Phản Diện Siêu Cấp

Chương 295: Chỗ cường đại của Võ Đạo Tông Sư

 
 
 
Đây chính là chỗ cường đại của Võ Đạo Tông Sư, bọn hắn hoàn toàn có thể thi triển lặp lại võ học có uy lực đáng sợ!
Hợp Đạo Tôn Giả bình thường, sau khi thi triển xong một chiêu võ học cường đại, sẽ khó tránh khỏi tình huống không đủ sức lực, nhưng Võ Đạo Tông Sư đã thành tựu vạn pháp quy nhất, Kim Đan nối liền với thiên địa, có thể tùy thời tự do hấp thu thiên địa nguyên khí để bổ sung tiêu hao của bản thân, căn bản là không bị khốn nhiễu ở cái phương diện này.
Cho nên Tiêu Nguyên Thần mới có thể thi triển ra một chiêu ma kiếm kia một lần nữa.
Hơn nữa lần này không chỉ có một kiếm, mà là mấy chục đạo kiếm ảnh, trong đó có thật có giả, có mạnh có yếu, nhưng đều không ngoại lệ, toàn bộ đều mang theo lực lượng đáng sợ như thái sơn áp đỉnh!
"Khục!" Trần Khuynh Địch ngậm miệng, vừa rồi hắn dùng Vô Lượng Quang Minh Ấn đối cứng với ma kiếm của Tiêu Nguyên Thần, nói đến cùng kỳ thật chính là để trắc nghiệm một chút thực lực của bản thân đã đạt đến mức độ nào, nhưng bây giờ Tiêu Nguyên Thần rõ ràng đã phẫn nộ rồi, xuất thủ không lưu tình một chút nào, ở bên trong kiếm ảnh tràn ngập sát cơ lăng lệ.
Cách làm ổn thỏa nhất, tự nhiên là thôi động Xích Tiêu Kiếm, như vậy thì tự nhiên tất cả đều tốt.
Nhưng mà...nói thật, Trần Khuynh Địch không muốn làm như vậy!
Từ sau khi kinh lịch một trận đánh ở Tiêu Thành, không nói đến những cái khác, lá gan của Trần Khuynh Địch đã lớn thêm không ít!
Hắn cảm thấy một chiêu mới vừa rồi còn chưa phải là cực hạn của bản thân, bản thân hắn còn có thể mạnh hơn! Cho nên hắn muốn nhìn một chút, nhìn thử xem cực hạn của bản thân rốt cuộc ở chỗ nào, mà cái cực hạn này, không thể nghi ngờ là cần một đối thủ thật mạnh để bức đi ra! Mà Tiêu Nguyên Thần chính là đối thủ tốt nhất!
Trong lần này, Trần Khuynh Địch chỉ do dự trong nháy mắt, liền ngang nhiên xuất thủ!
Hắn cũng không sử dụng Xích Tiêu Kiếm, mà dùng một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, trong chớp mắt âm dương luân chuyển, chỉ thấy Thần Quang ở trong mắt của Trần Khuynh Địch nở rộ, thiên địa nguyên khí chung quanh vậy mà bị bóp méo, ngăn cản kiếm ảnh mạnh mẽ của Tiêu Nguyên Thần, mà những kiếm ảnh chân chính thì tự nhiên có thể đột phá.
Nhưng những kiếm ảnh kia chẳng qua chỉ là chướng nhãn pháp, cũng đã bị Trần Khuynh Địch ngăn lại.
Cuối cùng chỉ có ba đạo ma kiếm sắc bén nhất rơi vào trước mặt hắn, nhưng vào lúc này, Trần Khuynh Địch không lùi mà tiến tới, bước ra một bước, Thiên Địa Tạo Hóa Âm Dương Hồng Lô Quyết lưu chuyển ở trong lòng của hắn, khí huyết toàn thân chuyển hóa thành cương khí ở trong chớp mắt, phun ra từ trong cơ thể của hắn.
Thiên địa làm lô, tạo hóa làm công! Âm dương làm than củi, vạn vật làm đồng! Thiên Địa Tạo Hóa Âm Dương Hồng Lô Quyết! Nhìn qua rất có vài phần ý vị Đạo Môn, trên thực tế lại là một môn ma công thôn thiên nạp địa!
Trong lúc nhất thời, trên cánh tay chỉ trời của Trần Khuynh Địch hội tụ vô tận dương khí, trên cánh tay chỉ đất thì hội tụ vô tận âm khí, diễn hóa ra một vầng mặt trời cùng với mặt trăng, đảo ngược giống như bàn quay âm dương vậy, huyễn ảnh nhật nguyệt (mặt trời và mặt trăng) bay lên không trung, hóa thành một lò luyện to lớn, bóp méo thiên địa nguyên khí, ngay cả ba đạo ma kiếm của Tiêu Nguyên Thần cũng bị kẹt ở trong hư không không thể nhúc nhích.
"Quả nhiên là hữu dụng!" Trong lòng của Trần Khuynh Địch mừng thầm, hắn đã suy nghĩ thật lâu về Thiên Địa Tạo Hóa Âm Dương Hồng Lô Quyết, ngay từ đầu chỉ là dùng để tu luyện, nhưng đắn đo lấy đắn đo để, hắn liền phát hiện ra chỗ khác thường của môn võ công này, Âm Dương Chi Khí (dương khí và âm khí) mà môn võ công này hội tụ, không chỉ có thể dùng để gia tăng tốc độ tu luyện, mà còn có thể dùng để đối địch!
Nhật nguyệt luân chuyển, Âm Dương Chi Khí sôi trào, vậy mà giống như Xích Tiêu Kiếm vậy, mạnh mẽ tạo thành một tòa lĩnh vực, một mực bảo hộ Trần Khuynh Địch ở bên trong, mặc dù cường độ cùng với uy lực kém xa tít tắp Xích Tiêu Kiếm, nhưng dù nói như thế nào cũng là lĩnh vực a! Uy lực của nó vẫn là không thể coi thường!
"Ầm ầm!"
Đại địa chấn động, lò luyện Nhật Nguyệt cùng với ma kiếm đụng vào nhau lần thứ hai, cuối cùng cả hai đồng thời tiêu tán, Trần Khuynh Địch lại lui về phía sau 12 bước, sắc mặt trở nên ửng hồng, bất quá vẫn nhịn được không phun máu ra, lần này hắn đã bị thương, nhưng cũng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi, lấy đặc tính kháng đòn cùng với thể lực của Thể Tu mà nói, thì không có gì đáng ngại!
Sắc mặt của Tiêu Nguyên Thần thì lại trở nên đen thui.
Mà ở một chỗ khác... tâm tình của Minh Vô Nhai vốn dĩ là đang vô cùng tốt, ở dưới áp lực của Thuần Dương Cung, Tiêu gia không thể không tìm kiếm sự trợ giúp của hắn, mặc dù ở giữa có một chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn không thể cản trở bản thân hắn tranh giành lợi ích, khiến cho thế lực của Tam Anh Hội mở rộng thêm một bước, thậm chí là chiếm đoạt toàn bộ Tiêu gia.
Phải biết rằng, Tiêu gia mặc dù là đến từ nông thôn, nhưng vị Tiêu cự hiệp lúc trước kia lại là một kỳ tài ngút trời, võ công mà hắn truyền thừa xuống cũng có thể xưng là nhất tuyệt, điểm này Minh Vô Nhai thế nhưng là phi thường hâm mộ, dù sao thì hắn cũng dựng cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng, đánh liều gần trăm năm mới dốc sức làm ra cơ nghiệp Tam Anh Hội bây giờ.
Vốn dĩ mà nói, dựa theo ước định của hắn và Tiêu Nguyên Thần, hắn hẳn là sẽ ở cùng một chỗ với Tiêu Nguyên Thần tiến hành áp chế người hành tẩu trong thiên hạ của Thuần Dương Cung, nhưng mà Minh Vô Nhai làm sao có thể thành thật như vậy, hắn đã sớm suy nghĩ kỹ càng, trước tiên chờ Tiêu Nguyên Thần đánh một trận với Trần Khuynh Địch, sau khi đánh xong hắn lại đến làm người hòa giải. Nếu như vậy, hắn vừa thực hiện được ước định với Tiêu Nguyên Thần, cũng vừa ngăn cản được Trần Khuynh Địch.
Còn về việc trợ giúp Tiêu Nguyên Thần giết chết Trần Khuynh Địch...Đừng nói giỡn, Tiêu Nguyên Thần không biết sự đáng sợ của Thuần Dương Cung, nhưng Minh Vô Nhai hắn chẳng lẽ còn không biết sao, cho nên Trần Khuynh Địch là tuyệt đối không thể chết, chí ít là cũng không thể cứ như vậy chết ở trong tay của Tiêu Nguyên Thần, nếu không đến lúc đó bản thân hắn sẽ bị dính líu bởi vì đứng yên ở ngoài quan sát.
Chỉ là khiến cho Minh Vô Nhai không nghĩ tới chính là, người hành tẩu trong thiên hạ của Thuần Dương Cung thật đúng là thật sự có tài, thế mà quả thực là có thể chống chọi cùng với Tiêu Nguyên Thần, mặc dù là ở vào thế hạ phong, nhưng cũng không giống như các võ giả Hợp Đạo Tôn Giả khác, bị một đòn tiện tay của Võ Đạo Tông Sư đánh cho thổ huyết lui lại. Mà đúng vào lúc này...
"Ừm?"
Lệnh bài truyền tin trong túi đựng đồ chấn động, Minh Vô Nhai sau khi ngây người một chút liền lấy lệnh bài ra, bắt đầu xem xét tin tức ở phía trên, kết quả vừa mới xem hết, lại có một cỗ khí tức mà hắn phi thường quen thuộc truyền đến từ phía chiến trường ở đằng xa, thậm chí còn dẫn động khiến cho huyết khí trong cơ thể của hắn biến hóa kịch liệt...
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận