Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 992:

.



Chương 992:
Sự phân bố nhân lực ở trên chiếc du thuyền lớn là như thế này.
Thượng tá George cầm lái, Tiền Phi Long nằm trên sàn nhà trong khoang điều khiển, Mạch Gia Câu đứng ngoài cửa.
Anh ta nghi ngờ rất có thể Tiền Phi Long đang giả vờ ngất cho nên rút súng chuẩn bị bắn chết anh ta.
Nhưng như người ta vẫn thường nói, sợ cái gì cái đó đến.
Ngay khi anh ta chạm vào súng, Tiền Phi Long đột nhiên ra tay, bàn tay to nắm lấy chân của thượng tá George, kéo mạnh một phát, ngay sau đó anh ta mở to mắt, trong đôi mắt đỏ đầy tơ máu lóe lên sát khí.
Cùng lúc đó, Mạch Gia Câu cũng đã mở túi súng, định rút súng ra, nhưng anh ta vừa mới rút súng được một nửa, một bàn tay to lớn từ phía sau bất ngờ đánh vào cổ của anh ta, cú đánh khiến đầu óc anh ta choáng váng, cây súng ngắn bên hông cũng bị người khác cướp mất.
Mạch Gia Câu ý thức được phía sau có người đánh lén, rút dao găm ra vung về phía sau.
Nhưng ngay sau đó là hai tiếng súng nổ bùm bùm vang lên, viên đạn bắn thẳng vào hai đầu gối của anh ta.
Hai đầu gối của Mạch Gia Câu bị bắn trúng, anh ta gầm lên một tiếng chói tai, muốn phản kích, nhưng thứ chào đón chính là một trận mưa nắm đấm, những nắm đấm cứng như búa, hết đấm này đến đấm khác, đấm thẳng vào mũi của anh ta.
Người đánh Mạch Gia Câu cũng mặc đồng phục cảnh sát của thành viên đội Phi Hổ, nhưng là một người lạ, Mạch Gia Câu không quen biết.
Anh ta hét lên: "Là tôi, tôi là sếp Mạch, Mạch Gia Câu!”
Người đó vừa đấm vừa nói: "Đánh mày là đúng rồi, Mạch Gia Câu, con mẹ nhà mày, cũng dám giết Hạ Công nhà bọn tao à?”
Người này nói bằng tiếng phổ thông tiêu chuẩn.
Nắm đấm như mưa, anh ấy vừa một đấm vừa chửi: “Chính là bởi vì Cảng Thành có loại cảnh sát giống như mày cho nên trị an mới loạn giống như một nồi cám heo đúng không, con mẹ nó mày gan lắm, dựa vào việc buôn ma túy tham ô được ba tỷ, con mẹ nó ai cho mày mặt mũi đó, chủ nhân của mày ở nước Anh à?”
Hai đầu gối của Mạch Gia Câu bị bắn trúng, đau nhức, đau đến thấu tâm can, cả người anh ta đều ngã sụp xuống.
Nhưng người đang đánh anh ta lại xách anh ta lên, không hề đánh những nơi khác, chỉ tập trung đánh vào mũi.
Mạch Gia Câu chợt phản ứng lại, người đánh anh ta hẳn là người Đại Lục.
Sở dĩ Tô Lâm Lang có thể ngồi yên bình tĩnh trên vị trí của mình xem kịch, là bởi vì có người Đại Lục, người nhà mẹ đẻ của cô đến giúp cô.
Mạch Gia Câu cả đời làm việc cẩn trọng, vẫn luôn rất cố gắng để kiếm tiền.
Ở trong ấn tượng của anh ta, người Đại Lục không xứng đáng được gọi là con người, bọn chúng chỉ là đám lợn ô hợp.
Nhưng hiện tại, đám lợn này đang đánh anh ta, là sự tra tấn mà anh ta chưa từng trải qua trong đời, dường như bọn họ chuẩn bị liên tục đấm tiếp, đấm anh ta cho đến chết!
Trên con du thuyền lớn theo gió vượt sóng này, chiến trường không chỉ duy nhất ở đây.
Người đánh Mạch Gia Câu đương nhiên là Trình Siêu, cũng thật sự là người nhà mẹ đẻ của Tô Lâm Lang, là anh họ của cô.
Trong khoang điều khiển còn có một chiến trường nữa, có ba người đang vật lộn.
Ba người đó cũng mặc quần áo của thành viên đội Phi Hổ.
Người tóc vàng chính là thượng tá George, người da ngăm đen chính là Tiền Phi Long.
Ngoài ra còn có một chàng trai tài năng, chỉ mới ngoài hai mươi, là lính đặc chủng mà Trình Siêu mang đến.
Thượng tá George đương nhiên không dễ đánh thắng, với tư cách là đặc vụ số một hoàng gia, cơ bắp trên người anh ta cứng giống như khối thiếc.
Tiền Phi Long vừa bị anh ta dùng báng súng đánh, còn bị anh ta hung hăng đá mấy cú, đầu còn choáng váng, khi đánh nhau cũng không quá thoải mái.
Ngược lại, tên lính đặc chủng đến từ Đại Lục, anh chàng cao lớn kia, ban đầu ăn mấy quyền của thượng tá George, nhưng chẳng mấy chốc đã có thể phản kích.
Đầu tiên anh ta bị thượng tá George đàn áp và đánh đập, nhưng sau khi bị đánh một lúc, anh ta liền chiếm thế thượng phong.
Anh chàng giỏi giang nhanh nhẹn cùng sử dụng tay và chân, tay năm tay mười.
Trên tay anh ta đấm một cú giả thì dưới chân quét thật và khi dưới chân quét giả, trên tay lại đánh thật.
Khi chiếm được thế thượng phong, anh ta kết hợp mấy cú đấm móc bên trái về phía thắt lưng của thượng tá George, khiến cho anh ta không thể đứng thẳng eo, tiếp đó đấm một cú đấm móc bên phải về hướng mũi rồi nhảy lên cao dùng khuỷu tay đánh, thượng tá George bị đánh đến choáng váng.
Anh ta còn muốn sờ vào súng, nhưng Tiền Phi Long đã dồn hết sức lực đánh một quyền, nấm thật mạnh vào huyệt thái dương của anh ta.
Chỉ nghe thấy một tiếng ong rất trầm, thượng tá George lắc lư hai cái rồi lảo đảo về phía sau, ngã vào tay lái.
Tiền Phi Long vừa rồi bị thượng tá George đánh thậm tệ, đương nhiên phải trả thù.
Anh ta chịu đựng cơn đau đầu bước tới, cầm tóc thượng tá George lên, đấm hai đấm thật mạnh vào mũi của anh ta.
Vừa đánh anh ta vừa hỏi: “Con mẹ mày thằng lợn da trắng chết tiệt, mày còn không biết xấu hổ dám gọi tao là lợn?”
Thượng tá George nhếch miệng cười rên rỉ, phun ra một ngụm máu, trong máu có hai chiếc răng hàm trắng muốt.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận