Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 866:

.



Chương 866:
Cố Mãn Quán vừa nhận được một thùng ma túy đá từ A Khôn, vì muốn lấy lòng ông chủ lớn nên anh ta cố ý muốn thua tiền. Mắt thấy xúc xắc không ổn, anh ta vội vàng chuyển sang bài poker. Cố Mãn Quán gọi A Thang tới để chơi stud chúng.
Lúc này, anh ta vẫn chưa biết Hạ Phác Húc đánh bạc rất giỏi, tình cờ là anh ta vừa hết bị tiêu chảy nên tinh thần khá thoải mái, vì vậy Cố Mãn Quán đã gọi Hạ Phác Chú tới chia bài.
Hạ Phác Húc dùng kỹ thuật trộn bài anh ta học được khi tới vùng quê ở Vân Nam, thoạt nhìn động tác của anh ta có vẻ ngô nghê, khờ khạo nhưng cách trộn bài chất phác này lại khiến A Khôn cảm thấy thích thú.
A Khôn ra hiệu bảo A Thang châm cho mình một điếu thuốc, ông ta nhả một vòng khói rồi nói: "Thằng nhóc ngốc nghếch này dễ thương thật."
Trong mắt A Khôn, Hạ Phác Húc là một cậu nhóc ngờ nghệch dễ thương.
Nhưng Cố Mãn Quán thì không nghĩ như vậy.
Bởi vì lúc Hạ Phác Húc chia bài, anh ta đã chia cho Cố Mãn Quán một bộ sảnh royal flush.
Royal flush là tuyệt phẩm, quả bom vừa trong stud, nó mà xuất hiện thì đối phương chắc chắn phải thua.
Hôm nay A Khôn đến đây để tìm niềm vui, nếu bị thua chắc chắn ông ta sẽ không vui, vì vậy vừa nhìn thấy bộ sảnh royal flush trong tay mình, Cố Mãn Quán đã sợ hết hồn, anh ta vội nói: "Anh Khôn, bài của em xấu quá, ván này em không theo."
Bài của A Khôn cũng khá đẹp, là một bộ sảnh, nếu Cố Mãn Quán không chơi tiếp vậy bài của ông ta cũng bỏ đi.
A Khôn hơi bực bội nhíu mày.
A Thang lập tức vỗ bàn: "Anh Cố, tôi khuyên anh nên biết điều, theo!"
Cố Mãn Quán không theo vì bài quá lớn chứ không phải do bài quá nhỏ, bây giờ anh ta phải làm sao đây?
Thấy anh ta cứ chần chừ, A Thang đi tới cướp bài rồi mở ra.
Một bộ sảnh royal flush xuất hiện trước mặt A Khôn.
A Khôn là con lai, nhưng ông ta lớn lên ở Cảng Thành, mưa dầm thấm đất, nên ông ta rất mê tín. Bị thua hai ván liên tục khiến ông ta bực mình, sắc mặt trầm xuống.
Cố Mãn Quán sợ hãi, thiếu điều muốn quỳ xuống đất dập đầu.
Lúc này, A Thang đặt khẩu súng AK lên bàn rồi vỗ bàn nói: "Ông chủ Cố, để tôi chơi với anh vài ván."
Sau đó, anh ta đá Hạ Phác Húc: "Liệt rồi hả, sao không chia bài?"
Hạ Phác Húc làm việc theo bản năng, sở dĩ anh ta gài bẫy Cố Mãn Quán, làm cho A Khôn và A Thang nổi giận với Cố Mãn Quán vì lúc nãy đã có ba tên Cổ Tử Hoặc bị giết, tất cả đều là đàn em của Cố Mãn Quán, ấy vậy mà tâm lý anh ta không hề dao động chút nào.
Lúc A Khôn ép anh ta hút ma túy, Cố Mãn Quán chẳng những không ngăn cản mà còn hùa theo. Khi được A Khôn tặng một thùng ma túy đá, Cố Mãn Quán lập tức nhận lấy không chút chần chừ, thậm chí anh ta còn vui mừng khôn xiết nữa chứ.
Tuy ông tư Viên cũng là dân cờ bạc nhưng người ta không dính dáng gì tới ma túy.
Ông Sáu Lục cũng có đàn em, nhưng người ta lại thân thiết với đàn em của mình còn hơn người nhà.
Mặc dù bọn họ đều là xã hội đen, nhưng họ khác với Cố Mãn Quán, bọn họ chính trực, có tình có nghĩa, hoàn toàn xứng đáng là đại cả của "Cổ Tử Hoặc".
Còn Cố Mãn Quán thì khác, anh ta không hề quan tâm đến tình nghĩa, lòng dạ đen tối. Theo thời gian, khi anh ta lớn tuổi và tích lũy đủ kinh nghiệm, anh ta sẽ trở thành A Khôn thứ hai.
Hạ Phác Húc không muốn chuyện đó xảy ra, thế nên anh ta sử dụng chiêu trò để chọc giận A Khôn và A Thang, khiến bọn họ giết Cố Mãn Quán ngay trên chiếu bạc ngày hôm nay.
Hôm nay, cậu hai Hạ, ảnh đế dự bị Hạ Phác Húc phải trừ hại cho dân!
Hạ Phác Húc bận rộn với việc lập mưu giết Cố Mãn Quán nên không chú ý đến A Hà.
A Hà vẫn luôn xem thường Hạ Phác Húc, nhưng khi A Thang bỏ súng ra và gia nhập chiếu bạc, Hạ Phác Húc nhạy bén nhận ra ánh mắt lạnh lùng, âm hiểm của A Hà chợt bừng sáng, trong ánh mắt đó còn xen lẫn sự khen ngợi.
Nói cách khác, điều A Hà muốn anh ta làm dụ dỗ A Thang bỏ súng ra và kéo A Thang gia nhập vào canh bạc này.
Và Hạ Phác Húc đã vô tình làm đúng ý cô ta!
Hạ Phác Chú thầm nghĩ bản thân cũng giỏi lắm chứ!
Anh ta không chỉ làm cho người chị dâu hung dữ từng vô cùng chán ghét anh ta chuyển sang yêu quý, quan tâm anh ta mà bây giờ, ngay cả người dữ dằn, đáng sợ như A Hà cũng sắp thích anh ta rồi!

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận