Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 967:

.



Chương 967:
Tô Lâm Lang suy nghĩ một lúc rồi nói: "Dù anh không vui cũng không sao, con là của em không liên quan đến anh, con sẽ thuộc về em cho nên anh thả lỏng chút đi, đừng lo lắng quá."
Hạ Phác Đình lại cố gắng nén lại cơn ợ chua, thầm nói anh có thể không lo lắng sao, còn nữa, cái gì mà là con chỉ là của một mình cô?
Đối với Hạ Phác Đình, Tô Lâm Lang chưa hề thay đổi, vẫn luôn cho rằng cô là đặc vụ của PLA, mặc dù ký hợp đồng hôn nhân, nhưng luôn sợ sự quyết đoán của cô, đến khi trở về sẽ đá bay anh không chút nể tình.
Chờ mong bốn năm, cuối cùng anh cũng sắp có con rồi.
Mà khi có con cũng có nghĩa là, anh có thể cùng con lớn lên, từ đầu đến cuối anh không thể nào kéo gần khoảng cách giữa vợ và mình, không thể sánh vai cùng cô, nếu có con cô cũng không thể nào dứt khoát muốn bỏ anh là bỏ được.
Nhưng thế mà cô lại nói đứa con không có quan hệ gì với anh, cô có ý gì?
Trong lúc Hạ Phác Đình đang nôn mửa thì Tô Lâm Lang đã rời đi rồi.
Cậu cả Hạ bò trên bồn cầu, vừa yếu ớt vừa sợ hãi, lại không có ai giúp đỡ, vợ mang bầu, là lúc cần anh nhất đương nhiên anh không thể thể hiện ra cái dáng vẻ này được.
Anh cảm thấy mình phải tìm bác sĩ khám xem, nhưng đương nhiên không thể là bác sĩ của nhà họ Hạ. Nếu ông cụ mà biết được thì mẹ anh cũng sẽ biết.
Mặc dù anh không cần lo lắng đám em ngu ngốc sẽ tranh giành vị trí của mình, nhưng cũng không muốn để người vợ đang mang thai của mình phải lo lắng, thế là vắt vẻo trên bồn cầu một lúc, anh cầm điện thoại đang để cạnh bồn cầu lên gọi diện thoại cho Hứa Thiên Tỉ, bảo cậu ta nhanh chóng, ngay lập tức hẹn cho anh một bác sĩ giỏi, sau đó lái xe tới đón anh.
Anh phải chữa khỏi bệnh ngay lập tức.
...
Nói đến Tô Lâm Lang, vừa rồi mới thiếp đi một lúc, cô đã qua cơn buồn ngủ, đúng lúc ngày mai phải tới Macao, đương nhiên cần mang theo vũ khí, cô đang định tìm đám vệ sĩ sắp xếp một chút, xem xem nên mang theo những thứ gì.
Nhưng vừa ra khỏi phòng ngủ, đã thấy Quách Thụy và đàn em của ông ta là A Dũng đang kéo Hạ Phác Hồng và Hạ Phác Chú ra ngoài.
Còn bịt miệng bọn họ nữa.
Đáng lẽ hôm nay hai anh em bọn họ phải ở nhà họ Quý.
Nhà có quan hệ thân thiết mấy đời với nhau sắp tổ chức đám cưới, mấy nhóc choai choai phải tới đó để đỡ đần công việc.
Hạ Phác Hồng là phù rể, mấy nhóc nhỏ hơn như Hạ Phác Chú, Quý Đình Phong, Cố Khải Toàn phụ trách khuấy động không khí ở phòng tân hôn.
Hai người bọn họ đều thuộc dạng cao gầy, nhìn như giá đỗ, bị hai vệ sĩ cao to kéo đi, hoàn toàn không có sức kháng cự.
Nhưng thấy Tô Lâm Lang vừa ra ngoài, hai người vệ sĩ đã lập tức buông tay: "Mợ chủ."
Hạ Phác Chú ném tay A Dũng ra, ngược lại cũng không tức giận, đi tới hỏi Tô Lâm Lang trước: "Có phải chị dâu bị bệnh không?"
Rồi cậu ta nói tiếp: "Em đang ở trên tầng hai yên lành, sao lại chuyển hành lý của em sang bên kia, mọi người đang định làm gì thế."
Căn nhà ban đầu thuộc về vợ bé??? sau khi sửa sang lại thì Hứa Uyển Tâm và Hạ Chương vẫn luôn ở đó, Hạ Phác Chú và Băng Nhạn ở bên phía Tô Lâm Lang, nhưng nghĩ đến Hạ Phác Chú nhiều bạn bè thường xuyên hẹn bạn đến chơi game, vừa giậm chân vừa la hét trên tầng, sau khi Mạnh Đức Dung tới thì tự ra quyết định, chuyển cậu ta sang bên kia, chỉ giữ lại Băng Nhạn ở đây.
Hôm nay Hạ Phác Chú ra ngoài một chuyến, về nhà nhận ra mình đã phải chuyển nhà, không vui nói: "Chị dâu, em không đi Macao, em muốn tự chuyển nhà, chuyển về bên này ở."
Tô Lâm Lang cố ý hỏi lại: "Ở đây hay ở bên kia thì có gì khác nhau à? Hay là do em nhát gan, nếu không ở phòng trên tầng phòng chị, sợ sẽ bị bắt cóc hay thế nào?"
Hạ Phác Chú vội vàng nói: "Ôi trời em không có ý đó mà."
Tô Lâm Lang lại nói: "Còn nữa, em sắp mười tám tuổi rồi, lúc nào cũng mặc quần lót lắc lư trước mặt Băng Nhạn, em nói xem?"
Cô không sợ Hạ Phác Chú gây ầm ĩ đến mình, nhưng quyết định của Mạch Đức Dung là đúng, bởi vì cho dù không suy nghĩ đến người đang mang thai là cô, cũng nên nghĩ đến Băng Nhạn, nên để Hạ Phác Chú chuyển nhà.
Hai vệ sĩ vừa rồi ngăn cản hai cậu chủ, là bởi vì hai người bọn họ cứ hò hét ầm ĩ, sợ quấy rầy đến Tô Lâm Lang đang nghỉ ngơi.
Trước giờ bọn họ cũng biết là anh em nhà họ Hạ chỉ nghe lời mợ chủ, nên cũng yên lặng lùi ra.
Hạ Phác Chú im lặng một lúc, cuối cùng nói: "Được rồi."
Nhưng cậu ta lại hỏi: "Có phải chị dâu bị bệnh không, bọn em muốn vào trong tìm chị, nhưng một đám vệ sĩ cứ ngăn lại không cho, nhất là chú Quách, em cũng không biết ông ấy bị sao, thật là hung dữ."
Trước mắt không nhiều người trong nhà họ Hạ biết chuyện Tô Lâm Lang mang thai, anh em Hạ Phác Chú đương nhiên cũng không biết.
Đương nhiên không thể nói cho bọn họ biết, không thể để anh em bọn họ oang oang tuyên truyền ra bên ngoài, vì rất không có lợi với tình hình hiện tại.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận