Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1193: Kỳ tài bói toán

 
 
 
Nói trắng ra là, có một chút sầu khổ, mặc dù Trần Khuynh Địch không sợ thất bại, nhưng chủ động sự tình đưa mặt tới cho người ta đánh hắn cũng sẽ không làm.
"Gặp qua Thiên Tôn, trên thực tế tại hạ hôm nay tới đây, là có một chuyện nhỏ hi vọng Thiên Tôn có thể hỗ trợ..."
"Ta biết."
"Ấy? Ngươi biết sao?"
"Đương nhiên." Thiên Tôn Thái Bình bấm tay tính toán, trên mặt lộ ra nụ cười trong lòng đã có dự tính: "Tất nhiên là vì Bái Hỏa Ma Giáo!"
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Nhìn Thiên Tôn Thái Bình lộ ra nụ cười trong lòng đã có dự tính.
Trần Khuynh Địch trừng mắt nói: "Chuyện kia, ta tới không phải là vì Bái Hỏa Ma Giáo, "
Thiên Tôn Thái Bình: "? ? ?"
Không phải sao?
Thiên Tôn Thái Bình mặt không đổi sắc, lại nhanh chóng bấm tay bắt đầu bói toán, sau đó trên mặt lại lộ ra nụ cười bình tĩnh: "Xin lỗi, vừa mới rồi là tính sai, trên thực tế lần này cung chủ đi đến đây, hẳn là vì kết quả giao đấu giữa tại hạ và Thánh Thượng trước đó a? Xin cung chủ yên tâm…"
"Không không không." Trần Khuynh Địch lắc đầu nói: "Ta cũng không có hứng thú với chuyện này."
Kết quả giao đấu? Chuyện này còn cần phải hỏi sao, nhất định là Võ Càn Võ thắng.
Thiên Tôn Thái Bình: "..."
Cũng không phải? Không nên chứ?
Thiên Tôn Thái Bình nhếch mép một cái, tiếp tục điên cuồng bấm ngón tay bói toán, nhưng bất cứ tin tức gì có quan hệ đến Trần Khuynh Địch đều phảng phất như gợn sóng trong biển vậy, một đợt tiếp lấy một đợt, mặc dù rất rõ ràng, nhưng một giây trước là cái này, một giây sau liền thay đổi, bình thường chỉ có kẻ bệnh tâm thần mới có loại kết quả này…
Nhưng Trần Khuynh Địch rất rõ ràng không phải là kẻ bệnh tâm thần.
Vậy chỉ có một khả năng.
"Đây chính là biến số sao, nhìn như rõ ràng, kì thực lại là ngắm hoa trong màn sương…"
"Thiên Tôn?"
Thiên Tôn Thái Bình bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt vô cùng nghi hoặc của Trần Khuynh Địch, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài nói: "Là tại hạ tài hèn học ít, cung chủ cứ nói thẳng a, ngài tới là để làm cái gì?"
"Ta là tới là để mời Thiên Tôn giúp ta bói toán một lần, Thiên Ngoại Tà Thần ở trong đại thế giới Trung Thổ lúc này..."
"Tà Thần?" Thiên Tôn Thái Bình nhướng mày, vô thức bắt đầu tiến hành bói toán, chỉ là một lần bói toán này, một cỗ đại lực liền truyền đến từ trong cõi u minh xông ra từ ngón tay của hắn.
"Không tính ra?"
Thiên Tôn Thái Bình lập tức cảm thấy kinh ngạc, Trần Khuynh Địch còn chưa tính, đối phương nói thế nào cũng là biến số, chỉ là một vị Thiên Ngoại Tà Thần, lấy bản lãnh của hắn thế mà còn không thể tính ra?
Khẽ động tâm niệm, hai mắt của Thiên Tôn Thái Bình lập tức trở nên mông lung, trong lúc mơ hồ, có thể nhìn thấy từng đường quỹ tích như là sao chổi xẹt qua trong mắt hắn, mà khí tức của hắn vào thời khắc này cũng bỗng nhiên cất cao, trở nên hết sức siêu nhiên, phảng phất như kết hợp lại cùng với thiên địa, nối liền thành một khối hoàn toàn không có sơ hở.
Mà ở trong lòng bàn tay của hắn, trong lúc ngón tay chuyển động, một vòng quẻ tượng chuyển động ra từ trong lòng bàn tay của hắn, nếu như Thông Thiên Toán cùng với Tam Bất Hiểu có ở chỗ này mà nói là nhất định có thể nhận ra, những quẻ tượng này đều là thể hiện của bói toán chi đạo, chỉ là đây cũng không phải là bói toán đơn thuần, càng giống như là một loại võ công hơn.
Thiên Tôn Thái Bình có lẽ ở bên trên bói toán chi đạo không bằng Thông Thiên Toán cùng với Tam Bất Hiểu.
Nhưng tu vi của hắn lại rất cao, thân làm chí cường giả Kích Toái Mệnh Tinh, bản thân của Thiên Tôn Thái Bình thì tương đương với con ruột của Thiên Đạo, lấy tu vi tuyệt cường thôi động quẻ tượng, trong lúc nhất thời ở trong lòng bàn tay của hắn, từng đường vân tay bay lên, hóa thành từng ngọn núi, từng con sông, hiện ra ý cảnh giang sơn xã tắc.
Rõ ràng là một cái đại địa Trung Nguyên sau khi thu nhỏ!
Trương Thái Bình là kỳ tài ngút trời, sáng tạo ra Thái Bình yếu thuật, là đệ nhất kỳ pháp của Đạo Môn từ Thượng Cổ đến nay.
Thái Bình yếu thuật phân thành ba quyển thượng trung hạ, ba sách thiên địa nhân, Nhân Thư là Hậu Thiên bát quái, chính là thần công luyện thể của Đạo Môn.
Địa Thư là Kỳ Môn Độn Giáp, dùng thân thể không phải là Thiên Tử tu luyện Thiên Tử chi thuật.
Thiên thư là Hà Đồ Lạc Thư, không có công năng đấu chiến, chính là bí pháp đơn thuần kết hợp lại cùng với Thiên Đạo.
Ở dưới cái trạng thái này, Bói Toán chi thuật của Thiên Tôn Thái Bình đạt đến đỉnh phong nhất, đặt ở trong chiến đấu có thể nhờ vào đó mà dự liệu hành động của địch nhân, mà đặt ở bên trong bói toán, năng lực bói toán của Thiên Tôn Thái Bình chỉ sợ cũng chỉ có Tam Bất Hiểu là có thể hơi mạnh hơn một chút, nhưng so với Tam Bất Hiểu, Thiên Tôn Thái Bình còn có một cái ưu thế.
Hắn có tu vi cao.
Tam Bất Hiểu muốn bói toán chí cường giả cũng phải trả giá thật lớn, cho dù là đại giới không cao, nhưng cuối cùng cũng không thể thực hiện một cách tuỳ tiện.
Nhưng đối với Thiên Tôn Thái Bình mà nói thì không có sự băn khoăn này.
"Thiên Ngoại Tà Thần..."
Từng đạo từng đạo quẻ tượng hiện lên ở trong lòng bàn tay, cấu trúc thành phù văn mà chỉ có Thiên Tôn Thái Bình có thể xem hiểu.
Mà ở trên đỉnh đầu của hắn, mây đen chẳng biết từ lúc nào đã ngưng tụ tới, từng đạo từng đạo lôi xà lấp lóe, mà gần như đồng thời, bảo quang bát quái trên mi tâm của Thiên Tôn Thái Bình cũng sáng lên, hiển nhiên là đã dự liệu được loại tình huống này, bất quá không đợi lôi đình đánh tới, Trần Khuynh Địch ở bên cạnh đã không ngồi yên.
"Ngươi nhìn cái gì?"
"Cút!"
Ầm ầm! Trần Khuynh Địch đưa tay đấm ra một quyền, phong vân hội tụ, khí lãng bài không, vọt thẳng vào bên trong mây đen, chấn vỡ mây đen đầy trời tại chỗ, ngàn vạn lôi xà trong mây cũng bị xé rách, lần cử động này của hắn rõ ràng là càng thêm quá phận so với cử động của Thiên Tôn Thái Bình, nhưng nơi này có một cái vấn đề nhỏ.
Thiên Đạo không nhìn thấy Trần Khuynh Địch, thế là tràng cảnh tiếp theo cũng rất trừu tượng. Thiên Đạo lần lượt hội tụ lôi vân, lại lần lượt bị Trần Khuynh Địch đánh tan, kết quả là Thiên Đạo lại tìm không thấy là ai đánh tan, thế là đành phải nhận định là mình thao tác sai lầm, thế là tiếp tục hội tụ lôi vân, lại bị Trần Khuynh Địch đánh tan, cứ lặp đi lặp lại lòng vòng như vậy, thẳng đến khi Thiên Tôn Thái Bình bói toán kết thúc…
Sau đó Thiên Đạo lại phát hiện ra không có người tiết lộ Thiên Cơ...ồ, vậy thì không sao, thế là lôi vân liền trực tiếp tản đi.
Thiên Tôn Thái Bình nhìn thấy một màn hí kịch này từ đầu tới đuôi, khóe mắt có một chút co lại, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Khuynh Địch cũng là tràn đầy quỷ dị: "Cung chủ, ngài nhất định chính là kỳ tài bói toán chi đạo vạn năm khó gặp."
Làm người đoán mệnh, ai không sợ tiết lộ Thiên Cơ dẫn tới thiên phạt? Nhưng hết lần này tới lần khác ở đây lại có một người mà Thiên Đạo không nhìn thấy.
Quá ăn gian!
Thiên Tôn Thái Bình sau khi cảm khái sự chênh lệch giữa người với người trong chốc lát, mới tiếp tục nói: "Vị Tà Thần mà ngươi muốn tìm tên là Đức Nhĩ Tháp, về phần bây giờ hắn đang ở nơi nào..."
"Nhắc tới cũng rất khéo."
"Hiện tại đối phương đang ở ngay tại Tây Cương Đạo."
---
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận