Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 375:

.



Chương 375:
Hạ Phác Chú nóng nảy nói: "Chị dâu, gần đây em và Gonda vừa cãi nhau, chắc là hôm này cậu ta tới làm lành với em, hay là chúng ta về nhà rồi dạy dỗ cậu ta sau được không?"
Hạ Phác Đình nhìn vợ rồi lên tiếng: "Gonda là cháu ngoại của bá tước Tiền đúng không?"
Tô Lâm Lang gật đầu, cô hỏi Hạ Phác Chú: "Sao em và Gonda lại cãi nhau?"
Hạ Phác Chú đáp: "Trong tiết lịch sử, cậu ta không muốn học về lịch sự của người Hoa, còn mắng em là chó săn của người Đại Lục."
Cậu ta quan sát một vòng xung quanh nhà mình rồi nói tiếp: "Chị dâu, đi thôi, chúng ta về nhà tìm cậu ta đi."
Không riêng gì Tô Lâm Lang, ngay cả Hạ Phác Đình cũng cảm thấy em trai mình bất thường, anh nói: "Chắc là cậu ta muốn rủ em đi đâu đó chơi chứ gì, chuyện gì đấy, nói ra cho anh và chị dâu em nghe thử xem."
Hạ Phác Chú phấn khích trả lời: "Anh cả, cậu của Gonda, Tiền Phi Long là phi công của lực lượng không quân hoàng gia vừa về hưu và quay về Cảng Thành. Ngày nào anh ta cũng lái máy bay chở Gonda đi chơi, có lẽ hôm nay Gonda tới để mời em ngồi thử máy bay của cậu mình."
Hạ Phác Đình nhìn về phía vợ rồi nói: "Xem ra người nhà họ Tiền đã tìm tới cửa."
Suy cho cùng, Gonda là con lai, tats nhiên không thích học lịch sử của người Hoa, việc Hạ Phác Chú yêu cầu tăng thêm chương trình học về lịch sử của người Hoa đồng nghĩa với việc tăng thêm gánh nặng học tập cho cậu ta, vì vậy Gonda mới trở mặt với Hạ Phác Chú.
Nhà ngoại của Gonda, nhà họ Tiền là chỗ dựa của Lương Tùng, mà Lương Tùng lại bị Tô Lâm Lang dùng rìu chém cho bỏ chạy.
Trước mắt, ông Sáu đang nắm quyền kiểm soát Tiêm Sa Chủy, nhưng ông ta không thu tiền bảo kê nên sẽ không quyên tiền cho quân đội Anh quốc, vả lại ông ta cũng được xem là người của Tô Lâm Lang nên sẽ không hạ mình trước nhà họ Tiền.
Việc này đã chọc giận nhà họ Tiền.
Bây giờ Gonda lại chủ động tới tìm Hạ Phác Chú, tuy rằng đây chỉ là mối quan hệ giữa trẻ con nhưng chính Hạ Phác Chú cũng nhìn ra được, chắc là nhà họ Tiền muốn thay đổi tình trạng ở Tiêm Sa Chủy và cầu xin thầy cho Lương Tùng nên mới sai cháu mình tới xã giao.
Thương trường giống như chiến trường, mục đích của việc đánh nhau là để bàn điều kiện.
Khi Tô Lâm Lang đánh Lương Tùng, cô đã lường trước việc nhà họ Tiền sẽ tới tìm mình, nên đã chuẩn bị sẵn tâm lý và biết bản thân nên làm gì.
Tuy nhiên, chuyện nào ra chuyện đó, việc Gonda mặc kệ để chó của mình chạy loạn quá tệ hại, cô phải dạy dỗ cậu ta trước mới được.
Tô Lâm Lang lạnh lùng nói: "Hạ Phác Chú, nếu em muốn ngồi máy bay chị có thể đưa em đi, còn bây giờ thì ở yên đây chờ Gonda cho chị."
Lúc bọn họ đang nói chuyện, Gonda thong thả đi tới, Hạ Phác Chú đưa dây xích chó tới và nói: "Gonda, suýt chút nữa chó nhà cậu đã cắn người giúp việc nhà tôi, cũng may có chị dâu tôi ở đây. Lần sau cậu nhớ chú ý, nếu nó cắn người khác bị thương thì không tốt đâu."
Gonda dẫn theo hai vệ sĩ cao to, cậu ta ra hiệu cho bọn họ cầm lấy dây xích chó rồi nói: "Heo phì, hôm nay tôi tới mời cậu tham gia đêm cuồng hoàn, mời cậu và chị dâu cậu ngồi máy bay của cậu tôi xem pháo hoa. Nào, lại đây ôm một cái, chúng ta làm hoà nhé!"
Hạ Phác Chú muốn ngồi máy bay của cậu Gonda bay lên trời, trải nghiệm kỹ thuật tuyệt hảo của phi công thuộc lực lượng không quân hoàng gia, thế nên cậu ta rất muốn làm lành với Gonda, nhưng mà lúc này cậu ta lại nhìn thấy ánh mắt hung dữ của chị dâu.
Mặc dù Hạ Phác Chú muốn ngồi máy bay nhưng cậu ta cũng sợ chị dâu mình, vì vậy cậu ta nói: "Gonda, chó của nhà cậu đã cắn người, nói vậy cậu cũng nên xin lỗi người giúp việc nhà tôi một tiếng."
"Cậu điên rồi hả heo phì, vậy mà cậu lại bảo tôi xin lỗi người giúp việc nhà cậu, làm ơn đi!"
Gonda quay đầu nhìn nhóm vệ sĩ và nói: "Chắc chắn là người giúp việc nhà cậu đã nói dối, cậu có thể hỏi thử nhóm vệ sĩ của tôi, chó nhà tôi chưa bao giờ cắn người cả!"
Hai vệ sĩ của cậu ta đồng loạt gật đầu và trả lời: "Cậu Phác Chú, chó của cậu chủ nhà chúng tôi chưa từng cắn người bao giờ."
Thôi xong, Hạ Phác Chú thật lòng muốn làm hoà với Gonda, nhưng cậu ta lại không thừa nhận chuyện chó của mình cắn người, phải làm sao đây?
"Gonda, cậu gọi tôi là heo phì tôi cũng không giận, nhưng chó nhà cậu cắn người là sự thật, vả lại người giúp việc cũng là người, cô ấy và chúng ta bình đẳng như nhau, cho nên cậu phải xin lỗi cô ấy." Hạ Phác Chú cố gắng lý luận.
Trùng hợp lúc này Jenny đã đổ rác xong và quay lại, cậu ta lập tức muốn gọi cô ấy đến làm chứng.
Thế nhưng Gonda lại phất tay và nói: "Heo phì, tôi dám chắc chó nhà tôi sẽ không cắn người, chắc chắn người giúp việc nhà cậu đã nói dối. Cậu cũng biết giúp việc người Philippines rất thích nói dối..."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận