Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 649:

.



Chương 649:
Tô Lâm Lang tăng tốc chạy suốt một đường, vừa ra đường hầm xuyên biển Tiêm Sa Chủy thì nhận được điện thoại của ông sáu Lục: "Kiều Hướng Đệ mới vừa nhận điện thoại thì lái xe ra cửa ngay lập tức về hướng Thâm Thủy Bộ, biển xe số 6547, tôi tự đi theo, chắc cô cũng muốn đến đây đúng không?"
Đây là sự thông minh nhạy bén của một ông trùm xã hội đen.
Tuy rằng khi nãy Tô Lâm Lang cũng không kể lại tình huống, nhưng ông Sáu biết cô cần hỗ trợ nên nói rất rõ ràng về phương hướng, biển số xe, vị trí của ông ta chỉ trong một câu.
Tô Lâm Lang vốn chuẩn bị đi đến Vịnh Đồng La, nghe ông Sáu nói như vậy, cô nhấn chân ga thật mạnh, chạy như bay ở ngay ngã ba đường hình chữ "T" lắc mạnh đuôi xe Baylor, quay đầu ba trăm sáu mươi độ một cái tại chỗ rồi chạy về hướng Thâm Thủy Bộ.
Cô và ông sáu Lục đều không cúp điện thoại, đối chiếu vị trí lẫn nhau, tầm mười phút sau, gặp nhau tại đường quốc lộ.
Hai chiếc xe bám sát theo Kiều Hướng Đệ đến một công viên, khi cô ta xuống xe taxi thì hai người bọn họ và Liêu Hỉ Minh đi cùng cũng xuống xe, theo sát cô ta.
Chỉ cần tới buổi tối, công viên Thâm Thủy Bộ sẽ là thiên đường của các con nghiện ma túy.
Lúc này mặt trời vừa xuống núi, màn đêm vừa mới dâng lên, các con nghiện ma túy đã cầm dụng cụ đến đây.
Bọn họ có hút, chích đủ loại thuốc, đủ loại dụng cụ, các con nghiện ma túy đều bày ra toàn bộ, đợi lúc chuẩn bị xong, trời tối thêm chút nữa sẽ có tay buôn ma túy chuyên đến công viên bán ma túy.
Một khi lấy được hàng thì các con nghiện ma túy không chờ được một giây nào, mà hút chích ngay tại chỗ, hưởng thụ vài phút mơ màng ảo ảnh.
Nhưng Kiều Hướng Đệ không có đi vào công viên mà gấp gáp đi vào một con đường dơ bẩn đầy ống tiêm, áo mưa và giấy vệ sinh, còn có mấy thứ bài tiết ở bên cạnh công viên.
Con đường này một bên dựa vào công viên, một bên là rừng rậm, Kiều Hướng Đệ vừa đi, vừa hướng vào trong rừng nhìn ngó xung quanh.
Mấy người này trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó Liêu Hỉ Minh yên lặng trèo tường vào công viên, ông sáu Lục thì bám theo đuôi Kiều Hướng Đệ, Tô Lâm Lang lại vọt vào rừng cây.
Thật ra Kiều Hướng Đệ và Tô Lâm Lang đang đi sóng vai nhau, chỉ là cô ta đi trên đường lớn, còn Tô Lâm Lang ở trong rừng cây.
Kiều Hướng Đệ bị ma túy tra tấn nên ốm như que củi, sắc mặt vàng như nến, vừa đi vừa ở khẽ gọi: "Sếp, sếp Lương?"
Trong rừng cây đột nhiên vang lên tiếng xào xạc, Kiều Hướng Đệ tưởng sếp Lương của cô ta đi đến đây, cô ta thèm thuồng thuốc phiện nên vội vàng vọt vào cánh rừng, nhưng vừa vọt vào thì thấy sếp Lương vừa ngửa đầu nhìn trên cây, vừa tìm súng.
Cô ta cảm thấy ông ta hơi kỳ lạ, vừa định hỏi sếp Lương có chuyện gì không thì thấy một bóng người chợt lóe, sau đó có một người phụ nữ từ trên trời rơi xuống, hai chân khóa cổ sếp Lương lại, một tay bóp cổ, một tay dùng hai đầu ngón tay chọc vào lỗ mũi ông ta.
Sếp Lương bị người cưỡi trên đầu bẻ cổ, một tay rút ra khỏi cánh tay của người phụ nữ, một tay rút súng ra.
Nhưng khi ông ta định giơ súng lên, người phụ nữ đã đá mạnh một cú, đá khẩu súng của ông ta vào trong rừng.
Đó là một người phụ nữ còn khá trẻ. Cô dùng chân đá bay khẩu súng của sếp Lương. Một tay giật tóc sếp Lương, dứt khoát giật mạnh, rồi dùng đầu ông ta đập mạnh vào thân cây.
Tay còn lại cô nắm chặt mũi ông ta, theo hướng ngược lại, kéo mạnh lên trên. Kéo mạnh đến nỗi máu mũi ông ta chảy ra như suối.
Chắc chắn sếp Lương đã đau đớn đến phát điên nhưng ông ta không thể kêu được. Bởi vì khi bị người giật ngược lỗ mũi, cổ họng ông ta không thể mở ra. Ông ta không thể hô hấp, không thể hít thở, cũng không thể kêu được, chỉ có thể dần dần ngạt thở.
Kiều Hướng Đệ chưa từng thấy người phụ nữ nào có thể đánh nhau dữ như vậy. Cô ta sợ ngây người, chân cũng mềm nhũn, "phịch" một tiếng ngồi bệt xuống đất.
Cô ta trơ mắt nhìn sếp Lương cũng khuỵu chân, "phịch" một tiếng quỳ xuống đất.
Người phụ nữ ngồi trên đầu sếp Lương thậm chí còn không thèm thở gấp. Hai nắm đấm tung ra, kẹp chặt vào hai bên thái dương của sếp Lương, rồi lại đấm mạnh vào mũi anh ta mấy cái. Đấm đến nỗi mũi sếp Lương chảy máu điên cuồng, ngất lịm đi. Cô lập tức kéo balo của ông ta xuống, quỳ xuống đất bắt đầu lục tung balo.
Kiều Hướng Đệ không dám lên tiếng, chỉ dùng tay bịt chặt miệng mình.
Đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân của một người đàn ông. Cô ta bị dọa sợ, dứt khoát ôm lấy đầu của mình.
Đương nhiên người đánh người là Tô Lâm Lang.
Lúc này, ông sáu Lục đi tới, ông ta nói: "Tôi đã xem rồi, không thấy có ai khác. Chắc là chỉ có một mình người này."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận