Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 248:

.



Chương 248:
Dòng tiền lưu động của Hạ Thị không đến từ bất động sản mà đến từ kinh doanh vận tải biển, mà trụ sở chính của nó lại ở Malaysia, mấy tháng rồi ông chủ không qua bên đấy, tuy rằng còn phải dựa vào xe lăn và cây nạng nhưng Hạ Phác Đình cần phải tranh thủ qua Malaysia một chuyến.
Ngay từ đầu các vị trong ban hội đồng quản trị Hạ Thị còn xem Tô Lâm Lang như linh vật may mắn, nhưng từ khi hợp đồng mua bán nhà được ký một cách nhanh chóng như vậy thì tuy rằng mọi người không nói ra ngoài, nhưng trong lòng đều hiểu được tại sao ông cụ muốn cô tới tiếp nhận vị trí này.
Tất nhiên, cô không muốn tiếp nhận quyền chủ tịch, không muốn làm liều giống như Linda Tôn trong nội dung cốt truyện, tự mình đọc lướt qua thấy không hiểu về ngành sản xuất, về chuyện kiếm tiền thì giao cho thành viên ban quản trị, cô chỉ nhìn chăm chú vào một sự kiện, đó là Hạ Thị quyên tiền cho Đại Lục.
Đúng lúc quỹ từ thiện là do cô phụ trách.
Mà doanh nghiệp lớn như Hạ Thị thì một năm nhận được yêu cầu quyên góp vô cùng nhiều, gần đây bởi vì bọn họ có mối quan hệ tốt với Đại Lục, nên các yêu cầu từ Đại Lục cũng nhiều, Tô Lâm Lang đều xem hết, cũng làm một cái kế hoạch để đòi tiền cậu cả Hạ.
Cô không cần bận rộn chuyện kinh doanh, ở nhà họ Hạ, ưu điểm lớn nhất là không cần lo về chuyện tiền bạc, thừa dịp rảnh rỗi, một ngày cô dành bốn giờ để học, chỉ với hai tuần, cô đã thi đậu bằng lái máy bay.
Ở Cảnh Thành hiện nay, người có bằng lái máy bay dân dụng đầu tiên là Tô Lâm Lang.
Sau khi cô thi đậu, cục hàng không dân dụng dự định mời phóng viên đến phỏng vấn, đưa tin.
Nhưng Tô Lâm Lang không muốn khoe khoang nên đã từ chối.
Mà hôm nay, ngày cô nhận được bằng lái máy bay đúng lúc cũng là ngày cuối cùng trong khoảng thời gian Hạ Phác Đình hứa hẹn thư thả cho ông sáu Lục.
Tất nhiên, những ngày tươi đẹp của Hạ Phác Húc đã chấm dứt, ngay tại hôm nay, Tô Lâm Lang phải chính thức xử lý anh ta.
Ông sáu Lục cũng sẽ tự mình tới nhà để thương lượng chuyện này với cô.
Mà Hạ Phác Húc, vì đề phòng ông sáu trả thù thì dạo gần đây anh ta luôn ở nhà, không dám ra ngoài.
Nhưng anh ta đúng là một con công đực, bất kể khi nào Tô Lâm Lang về nhà đều có thể nhìn thấy anh ta mặc quần đùi cực ngắn, nếu không đang chạy bộ thì cũng đang đánh tennis, cầu lông, cứ hễ mỗi lần cô tản bộ ở sân sau là có thể chạm mặt anh ta đang bơi lội.
Nên nói như thế nào nhỉ, từ lúc anh ta về nhà thì trong nhà có thêm một cái mông vểnh, không có lúc nào là không lắc lư ở khắp nơi.
Cứ như vậy, Tô Lâm Lang vừa mới từ ga ra đi ra thì đã nhìn thấy cậu hai Hạ lắc mông đi ngang qua.
"Hi, Lâm Lang." Anh ta không gọi chị dâu mà gọi thẳng tên cô.
Tất nhiên Tô Lâm Lang cũng không trả lời, nhiều lắm là liếc mắt xem thường anh ta mà thôi.
Hạ Phác Húc kế thừa kỹ năng lấy lòng của mẹ anh ta, cực kỳ uyển chuyển: "Thời tiết hôm nay đẹp quá nhỉ." Anh ta cười tủm tỉm nói, rồi chạy.
Tô Lâm Lang hẹn ông sáu Lục, nhìn thời gian thì có lẽ người cũng sắp đến, đang chuẩn bị đi đến phòng tiếp khách thì thấy có người dắt chó đến sân sau này. Người nọ không phải người nhà họ Hạ, nhưng bóng dáng này cô lại thấy rất quen.
Đang chuẩn bị đi qua nhìn xem thì cô bị mấy đứa nhỏ cản lại.
Tất nhiên, một người là Cố Khải Toàn, một người là Quý Đình Phong, một người nữa là Hạ Phác Chú.
Quý Đình Phong nói: "Chị dâu, thì ra Phác Chú không khoe khoang, chị thật sự đã chém người tại Long Hổ Đường, Lục sáu ngón - ông trùm của Long Hổ Đường đang ở phòng tiếp khách nhà chị kìa, tôi nhìn thấy người rồi, đại ca trong giang hồ mà ngoan như đứa con nít vậy."
Hạ Phác Chú âm thầm kể chuyện chị dâu của cậu ta chém người cho hai người bạn nghe.
Sợ hai người bạn không tin, hôm nay còn đặc biệt hẹn bạn tới, cho bọn họ đến nhìn tận mắt ông sáu Lục đã đầu hàng, mà vào lúc nhìn thấy ông sáu Lục thì Quý Đình Phong đã hẹn với Hạ Phác Chú, lần tới chị dâu có đi chém người thì cậu ta cũng phải đi.
Cố Khải Toàn bĩu môi: "Tôi sắp ra nước ngoài du học, nhưng chị dâu này, tôi muốn nhìn thấy chị chém người, làm sao bây giờ?"
Tô Lâm Lang lại hỏi hai người bọn họ: "Người đang dắt chó kia là ai, là người nhà ai thế?"
Hôm nay Quý Đình Phong không dẫn chó theo, chỉ có Cố Khải Toàn dẫn theo.
Cậu ta nhìn lại, nói: "Đó là người huấn luyện chó của tôi, chị đừng sợ nhé, tôi đã bảo ông ta dẫn chó ra chỗ khác rồi."
Tô Lâm Lang đã từng dẫn dắt chó nghiệp vụ, sao lại có thể sợ chó, trước kia cô giả vờ sợ chó là vì đùa giỡn với mấy đứa nhỏ thôi, mà bóng dáng người huấn luyện chó kia cô xác định đã từng gặp ở đâu rồi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận