Phản Diện Siêu Cấp

Chương 143: Đoàn nữ bộc

 
 
 
"May mà ta có chuẩn bị." Trần Khuynh Địch đè túi trữ vật bên hông xuống, thò tay vào bên trong, để đề phòng vạn nhất, bản thân hắn tối hôm qua đã vụng trộm đi vào trong một cửa hàng quần áo ở nơi hẻo lánh...mua vài bộ trang phục đặc thù.
"Phải phòng ngừa chu đáo, nếu như thật sự bị trừng phạt, như vậy thì tuyệt đối không thể để cho người khác biết..."
"Sư huynh!"
Tay của Trần Khuynh Địch run một cái, kém chút nữa là ném túi trữ vật ở trong tay ra, bất quá rất nhanh hắn liền bình tĩnh trở lại, ngồi ngay ngắn ở trong thư phòng, nghiêm túc nói: "Vào đi."
Sau đó Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, còn có Lạc Tương Tư liền một trước một sau tiến vào. Nhìn tư thế của ba nữ, Trần Khuynh Địch không khỏi cảm thấy có một chút chột dạ: "Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì à?"
"Đây là tư liệu mà Trương thống lĩnh bảo ta mang tới, mời Trấn Cương Sứ đại nhân xem qua." Lạc Tương Tư tiến lên, dâng một phần quyển trục lên, nói ra.
Mà Trần Tiêm Tiêm thì đi theo sát ở phía sau: "Ta là đi theo cùng Tương Tư tỷ!"
"Ách." Trần Khuynh Địch nhìn quyển trục ở trong tay, nghĩ đến việc mà trước đó hắn phân phó cho Trương Hiền Trung, lập tức đại hỉ: Cái này chẳng lẽ chính là tin tức về vị Tần gia Tần Thiên Vi (là Phượng Hoàng Nữ) ở trên Chân Nhân Bảng? Quá tốt rồi!
Ý niệm tới đây, trên mặt của Trần Khuynh Địch không khỏi lộ ra một nụ cười, nhìn về phía Dương Xuân hỏi: "Còn có chuyện gì nữa hay không?"
"A, đại ca ca." Dương Xuân dùng hai tay dựa vào bàn sách, đưa khuôn mặt bụ bẩm ra, cười hì hì nói: "Huynh có thể đi cùng ta trở về Viêm Hán Quốc một chuyến hay không?"
Trần Khuynh Địch: "..."
Trực giác nói cho Trần Khuynh Địch biết, trong chuyện này tuyệt đối có vấn đề!
"Muội muốn đi đến Viêm Hán Quốc để làm gì?" Trần Khuynh Địch điều chỉnh tâm tình một chút, dùng vẻ mặt ôn hòa nói ra.
"Đương nhiên là trở về Dương gia rồi!" Dương Xuân hưng phấn mà nói ra: "Đại ca ca không biết rồi, vào thời điểm ta rời đi kỳ thật rất biệt khuất, có một tên gia hỏa mà ta đặc biệt chán ghét, ỷ vào tu vi và bối cảnh, liền muốn...!"
Giọng nói của Dương Xuân ngưng bặt, trên gương mặt bụ bẩm lộ ra vẻ lúng túng.
"Muốn cái gì?"
"Không, không có gì, nói tóm lại, ta và tên gia hỏa cực kỳ đáng ghét tuyệt đối không có bất kỳ quan hệ nào kia đã định ra hẹn ước ba năm, cần phải vượt qua hắn trong vòng ba năm, sau đó quang minh chính đại đánh bại hắn, bây giờ mặc dù chỉ mới hơn một năm rưỡi, nhưng ta xem chừng hẳn là không kém nhiều lắm."
Dương Xuân giải thích như vậy, Trần Khuynh Địch liền lập tức kịp phản ứng.
Đúng a! Ở trong Viêm Hán Quốc còn có một cái Thiên Lan Kiếm Tông đây, nghiêm chỉnh mà nói, Thiên Lan Kiếm Tông mới là chướng ngại vật thứ nhất trên con đường quật khởi của Dương Xuân, mà dựa theo nội dung cốt truyện, mặc dù mục tiêu của Dương Xuân cũng không phải là toàn bộ Thiên Lan Kiếm Tông, nhưng cuối cùng khẳng định toàn bộ Thiên Lan Kiếm Tông cũng sẽ bị lôi vào. Nếu như Dương Xuân không gia nhập vào Thuần Dương Cung mà nói, tám chín phần mười là sẽ bị Thiên Lan Kiếm Tông truy sát ngàn dặm, sau đó chạy trốn ra bên ngoài Viêm Hán Quốc, sau khi tôi luyện một đoạn thời gian sẽ trở về một lần nữa, triệt để đánh bại Thiên Lan Kiếm Tông, trở thành người mạnh nhất ở Viêm Hán Quốc, đến lúc đó liền có thể hướng về hoàng triều Đại Càn, xuất phát về đại thế giới Trung Thổ chân chính.
Nhưng mà bây giờ, bởi vì duyên cớ là bản thân hắn, tốc độ phát triển của Dương Xuân đã viễn siêu dự đoán, lúc này chỉ mới qua một năm rưỡi, thì đã có vốn liếng để tiến về Thiên Lan Kiếm Tông, lấy thực lực của nàng còn có át chủ bài của nhân vật chính, đoán chừng là toàn bộ Thiên Lan Kiếm Tông cũng sẽ không thể làm gì được nàng, đây cũng là chuyện đương nhiên.
Xem ra, chướng ngại vật đầu tiên trên con đường trưởng thành của nhân vật chính, có phải là đã thay đổi thành hắn rồi hay không?
Trần Khuynh Địch nhìn chằm chằm vào Trần Tiêm Tiêm, nghĩ thầm: "Mặc dù mình đối với Dương Xuân mà nói là trùm cuối, là chướng ngại vật trên con đường trưởng thành của Trần Tiêm Tiêm, hơn nữa còn có thể là chướng ngại vật đầu tiên, nói như vậy, xuất phát từ mục đích phòng ngừa chu đáo, mình không phải là.. cần đi đến Thiên Lan Kiếm Tông xem một chút hay sao? Dù sao thì Thiên Lan Kiếm Tông bây giờ, nói không chừng chính là bản thân vào mấy năm sau. Sớm đi quan sát một chút, trong lòng có một chút dự trù mà nói, luôn luôn không tệ không phải sao?"
Trần Khuynh Địch sau khi suy tư trong chốc lát, cuối cùng đã làm ra quyết định: "Được."
Dương Xuân lập tức vui mừng quá đỗi: "Ca ca đồng ý rồi sao? !"
"Ừm, ta sẽ đi cùng với muội một chuyến."
"Cái gì? !"
Không đợi Dương Xuân mở miệng, Trần Tiêm Tiêm liền lên tiếng kinh hô, ngạc nhiên nhìn Dương Xuân cùng với Trần Khuynh Địch, chỉ chốc lát sau liền quyết đoán nói: "Loại chuyện nhỏ nhặt này sao có thể làm phiền đến sư huynh, không bằng để cho ta đi là được rồi!"
Nói đùa cái gì, cô nàng Dương Xuân lại muốn mang sư huynh đi, ăn một mình! Sư huynh và cô ta cùng đi với nhau, đến lúc đó ở rừng núi hoang vắng, đêm đen gió bão, lại là cô nam quả nữ, vạn nhất phát sinh chuyện gì.. Bản thân muốn khóc cũng không khóc được! Tuyệt đối không thể để cho loại chuyện này phát sinh!
Cần phải bảo vệ sư huynh!
"Sư huynh thế nhưng là Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung, chỉ là một cái Viêm Hán Quốc, làm sao có thể khiến cho sư huynh phải đích thân đi?"
"Ách, kỳ thật cũng không có gì.."
"Không cần nói nhiều! Coi như sư huynh muốn đi, hai người cũng là quá ít, sư huynh có thân phận bực nào, không có khả năng việc gì cũng phải tự mình làm, cho nên ta cần phải đi theo!"
Trần Tiêm Tiêm vừa thốt ra lời này, Lạc Tương Tư trước đó một mực giữ yên lặng liền cảm thấy đau đầu.
Trần Tiêm Tiêm đi cùng với Dương Xuân? Ở cùng một chỗ với tên biến thái Trần Khuynh Địch? Như vậy sao được! Đây không phải là giao trứng cho ác, dê đi vào miệng cọp tự tìm đường chết hay sao! Đến lúc đó nhất định là sẽ bị tên cẩu tặc Trần Khuynh Địch âm thầm hạ dược, cộng túc(*) song phi, phiên vân phúc vũ.
(*) Cộng túc: ngủ cùng.
Không được! Nói tóm lại, tuyệt đối không thể để xảy ra loại chuyện này!
Ý niệm tới đây, sắc mặt của Lạc Tương Tư hoàn toàn trắng bệch, vội vàng mở miệng nói: "Tiêm Tiêm nói rất đúng! Tục ngữ có nói tấm thân nghìn vàng không ngồi trong căn nhà sắp đổ, Trấn Cương Sứ đại nhân làm sao có thể đi một mình? Tối thiểu nhất.. cũng phải có đoàn nữ bộc, còn có đội thân vệ đi cùng mới được! Như vậy mới phù hợp với thân phận của Trấn Cương Sứ đại nhân!
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Đoàn nữ bộc? Đội thân vệ? Đó là vật gì? ! Phủ Thành Chủ còn có loại đồ chơi này hay sao?
Qua một đoạn thời gian không để ý đến sự vật trong Thành Thanh Đế, toàn bộ đều để cho mấy người Lạc Tương Tư cùng với Trương Hiền Trung phụ trách, Trần Khuynh Địch rốt cục đã phát hiện ra mình dường đã tách rời ra khỏi thời đại.
"Đoàn nữ bộc cùng với đội thân vệ là gì?"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận