Phản Diện Siêu Cấp

Chương 762: Nhìn lầm

 
 
 
Mà đối ứng, Trần Khuynh Địch cũng sẽ bỏ ra một quyển Tuyệt Thế Thần Công.
Vốn dĩ Trần Khuynh Địch định dùng Quỳ Hoa Bảo Điển không có tác dụng gì để trao đổi, nhưng mà gặp quỷ, hắn đã lật tung những địa phương có khả năng xuất hiện, ngay cả dưới giường, dưới gối, phía sau cửa, còn có mật thất bế quan...
Nói tóm lại…những nơi có thể tìm hắn đều đã tìm, nhưng chính là không tìm thấy Quỳ Hoa Bảo Điển.
Rơi vào đường cùng, hắn đành phải dùng Thiên Địa Tạo Hóa Âm Dương Hồng Lô Quyết để trao đổi, nhưng bất kể nói như thế nào, uy tín của triều đình vẫn là vô cùng tốt.
Tối thiểu là sau khi thu đồ vật sẽ làm việc.
Ở trên cái thế giới này khiến cho người ta chán ghét không phải loại người giúp ngươi làm việc còn muốn lấy tiền hối lộ kia, mà là loại người không chỉ có muốn thu hối lộ, cuối cùng còn không làm việc cho ngươi, người trước chỉ cần có thể bỏ ra đầy đủ lợi ích, kỳ thật là còn muốn dễ nói chuyện ngoài ý liệu, còn người sau chính là thích ăn đòn.
"Rất tốt." Trần Khuynh Địch vung bàn tay lên, trực tiếp thu Kham Loạn Quyết vào, sau đó hoà ái nói: "Vị tướng quân này, Thuần Dương Cung chúng ta địa linh nhân kiệt phong thuỷ tốt, hơn nữa còn hết sức hiếu khách, nếu cũng đã đến rồi, có muốn uống ly trà rồi hãy đi không?"
"Ách!" Võ sĩ mặc giáp kinh ngạc, ở trong lòng lập tức dâng lên một dòng nước ấm, ở trên giang hồ đều nói Cung chủ Vạn Thọ Cung từ thời đại còn là Đạo Tử chân truyền đã bắt đầu làm người âm hiểm xảo trá, hơn nữa còn cực yêu thích giết người, nhưng bây giờ xem ra, rõ ràng là võ giả Hỏa Luyện Kim Đan, lại hoà ái đối với mình như thế, có thể thấy được lời đồn trên giang hồ là không thể tin a!
Tối thiểu thì nếu so sánh Nam Thần Võ với Trần Khuynh Địch thì còn muốn thô bạo hơn nhiều.
Bất quá mình nói như thế nào cũng là người trong triều đình, nói thế nào cũng phải xuất ra một chút thái độ căng thẳng, tối thiểu cũng phải trước tiên cự tuyệt mấy lần, sau đó ở dưới thịnh tình không thể chối từ của đối phương lại miễn cưỡng đáp ứng thì mới được.
Cho nên võ sĩ mặc giáp vẫn là hết sức khiêm tốn khoát tay áo, khách khí nói ra: "Không cần, tại hạ còn mang theo quân vụ, không tiện ở lại..."
"Ồ! ?" Trần Khuynh Địch lập tức mừng lớn nói: "Vậy thì tiễn khách! Chúc tướng quân thuận buồm xuôi gió a!"
Võ sĩ mặc giáp: "..."
Sau khi tiễn võ sĩ mặc giáp lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, Trần Khuynh Địch lập tức hưng phấn mà trở về Vạn Thọ Cung, lấy ngọc giản Kham Loạn Quyết ra sau đó bắt đầu quan sát.
Dù sao thì thứ này cũng có quan hệ đến việc bản thân liệu có thể tiến thêm một bước hay không, Trần Khuynh Địch cũng không kiềm được sự hưng phấn.
Trên thực tế.
Vào sau khi nắm vững hoàn toàn lực lượng của bản thân, Trần Khuynh Địch liền phát hiện ra trạng thái của mình bất đồng cùng với võ giả Hoả Luyện Kim Đan tầm thường, mặc dù so với võ giả Hoả Luyện Kim Đan tầm thường, mười thành lực lượng của hắn tương đương với 20 thành của những người khác, vẻn vẹn chỉ là nắm vững lực lượng của bản thân, liền có thể sánh ngang với cường giả Đại Đạo Huyền Quang mười vạn dặm.
Nhưng địa phương phiền toái là...
Trần Khuynh Địch không cảm giác được Mệnh Tinh của chính mình.
Bình thường mà nói, võ giả Hỏa Luyện Kim Đan một khi hoàn toàn nắm giữ lực lượng của bản thân, liền sẽ cảm thấy vị trí Mệnh Tinh của chính mình ở bên trong Vận Mệnh Tinh Không một cách đương nhiên, cũng chỉ có dạng này, bọn họ mới có thể khai mở Đại Đạo Huyền Quang, dùng cái này để dựng lên cầu nối ở giữa Mệnh Tinh cùng với bản thân.
Như vậy vấn đề đã đến…
Trần Khuynh Địch không cảm ứng được Mệnh Tinh của bản thân thì nên làm cái gì? Không có biện pháp nào! Bản chất của Đại Đạo Huyền Quang chính là cầu nối, kết quả là Trần Khuynh Địch chỉ có điểm xuất phát của cầu nối, không có điểm cuối cùng, dạng cầu nối này căn bản là không thể dựng được, muốn mở ra Đại Đạo Huyền Quang ở trên căn bản cũng biến thành không có khả năng.
Chuyện này con m* nó cũng rất lúng túng a!
Mà theo sự phân tích của Trần Khuynh Địch, đây rất có thể là bởi vì nguyên nhân bản thân hắn là người xuyên việt, cho nên mới không có Mệnh Tinh tồn tại ở cái thế giới này, liên quan tới điểm này, hệ thống cũng không có cách nào.
Cái gì? Ngươi hỏi vì sao hệ thống vạn năng cũng không có biện pháp? Đáp án rất đơn giản a…
Bởi vì tuyến đường nguyên bản cố định của Trần Khuynh Địch là nhân vật phản diện a, điểm cuối nhân sinh của hắn cũng chính là thời điểm ở cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan quyết một trận tử chiến cùng với nhân vật chính, sau đó trở thành đá đặt chân để cho nhân vật chính tiến thêm một bước...
M* nó!
"Nghe vào có cảm thấy quá bẫy người hay không! ?"
"Tích, cho nên mời kí chủ hãy tự mình cố gắng, tìm kiếm phương pháp đột phá."
"Một chút đề nghị cũng đều không có sao! ?"
"Đương nhiên là có."
"Tích, hệ thống đề nghị: Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền."
"Cố lên!"
Hệ thống: ㄟ (▔, ▔) ㄏ
Trần Khuynh Địch: (‘口’) !! !
Sau khi trải qua đoạn hội thoại này, Trần Khuynh Địch xem như đã triệt để từ bỏ cái phương diện dùng bàn tay vàng để giải quyết vấn đề này, còn ban thưởng thôi diễn đại đạo mà vốn dĩ hắn ký thác kỳ vọng, căn cứ theo sự giải thích của hệ thống, đối với việc mở ra Đại Đạo Huyền Quang cũng không có trợ giúp gì, bởi vì đây là vấn đề càng thêm bản chất.
Trần Khuynh Địch không có Mệnh Tinh.
Cho nên nếu tiếp tục dựa theo con đường võ đạo của cái thế giới này, là nhất định sẽ không có tiền đồ.
Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Trần Khuynh Địch coi trọng Kham Loạn Quyết như thế, thậm chí là không tiếc dùng Âm Dương Hồng Lô Quyết để trao đổi.
Lực đạo nhất mạch…lực lượng thuần túy, nhưng bản chất của lực lượng chung quy vẫn là nhục thân, Kham Loạn Quyết nhìn như không có cực hạn, nhưng nếu như nhục thân quá mức yếu đuối, lực lượng cuối cùng vẫn sẽ gặp phải bình cảnh, nếu không thì Tần Võ Dương đã sớm trở thành vô địch thiên hạ, làm sao lại có thể sẽ bị Trần Khuynh Địch đánh cho chạy trối chết đây.
Như vậy làm như thế nào để cho lực lượng có thể tăng lên bất tận đây?
Nhìn đến đây, Trần Khuynh Địch lập tức liền trở nên kích động!
Không sai! Đây chính là nội dung mà ta muốn xem a! Không cần Đại Đạo Huyền Quang, có thể dùng thủ đoạn khác để tăng thực lực lên...
Trần Khuynh Địch lập tức vạn phần kích động lật trang kế tiếp ra, ở bên trên viết lời nói hùng hồn của người sáng lập Kham Loạn Quyết, chữ chữ nặng tựa ngàn cân, trầm ổn hữu lực, mang theo tự tin và kiêu ngạo không có gì sánh kịp.
"Lực lượng là có cuối cùng!"
"Nhưng đại đạo lại là vô cùng tận! Cho nên bản tọa đã dốc hết tâm huyết, sáng tạo ra Kham Loạn Quyết để chứng đạo, có thể tách rời việc tăng lực lượng lên ra ngoài sự hạn chế của thân thể, chuyển nó vào trong Đại Đạo Huyền Quang, Đại Đạo càng dài, lực lượng sẽ càng mạnh, thậm chí là có thể nhờ vào đó để Kích Toái Mệnh Tinh, ký thác nguyên thần, chứng đạo hư không!"
Trần Khuynh Địch: "???"
"Đây không phải một quyển công pháp cần Đại Đạo Huyền Quang mới có thể phát huy ra uy lực hay sao, khốn kiếp!"
Ta đã nhìn lầm ngươi rồi! Thiệt thòi lớn rồi!
Trần Khuynh Địch lập tức đau lòng đến mức mắt sắp chảy ra máu.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận