Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 458:

.



Chương 458:
Tối qua, vì Hạ Trí Hoàn ngủ sớm nên Tô Lâm Lang không quấy rầy ông ấy, do đó ông ấy vẫn chưa biết cô đã nắm được chứng cứ về việc nhà họ Tiền hối lộ quan chức, thao túng thị trường chứng khoán.
Cũng không biết rằng với những bằng chứng cô đang nắm giữ đủ sức khiến nhà họ Tiền sụp đổ.
Và từ hôm nay, nhà họ Quý đã mời một vị danh y từ Đài Loan sang, định dùng phương pháp Đông y để điều trị cho Hạ Chương vì thế, Hạ Chương sẽ không ở lại Đức Minh nữa, Hạ Trí Hoàn sẽ đưa ông đến một biệt thự riêng trên đảo tư nhân.
Lát nữa ông cụ sẽ đến bệnh viện đón con trai.
Tại biệt thự riêng, có Mạch Đức Dung và Lương Nguyệt Linh túc trực chăm sóc, ông ấy sẽ dốc hết sức lực để cứu con trai thêm một lần nữa.
Còn về nhà họ Tiền, Tô Lâm Lang sẽ tự mình đối phó, quyết định nhận tiền hay cứng rắn đối chọi đều tùy cô.
Hạ Trí Hoàn chỉ cần biết suy nghĩ của cô và giữ lập trường nhất quán lúc đối mặt với nhà họ Tiền là được.
Thấy hai đứa cháu vẫn tranh cãi ầm ĩ, ông ấy lớn tiếng quát: "Câm miệng hết cho ta!"
Bình thường ông ấy rất ôn hòa với Tô Lâm Lang nhưng đối với các cháu trai, ông ấy vẫn luôn nghiêm khắc. Bị ông ấy quát, hai anh em nhà họ Hạ lập tức im bặt.
"Hai đứa ngu ngốc, vô dụng!" Hạ Trí Hoàn trừng mắt nhìn hai đứa cháu rồi nói tiếp: "Chuyện nhận hay không nhận tiền của nhà họ Tiền, chị dâu mấy đứa sẽ tự có cân nhắc, tự có mục đích riêng. Thay vì tranh cãi, sao hai đứa không hỏi xem ý của chị dâu là gì?"
Nhìn hai đứa cháu, ông ấy tức giận nói: "Hai đứa ngu xuẩn này, đúng là ngu không thể chịu nổi!"
May lúc này tài xế đến, nếu không hai anh em lại vô duyên vô cớ bị ông nội mắng thêm một trận nữa.
Hạ Phác Húc hơi tinh nghịch một chút. Đừng thấy anh ta có thân hình vạm vỡ, khuôn mặt tuấn tú giống như bức tượng sống động, chứ thực ra tâm trí anh ta chưa hề trưởng thành.
Kể cả sự lấy lòng của anh ta đối với người khác, thực ra là do bản tính phục tùng vẫn luôn ở trong người.
Ông nội mắng bọn họ ngu xuẩn, Hạ Phác Chú có lòng tự trọng nên cảm thấy không phục, mặc dù không dám cãi lại nhưng cậu ta cũng không đáp lại câu nào.
Hạ Phác Húc lại khác, lúc này, anh ta không quên lấy lòng Hạ Trí Hoàn.
Anh ta nhiệt tình nói: "Chị dâu, chị đưa tôi xuống lầu nhé. Vừa hay chị cũng nói với tôi lý do chị nhận tiền đi. Tôi sẽ ghi nhớ lời dạy của ông nội, khiêm tốn theo chị học hỏi để trở nên thông minh hơn, được không ạ?"
Hạ Trí Hoàn vui vẻ nhìn anh ta: "Phác Húc à, Phác Húc, cháu đúng là, chỉ biết nịnh hót thôi. Thôi được rồi, đi nhanh đi!"
Tuy Hạ Phác Húc có vẻ ngốc nghếch nhưng anh ta rất biết nịnh hót, lấy lòng người khác.
Điều này khiến Hạ Trí Hoàn vừa bất lực, vừa đau đầu.
Tất nhiên ông cụ là người làm ăn, có những giới hạn riêng của mình. Lúc nhìn người, nhìn việc, ông ấy đều lấy việc kiếm tiền làm tiêu chí đánh giá.
Vì vậy, trong mắt ông, Hạ Phác Chú và Hạ Phác Húc đều không biết kiếm tiền nên đều là những kẻ vô dụng.
Nhưng Tô Lâm Lang lại khác, cô xuất thân là quân nhân, đã từng dẫn dắt cả những binh lính thông minh lẫn ngu ngốc.
Là một chiến binh trăm trận trăm thắng, cô rất giỏi trong việc dạy người theo tùy theo năng lực và dùng người vào đúng chỗ họ có thể phát huy.
Hơn nữa, nếu không có Hạ Phác Húc nhặt được chiếc máy nhắn tin, e rằng cô cũng không thể đối phó được với nhà họ Tiền lớn mạnh như vậy.
Vậy thì vừa lúc đưa anh ta đi một đoạn, Tô Lâm Lang cũng chuẩn bị tiếp thêm động lực cho anh ta.
Bước ra khỏi phòng, cô mỉm cười nói: "Phác Húc, tôi định mở một cửa hàng mỹ phẩm ở Tiêm Sa Chủy, cậu thấy thế nào?"
Mở cửa hàng mỹ phẩm ở Tiêm Sa Chủy?
Hạ Phác Húc vẫn đang suy nghĩ ý tứ của câu nói này, Hạ Phác Chú đã nói: "Không phải chứ chị dâu, ở Tiêm Sa Chủy nếu không phải là bà cô miền Bắc thì là gái điếm đấy. Nếu chị đến đó mở cửa hàng thì em sẽ không thích chị nữa đâu."
Tô Lâm Lang phản bác: "Tại sao, chẳng lẽ tôi đến Tiêm Sa Chủy sẽ trở nên bẩn thỉu, hôi thối, hay là xấu xí à?"
Tính cách của Hạ Phác Chú hơi cực đoan, thực ra cậu ta muốn bảo vệ cô.
Nhưng cậu ta không giỏi ăn nói nên lời nó ra lại trở nên rất khó nghe.
Nhận ra mình đã nói sai, cậu ta vội vàng sửa lại, nói: "Chủ yếu là nơi đó quá tục tĩu, chị đến đó sẽ mất mặt."
Cậu ta lại nói: "Nếu chị thực sự muốn kinh doanh thì cứ ở trung tâm đi, chúng ta sắp xây cao ốc mới, có thể cho chị sử dụng mặt bằng."
Tô Lâm Lang mỉm cười nhìn Hạ Phác Húc: "Còn cậu thì sao? Có phải cậu cũng thấy Tiêm Sa Chủy là nơi tục tĩu, tôi không nên đến đó phải không?"
Hạ Phác Húc nói: "Chị, Tiêm Sa Chủy không bẩn thỉu, thứ bẩn thỉu là những gã đàn ông háo sắc, những kẻ buôn người từ khắp nơi trên thế giới đến đó."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận