Phản Diện Siêu Cấp

Chương 810: Không kém

 
 
 
"Nói năng bậy bạ!" Lúc này đến phiên Thánh Thượng Đại Càn nổi nóng: "Lão tử trấn áp Trung Nguyên 300 năm, lúc trước đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, chỉ hận không có sinh ra ở thời đại Thượng Cổ tranh phong cùng với quần hùng, có thể xưng là cao thủ tịch mịch, đứng trên núi cao cô đơn, ta sẽ bị người kéo lại? Vu khống! Ngươi đây là đang vu khống trần trụi!"
"Ha ha!"
"Ngươi cười thêm một lần nữa xem? Có tin là ngày mai ta sẽ tăng thuế thu nhập cá nhân và thuế giá trị gia tăng đối với Thuần Dương Cung hay không?"
Trần Khuynh Địch ngoan ngoãn thu liễm biểu lộ.
Ngươi trâu, không thể trêu vào!
"Thế nhưng mà ở bên đó thực sự không có vấn đề gì sao, ta thế nhưng đã nghe rất nhiều người nói qua, nếu như Tổ Long Trung Nguyên không còn, Đại Càn nói không chừng sẽ bị rất nhiều người vây công, ngươi chịu đựng được sao?"
"Hừ!" Thánh Thượng Đại Càn hừ lạnh một tiếng, xoay chuyển lời nói: "Ta thấy lần này ngươi liều mạng như vậy, xem ra là muốn đạt đến Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh phong, lĩnh ngộ Đại Đạo Huyền Quang, đột phá cảnh giới Kích Toái Mệnh Tinh đúng không?"
"Ách, đúng thế…à?"
Nói đến đây, Trần Khuynh Địch đột nhiên kinh ngạc.
Đúng rồi! Mình và Thánh Thượng Đại Càn đều là người xuyên việt a?
"Nếu đều là người xuyên việt, như vậy vì sao Thánh Thượng Đại Càn không chỉ có Kích Toái Mệnh Tinh, còn trở thành thiên hạ đệ nhất nhân, còn lão tử thì phải liều sống liều chết vẫn không thể đột phá? Con m* nó! Chuyện này cũng quá không công bằng a! ?
"Kích Toái Mệnh Tinh, không đúng!"
Trần Khuynh Địch trợn hai mắt lên, nếu không phải cơ thể không thể động đậy, hắn nói không chừng đã trực tiếp bật dậy, từ trên giường nhảy dựng lên xoay tròn ba vòng rưỡi trong không trung.
"Vì sao ngươi có thể đột phá đến cái cảnh giới này? !"
"Nếu ta đoán không lầm, loại người xuyên việt giống như chúng ta, cũng đều là không có Mệnh Tinh cơ mà, đừng nói là Kích Toái Mệnh Tinh, cho dù là Đại Đạo Huyền Quang cũng đều không mở ra được mới đúng chứ?"
"Ồ?" Thánh Thượng Đại Càn nghe xong, lập tức trở nên vui vẻ, lộ ra một bộ biểu tình cao thâm khó lường: "Võ Càn Võ ta có thiên tư bực nào, chỉ là một cái Kích Toái Mệnh Tinh, còn có thể làm khó ta hay sao?"
"Cái gì!"
Thánh Thượng Đại Càn vừa nói ra lời này, Trần Khuynh Địch lập tức kinh hãi!
"Võ Càn Võ, đây là cái tên quái đản gì thế?"
Sắc mặt của Thánh Thượng Đại Càn trở nên cứng đờ: "Ta cũng không có biện pháp, vào lúc xuyên qua đã mang cái tên này, vào thời điểm tỉnh hồn lại muốn thay đổi cũng không đổi được, bất quá ngươi nhìn xem ở trong cái thiên hạ này có ai dám gọi tên đầy đủ của ta? Võ Càn Võ nghe vào rất sượng, nhưng mà hai chữ Càn Võ này có phải hay không là đẹp trai hơn rất nhiều?"
"Hơn nữa ngươi cũng đâu có tốt hơn ta?" Thánh Thượng Đại Càn xoay chuyển lời nói: "Trần Khuynh Địch, vì sao ngươi không gọi là Trần Vô Địch đây?"
Hôm nay xem như không có cách nào nói chuyện tiếp!
Ở dưới sự xấu hổ, Trần Khuynh Địch đành phải cưỡng ép nói sang chuyện khác: "So với những thứ này, ngươi rốt cuộc làm sao để Kích Toái Mệnh Tinh? Hay là ngươi cũng luyện thể giống như ta?"
"Luyện thể?"
Ở trong mắt của Thánh Thượng Đại Càn lấp loé ánh vàng, trong lúc nhất thời Trần Khuynh Địch có một loại cảm giác bị tia X quang quét nhìn một vòng, một lát sau Thánh Thượng Đại Càn mới mở miệng cười: "Ta đã nói rồi, tất cả mọi người đều là người xuyên việt, ngươi cũng không thể kém hơn so với ta, dựa vào một chút tài nguyên ở Thuần Dương Cung, thế mà có thể nghĩ ra loại biện pháp này."
"Tốt cho một cái luyện thể, bất quá chỉ là quá nguy hiểm, nhưng sau khi thành công hẳn là cũng có hiệu quả không kém ta."
"Không kém..." Trần Khuynh Địch trừng mắt nhìn.
Con đường Luyện Thể của mình, nghiêm ngặt mà nói là vẫn chưa hoàn thiện, cũng không thể chân chính liên thông đến cái cảnh giới Kích Toái Mệnh Tinh kia, nhưng đủ để cho mình tiến thêm một bước ở cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan, mà thứ này thế nhưng là do mình điên cuồng nạp tiền, để cho hệ thống thôi diễn mới lấy được a!
Lại còn chỉ là không kém so với đối phương?
Nếu là như thế mà nói, chân tướng chỉ có một cái! Thánh Thượng Đại Càn khẳng định cũng có một cái hệ thống!
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch lập tức cười cười nói: "Vậy ngươi đã dùng biện pháp gì để đột phá? Để ta xem thử có thể tham khảo một chút hay không?"
"Tham khảo?" Thánh Thượng Đại Càn cười cười thần bí, lộ ra vẻ rất là vô đạo đức: "Ngươi có thể tham khảo được sao, cái phương pháp kia của ta cửu tử nhất sinh không nói, hơn nữa còn có hậu hoạn cực lớn, lại hoàn toàn không dính dáng đến luyện thể, ngươi muốn tham khảo là chuyện không thể nào, đương nhiên nếu như ngươi thật sự muốn biết, ta cũng có thể nói cho ngươi."
"Ồ?"
"Phương pháp của ta kỳ thật rất đơn giản." Thánh Thượng Đại Càn tùy ý giang tay ra, nói: "Ta dùng Tổ Long Trung Nguyên để thay thế."
"Hả?"
"Ta thế nhưng đã chuyên môn nghiên cứu qua, vật Mệnh Tinh này, trên thực tế chính là vận mệnh của võ giả ở cái đại thế giới Trung Thổ này, mà chúng ta không phải là người của cái thế giới này, cho nên sẽ không có Mệnh Tinh, nhưng nói một cách khác, cái gọi là vận mệnh này, kỳ thật chỉ là một loại thủ tục máy móc giống như Thiên Đạo vậy."
"Hơn nữa căn cứ theo những thử nghiệm của ta, còn có rất nhiều BUG (lỗi)."
Đậu xanh rau má, lời này nghe vào làm sao lại giống như...
"Thật xin lỗi, cho ta hỏi một chút, trước khi ngươi xuyên việt là làm nghề gì?"
"Hả?" Thánh Thượng Đại Càn trừng mắt nhìn, chợt ưỡn ngực một cái, ngẩng đầu một cái, lộ ra thần sắc kiêu ngạo nói: "Không phải là ta thổi phồng, ta lúc đầu thế nhưng là kỹ sư phần mềm trưởng của một công ty, vào lúc nhàn rỗi không có chuyện gì làm sẽ thường tìm Bug ở trong các phần mềm của mình, bắt cái nào chuẩn cái đó, nghiên cứu suốt đêm..."
Quả nhiên là lập trình viên a! Đại lão! Nói đến người xuyên việt tốt nhất, Thuần Dương Đạo Tôn nhà mình dường như cũng là một học bá. (học bá: người thông minh lại chăm học)
"À đúng rồi, nếu nói đến trước khi xuyên việt, lúc trước ngươi làm gì?"
Trần Khuynh Địch: "Xong đời."
Nhìn ánh mắt mong chờ của Thánh Thượng Đại Càn, lúc này thật sự là không tiện nói cho đối phương mình là sinh viên năm ba của trường đại học hạng hai..
"Khụ khụ!" Trần Khuynh Địch tiếp tục đánh trống lảng, nói sang chuyện khác: "Nói trở lại, ý của ngươi là, ngươi dùng Tổ Long Trung Nguyên để thay thế Mệnh Tinh, sau đó nhờ vào đó mà đột phá?"
"Ấy? À đúng, đúng là như vậy."
Thánh Thượng Đại Càn cũng không để ý, đã lâu không gặp mặt đồng hương, hắn hiển nhiên là rất vui vẻ, cũng không thèm để ý là đang nói chuyện gì.
"Nói tóm lại, Thiên Đạo của cái thế giới này có rất nhiều Bug, ta dùng Tổ Long Trung Nguyên làm chủ thể, dùng quốc vận Đại Càn để che dấu, dung hội quán thông ngụy tạo ra một khỏa Mệnh Tinh, dùng nó để đột phá cảnh giới, bây giờ tinh vân mà ta vận chuyển trong tinh không, kỳ thật chính là hóa thân của Tổ Long Trung Nguyên..."
"Trâu bò như vậy?"
Trần Khuynh Địch không khỏi tán thán, nhìn thủ bút của người ta đi, đẹp trai cỡ nào chứ, làm sao đổi thành mình liền phải đánh sống đánh chết cùng với người khác, còn đánh cho xương cốt nát bấy...
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận