Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 133:

.



Chương 133:
Ông cụ Hạ dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, có thể trở thành nhà giàu số một đương nhiên là có thủ đoạn, bà ta sợ ông cụ sẽ tra tấn mình.
Nhưng vé máy bay và hộ chiếu của bà ta đều là mới làm, chỉ có Tôn Gia Kỳ biết, tại sao Quách Thụy lại chặn ở đây?
Chắc là anh ta tới thay Hạ Trí Hoàn, sau khi bắt bà ta về rồi thì ông cụ sẽ làm gì bà ta đây?
Chạy là chuyện bất khả thi, Quách Thụy có súng, sẽ bắn thủng lốp xe của bà ta, có lẽ anh ta còn sẽ làm giả hiện trường tai nạn giao thông để đâm chết bà ta, như vậy ngược lại còn tốt cho nhà họ Hạ. Bà ta chết rồi, mối hận trong lòng ông cụ Hạ cũng biến mất.
Nhưng mà bà ta không muốn chết, cũng không muốn bị bắt về, bà ta nên làm gì bây giờ?
Linda Tôn hít sâu một hơi, cầm túi xách lên, mở cửa xe rồi đi đến trước xe của Quách Thụy. Chờ anh ta mở hé cửa sổ xe ra, bà ta nói: “Tôi có cổ phần giá trị năm trăm vạn, trước mắt đều ở Bách Phú, gần đây giá cổ phiếu rất tốt, sẽ đột phá một trăm đô. Số tiền này có thể tăng lên tám trăm vạn, anh coi như không nhìn thấy tôi được không?”
Chỉ có một mình Quách Thụy tới, tám trăm vạn, anh ta có lung lay không đây?
Để vụ ám sát thành công mỹ mãn, hôm nay bà hai Hạ cố ý diện sườn xám.
Đêm khuya, trên đường quốc lộ sân bay, thỉnh thoảng lại có một chiếc xe chạy qua, đèn đường chiếu lên người bà ta, soi rõ dáng người uyển chuyển nhẹ nhàng.
Người phụ nữ từng là nữ hoàng của phim phong nguyệt ghé vào cửa sổ xe, rơm rớm nước mắt nhìn vệ sĩ.
Bà ta đẹp, khí chất cũng tốt, vừa trí thức lại dịu dàng.
Quách Thụy ho khan: “Bà hai, hay là chúng ta tâm sự vì sao bà lại…đi.”
Linda Tôn nhìn thấy trên ghế phụ có đèn đỏ lóe lóe. Bà ta biết Quách Thụy mang theo thiết bị ghi âm, cố ý muốn lừa bà ta nói ra, sau đó ghi lại để làm chứng cứ khi khởi tố.
Bà ta cười khổ rồi nói: “Chẳng lẽ không phải ông cụ ghét bỏ xuất thân của tôi, muốn đánh cho nhận tội, cố ý vu oan cho tôi à?”
Quách Thụy vỗ vỗ cửa xe: “Bà hai, lên xe đi.”
Đúng là ông cụ Hạ ghét bỏ xuất thân của Linda Tôn, ông ấy không cho phép bà ta đến gần chỗ ở của mình, còn ra lệnh cưỡng chế vệ sĩ tuyệt đối không được cho bà ta bén mảng đến, mà tất cả chứng cứ mà họ thu thập được đều chứng minh rằng bà ta là hung phạm!
Thế nhưng giọng điệu và biểu cảm của bà hai đều khiến người ta cảm thấy bà ta vô tội.
Cho dù bà ta cũng có nỗi khổ riêng.
Một vụ đấu súng khiến một doanh nhân đang tuổi xuân như Hạ Chương bị bắn thành cái sáng, để lại những vết sẹo mãi mãi không thể xóa mờ trên tay chân Hạ Phác Đình, phải mất rất lâu nữa anh mới có thể đứng dậy do vết thương ở đầu gối.
Nhưng mà, bà hai thật sự là người đứng sau vụ việc tàn nhẫn thế này ư?
Xe đi rất nhanh, đích đến là bệnh viện.
Linda Tôn ngồi ở ghế sau, bà ta dịu dàng nói: “Khi tôi còn rất nhỏ thì mẹ tôi đã ép tôi ra ngoài làm việc mỗi khi bà ta đánh bài thua. Tôi cứ trằn trọc ở trại nuôi heo, từng chăm sóc heo con, cũng từng rửa ruột heo ruột trâu ở dưới sông. Tôi còn đi rao bán trứng cá trên phố, đến khi gặp ông hai, tôi cho rằng cuối cùng mình cũng gặp được người tốt, tương lai sau này cũng sẽ rất tươi sáng.”
Quách Thụy cũng xuất thân từ đáy xã hội như bà ta, nghe vậy thì anh ta cũng thấy mủi lòng.
Nhưng Quách Thụy chỉ im lặng, anh ta sợ một khi mở miệng ra nói thì sẽ không nhịn được mà đồng cảm với bà ta.
“Từ ngày tôi vào cửa đến giờ, vì xuất thân của tôi nên lão thái gia chụp cho tôi cái mũ tội phạm, tròng gông lên cổ tôi. Tôi hầu hạ bà cụ đến khi bà ấy mất, chăm sóc ông hai, nhưng mà có ích gì đâu, xuất thân không tốt là cái tội rồi, cho dù vô tội thì cũng sẽ ông cụ vu tội cho, để tôi chết trước ông cụ.” Bà ta lại nói.
Quách Thụy lo lắng đề phòng, lái xe nhanh hơn, anh ta sợ nếu chậm chút nữa thì sẽ bị bà hai thuyết phục rồi thả bà ta đi,

Ngày hôm sau, an ninh vẫn như ngày thường.
Bởi vì bác sĩ muốn kiểm tra một cách có hệ thống cho Hạ Phác Đình, cũng không cần đọc báo nữa, vì thế Tô Lâm Lang có thời gian đi làm việc riêng của mình. Hôm nay cô có rất nhiều việc phải làm, phải tranh thủ đi thăm Liêu Ánh Hà khi cô bé chuyển viện, còn phải nghe Hạ Bình An nói về tình hình sát thủ, trừ cái này ra, cô thó được một cái phiếu mua sắm nhỏ từ chỗ Tôn Gia Kỳ, cũng phải kiểm tra một chút.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận