anh rất tin một câu là núi cao còn có núi cao hơn, anh sợ cô sẽ gặp phải kẻ mạnh hơn rồi bị thương.
Quyền cước không có mắt, bị lép vế lúc đánh nhau khác với lúc làm ăn, làm ăn bị thiệt thì có thể kiếm tiền lại, nhưng thương gân động cốt, bị người khác đánh gãy tay gãy chân thì có tiền cũng không đền bù được.
Cậu cả Hạ bị vợ trêu chọc đến lòng nóng như lửa đốt, lại vì câu nói vừa rồi của vợ mà kiềm chế lại, anh vội hỏi: “Em tìm được người giúp đỡ rồi à, ai vậy, sếp Tiền à?”
Tô Lâm Lang và Hạ Phác Hồng thì không nói, hình như cô không hiểu công việc của cậu ta, cậu ta cũng không hiểu chuyên môn của cô.
Nhưng mà cô phải nói với Hạ Phác Đình cho anh yên tâm: “Anh, ở lễ tang của Mãn Quán, ông tư Viên đã đích thân ra mặt giải tán băng 4K, từ nay về sau Cảng Phủ không còn băng đảng nữa, nói cách khác, họ đều công khai cúi đầu với em rồi, thế thì em có thể giao nhiệm vụ cho họ một cách công khai.”
Cô lại nói: “Em không cần dùng quyền cước để lập uy nữa, em có thể chỉ huy họ đi làm việc.”
Hạ Phác Đình chưa biết chuyện xảy ra ở lễ tang Cố Mãn Quán, nhưng anh hiểu ý nghĩa của việc chính thức giải tán băng 4K.
Anh ôm khuôn mặt cười tủm tỉm của vợ, yên lặng nhìn cô.
Không dám nghĩ đến, không thể tượng tưởng nổi, nhưng vợ anh làm được thật rồi, cô đã giải tán hết các băng đảng trước khi Cảng Phủ thống nhất mười năm.
Vậy tức là trong mười năm này thì số người chết sẽ giảm đi rất nhiều, nhân dân Cửu Long cũng đỡ bị bóc lột hơn, nền kinh tế Cảng Phủ cũng có thể phát triển liên tục.
Nhưng mà phải biết rằng, tuy rằng băng đảng đã giải tán, nhưng chỗ nào có người tức là có giang hồ, giới giang hồ Cảng Phủ sẽ không tiêu vong.
Trong giới giang hồ, Tô Lâm Lang là trùm danh xứng với thực.
Mà một trùm có được hàng trăm ngàn đàn em thì không cần phải đích thân ra trận nữa, cô chỉ cần đứng sau chỉ huy là được.
Không chỉ Tiền Phi Long mà cô có thể sai khiến tất cả người giang hồ Cảng Phủ, đương nhiên là không cần tự ra tay.
Vợ nói từ giờ không cần ra tay nữa, Hạ Phác Đình rất vui, giống như những người vợ của các đại hiệp giang hồ khi nghe nói chồng mình muốn rửa tay gác kiếm.
Anh cũng biết bổn phận của mình: “Nếu tất cả người trong giang hồ đều rửa tay gác kiếm thì phải tăng việc làm, nhất định phải làm tăng thu nhập cơ bản của dân, chúng ta không thể không bắt thượng tá George, chỉ có anh ta mới trị giá 4 tỷ bảng Anh!”
Hôm nay tâm trạng của Tô Lâm Lang rất tốt, cô không muốn nói chuyện mất hứng như vậy ở trên giường, rời khỏi tai anh, cô hôn lên khóe môi anh rồi nói nhỏ: “Nếu anh mệt thì em ở trên nhé?”
Ở trên thật ra cũng không dễ chịu, nhưng nếu chồng không khỏe, không bò dậy nổi thì Tô Lâm Lang không ngại dùng sức nhiều hơn.
Đẩy môi vợ ra, Hạ Phác Đình cắn nhẹ lên cánh môi mềm mại của vợ, nói với giọng nghèn nghẹn: “Anh vẫn đủ sức để làm em khóc.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận