Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 1035:

.



Chương 1035:
Hạ Trí Hoàn sinh năm 1900, năm nay vừa bước sang tuổi 97. Người già tuổi cao sức yếu, nếu làm phẫu thuật sẽ gặp rất nhiều rủi ro, nhưng nếu không phẫu thuật, với cái cơ thể mỗi ngày một khác này của ông ấy, ai mà biết được lỡ ngày nào đó gặp phải chuyện gì bất trắc thì sao.
Đương nhiên, Hạ Phác Đình hy vọng ông nội sẽ nhập viện chữa bệnh, bố ông vừa mới qua đời, nếu ông nội cũng đi mất, ông sợ bản thân sẽ không chấp nhận nổi.
Mà tới cái tuổi này rồi, các bác sĩ cũng không dám để Hạ Trí Hoàn mạo hiểm. Vì bệnh cũ tái phát liên tục nên chức năng các cơ quan trong cơ thể ông ấy đã suy giảm nhiều, nên bác sĩ đã đưa ra hai phương án, một là nhập viện, tìm xem có cơ hội thích hợp nào để làm phẫu thuật không và tất nhiên, xác suất thành công không cao, chỉ khoảng năm mươi phần trăm.
Còn nếu không nằm viện, khả năng cao ông ấy sẽ không chống được tới ngày đó.
Đúng lúc này, Hạ Phác Húc chợt nói: "Anh cả, đi tìm ông Cố..."
Nghe vậy, Hạ Trí Hoàn bỗng mở bừng mắt, nghiêm giọng quát: "Ông không tham lam như vậy, mấy đứa đừng làm chuyện vớ vẩn."
Đại đa số các lão phú ông ở Cảng Thành và Macau khá mê tín, cũng rất sợ chết, chú hai Quý Nhân của Quý Đức còn từng xây giếng tỏa hồn cho vợ con, năm năm trước ông cụ Cố bị chẩn đoán mắc ung thư cũng điên cuồng thử đủ mọi cách để tìm một đường sống, cuối cùng vẫn nằm triền miên giường bệnh suốt năm năm, năm nay mới vừa qua đời.
Thế nên Hạ Phác Húc có ý gì, Hạ Trí Hoàn vừa nghe đã hiểu ngay, vì vậy mới tức giận tới thế.
Kỳ thật, ngày thường ông cụ cũng rất thích nghiên cứu Kinh Dịch, Bát Quái, lá số Tứ Trụ, nếu thật sự tham sống sợ chết, ông cụ đã tự tìm cách rồi.
Giờ ông cụ bảo không cần, nghĩ là thật sự không muốn làm mấy chuyện tìm đường sống hay đốt đèn Thất Tinh gì đó.
Mấy người họ quen nhau cũng lâu, chuyện ông cụ Quý Thuyên châm đèn Thất Tinh tất nhiên ông ấy cũng biết, hẳn là vào ba năm trước. Ông cụ Cố ra sức tìm đường sống trong chỗ chết, đổi lại vẫn là mấy năm ròng làm bạn với giường bệnh. Cuối cùng, Hạ Trí Hoàn lại là người sống thọ nhất trong thế hệ ấy, mỗi lần dự lễ gì cũng được xếp ngồi ghế trên, xem như một trong số những cụ già trăm tuổi ít ỏi. Thế nên nếu ông ấy không muốn đụng đến những thứ đó, tốt nhất là đừng mù quáng đụng vào.
Hạ Phác Đình không khuyên nổi ông cụ, đành quay sang nhìn vợ mình. Tô Lâm Lang khuyên ông cụ nên tới bệnh viện, bởi dù điều kiện chữa trị ở nhà có tốt tới đâu thì suy cho cùng vẫn thua bệnh viện, sức mạnh ý chí của cong người cũng chẳng chống cự nổi sự tập kích của bệnh tật, lỡ ông cụ gặp rơi vào tình trạng nguy cấp thì ở bệnh viện cũng dễ cấp cứu hơn.
Bà quỳ xuống trước giường bệnh, khuyên nhủ: "Ông à, chúng ta có thể không phẫu thuật, nhưng vẫn nên nhập viện kiểm tra cho chắc."
Khóe miệng ông cụ xụ xuống, xem chừng mất hứng lắm, ông ấy cương quyết không nhập viện.
"Bọn cháu sẽ bàn bạc lại với bác sĩ, không phẫu thuật, chỉ điều trị bảo tồn, cháu tin ông sẽ chống được, nhưng tới hôm đó, nếu bác sĩ bảo sức khỏe của ông không đủ để tham dự..." Nói đến đây, Tô Lâm Lang quay đầu nhìn các bác sĩ.
Hiện tại ở nhà họ Hạ có bốn vị bác sĩ, cộng thêm viện trưởng và y tá Hoàng, tộng cộng là sáu người. Khi thấy bà liếc nhìn mình, họ vô cùng ăn ý mà lui ra xa.
Tô Lâm Lang ghé lại gần tai ông cụ, cố gắng hạ thấp giọng sao cho chỉ mình ông ấy nghe thấy: "Chỉ cần ông vẫn còn một hơi thở, cháu nhất định sẽ tới bệnh viện mang ông về, bác sĩ không thả cháu sẽ rút dao, dù có trở thành tướng cướp cũng sẽ đưa ông đi cho bằng được, sau đó cùng ông tới dự lễ!"
Hứa Uyển Tâm còn đang nức nở khẽ ngẩng đầu, nhìn con dâu với ánh mắt ngạc nhiên.
Con dâu vừa nói mình sẽ cầm dao tới bệnh viện cướp người bệnh đi hả?
Hành động đó quá kinh thiên động địa, khiến Hứa Uyển Tâm há hốc miệng, không khép lại nổi.
Thậm chí, Tô Lâm Lang còn giơ ngón út, nói tiếp: "Chỉ cần đến lúc đó ông vẫn còn thở, cháu nhất định sẽ dẫn ông đi dự lễ, không tin chúng ta ngoéo tay đi."
Miệng Hứa Uyên Tâm lại hả càng thêm rộng. Nhưng bà ấy biết, con dâu mình hoàn toàn có thể làm ra những chuyện thế này.
Bấy giờ, Hạ Phác Đình cũng hùa theo: "Ông nội, những gì em gái nói, chắc chắn cháu sẽ làm theo."
Hạ Trí Hoàn, lão phú ông từng ôm tâm thế được ăn cả ngã về không, đánh liều giao Hạ Thị lại cho cháu dâu khi mà gia tộc đang đứng trên bờ vực sụp đổ, sắp phá sản, giương mắt nhìn chằm chằm Tô Lâm Lang, nụ cười cuối cùng cũng hiện trên môi.
Ông ấy mỉm cười, chứng tỏ đã chịu nhập viện.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận