Phản Diện Siêu Cấp

Chương 134: Đèn lồng đoán câu đố

 
 
 
Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm lần thứ hai đối mặt với nhau, lần này, trong mắt của hai người cũng không có ý vị vô cùng ăn ý trước đó, ngược lại là tràn đầy địch ý.
Không thể nghi ngờ, các nàng đều nhận định đối phương ở trước mặt chính là địch nhân lớn nhất của bản thân!
"Tiêm Tiêm tỷ, ta cảm thấy ngươi nên từ bỏ thì tốt hơn."
"Ha ha ha, đây cũng là lời mà ta muốn nói với ngươi."
"Tiêm Tiêm tỷ có biết không, gần đây ở trong Phủ Thành Chủ thế nhưng lại có lời đồn ca ca ưa thích la lỵ a."
"Ha ha, ngươi cũng chỉ có thể dùng loại tin tức lá cải này để an ủi bản thân a."
"Hừm!"
"Hừ!"
Ánh mắt của hai người nổ ra tia lửa trên không trung.
Lúc này ở trong Thành Thanh Đế, có thể nói là người người đều đi ra đường cái, cửa hàng hai bên đường phố nhao nhao lấy ra rượu ngon trân tàng, mở ra nắp vải đỏ, mùi rượu thuần hậu tràn ngập ở trên dưới đường cái, tăng thêm vài phần sức sống cho lễ diễu hành, đám người vừa múa vừa hát, thậm chí còn có người trực tiếp đốt những ngọn đuốc ở trung ương.
Một số người nhảy múa xung quanh những ngọn đuốc, một số người uống rượu ngon, khoe khoang về việc họ đã anh dũng như thế nào trong cuộc chiến với Man tộc cách đây không lâu, cũng có những kẻ độc thân xen lẫn trong đám người, tìm kiếm những cô gái trẻ và xinh đẹp, muốn thoát khỏi tình trạng độc thân.
"Thật là náo nhiệt a."
"Đúng vậy a." Trần Khuynh Địch cùng với Doanh Phượng Tiên sóng vai đi ở trên đường cái, Trần Khuynh Địch càng là cảm khái quan sát đám người náo nhiệt, hắn cho tới bây giờ cũng không ngờ được loại biên cương trọng trấn như Thành Thanh Đế thế mà cũng sẽ có thời điểm náo nhiệt như vậy, đối với Nam Cương Đạo tràn đầy mùi máu tươi, dạng lễ hội này cũng được coi là hoạt động ít có a.
Bất quá nói đến...
"Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm đâu rồi?"
"Không biết nữa." Doanh Phượng Tiên cũng là khá là nghi hoặc, thân làm tiền bối, nàng kỳ thật cũng phát giác ra hảo cảm của Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm đối với Trần Khuynh Địch, chỉ bất quá là bây giờ Doanh Phượng Tiên không thể so với trước kia, sớm đã không còn tâm tư tranh đấu cùng với hai vị sư muội, chỉ là nước chảy bèo trôi mà thôi.
"Vậy sao!" Trần Khuynh Địch khá là run rẩy mà thấp giọng thì thào, Trần Tiêm Tiêm thân là cường địch lớn nhất trước mắt của bản thân, không chỉ có trí tuệ sâu không lường được, hơn nữa còn hoàn toàn không từ thủ đoạn, âm hiểm tới cực điểm, lấy quan hệ hỏng bét giữa hắn và nàng, sẽ khó đảm bảo là nàng sẽ không xuất ra cái kế hoạch đáng sợ gì để nhắm vào hắn.
"Cùng lắm thì khi nhìn thấy nàng ta liền chạy..." Ngay vào thời điểm Trần Khuynh Địch âm thầm hạ quyết định, đột nhiên truyền đến tiếng đám người ồn ào ở nơi xa.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
"Có vẻ như là một loại hoạt động, sư huynh hẳn là nhìn thấy a?"
"Ừm..." Trần Khuynh Địch nhìn về một nơi cách đó không xa, rất nhanh liền nhìn thấy đám người đang huyên náo, chỉ thấy ở cái phương hướng kia, đám tiểu nhị của một quán rượu đang không ngừng lấy ra từng cái đèn lồng lớn màu đỏ, sau đó treo lên một gốc cây đa ở bên cạnh quán rượu, những chiếc đèn lồng đỏ rực treo trên cây đa giống như những ngọn lửa đang cháy.
Đèn đuốc rực rỡ, cực kỳ mỹ lệ.
"Có vẻ như là đèn lồng đoán câu đố." Trần Khuynh Địch có phần thích thú nói ra, không nghĩ tới ở dị thế giới cũng có loại hoạt động đèn lồng đoán câu đố này, hoạt động giống như vậy ở kiếp trước của hắn đã sắp tuyệt chủng.
Doanh Phượng Tiên nhìn ra sự hứng thú của Trần Khuynh Địch, nghĩ đến vị đại sư huynh đứng ngạo nghễ trên đầu tường thành ngày xưa lại còn có sở thích như thế, không khỏi khẽ cười nói: "Sư huynh có muốn lấy một cái đèn lồng đoán câu đố hay không?"
"Ách..." Trần Khuynh Địch có một chút do dự, dù sao thì lúc trước hắn cũng chưa tiếp xúc đối với loại đèn lồng đoán câu đố này, nếu như đi một mình thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ Phượng Tiên sư muội lại ở ngay bên cạnh, nếu như không đoán được thì chẳng phải là rất mất mặt...
Thấy Trần Khuynh Địch có một chút do dự, Doanh Phượng Tiên nháy nháy mắt, lập tức hiểu rõ, nói: "Kỳ thật ta cũng có hứng thú đối với đèn lồng đoán câu đố, sư huynh có thể đi với ta hay không?"
"Được, nếu đã vậy...thì liền cung kính không bằng tòng mệnh..."
"Ha ha." Lấy tu vi của hai người, bằng vào chừng đó người tự nhiên là không có cách nào ngăn cản được bước chân của hai người, chỉ thấy Trần Khuynh Địch cùng với Doanh Phượng Tiên một trước một sau, rất nhẹ nhàng liền đi xuyên qua đám người, đi tới hoạt động đèn lồng đoán câu đố ở phía trước, mà ở nơi đó, quy tắc của hoạt động đèn lồng đoán câu đố do quán rượu cử hành cũng được viết ở trên một tấm bảng đen.
"Ừm? Ở chung quanh gốc cây đa có khắc trận pháp, có tổng cộng 99 cái đèn lồng, phân biệt treo từ trên xuống dưới gốc đa thành chín tầng, tu vi càng cao, liền có thể lấy được đèn lồng ở tầng càng cao, mà giải được đèn lồng có độ khó càng cao, ban thưởng nhận được sẽ càng tốt."
Trần Khuynh Địch thấp giọng đọc quy tắc của hoạt động đèn lồng đoán câu đố, sự hứng thú trong mắt càng nhiều hơn mấy phần.
"Thật là lợi hại a..." Lấy tu vi của hắn, tự nhiên là có thể nhìn ra được, trận pháp ở xung quanh gốc cây đa cũng không mạnh, muốn lấy được đèn lồng ở tầng cao nhất, đoán chừng chỉ cần mới bước vào Tiên Thiên là được, bất kể là bản thân hắn hay là Doanh Phượng Tiên cũng đều có thể làm được, bất quá trọng điểm là ở độ khó của câu đố ở bên trong, nếu như không đoán được...
"Sư huynh?"
"Ừm?"
"Có muốn chọn một cái đèn lồng để thử hay không?"
"Ách, vậy thì..." Trần Khuynh Địch nghĩ nghĩ, chỉ chỉ vào một cái đèn lồng ở tầng giữa: "Thử trước một chút a."
Thấy Trần Khuynh Địch nói ra có một chút chột dạ, Doanh Phượng Tiên cũng mỉm cười nói: "Được."
Lúc này cũng không chỉ có Trần Khuynh Địch cùng với Doanh Phượng Tiên, mọi người vây ở xung quanh gốc cây đa cũng nhao nhao xuất thủ, trong đó cũng không thiếu cường giả Tiên Thiên, mọi người cùng nhau bắt đầu tế ra cương khí của bản thân, bắt đầu lựa chọn đèn lồng mà bản thân vừa ý.
Gỡ xuống một cái đèn lồng màu đỏ, Trần Khuynh Địch lấy câu đố ở bên trong ra, là một tờ giấy màu vàng, ở trên đó viết bảy hàng chữ:
"Mặt trời mọc rất đẹp, vầng trăng dâng lên từ phía dưới, nhưng người lại không quan tâm, một muôi nước trắng đầy tâm sự, mưa xuân cười rả rích, nhưng người đã bỏ đi, không có cô gái nào tầm thường."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Đây là câu đố quỷ quái gì a!
Mặc dù nghe giống như là một bài thơ, nhưng mở đầu lại không giống với kết thúc, ý cảnh cũng không giống nhau, trọng yếu hơn chính là... Trần Khuynh Địch hoàn toàn nhìn không ra đây là muốn đố cái gì!
"Có gợi ý nào hay không?"
"Không có!"
Câu trả lời là tương đối vô tình, cái này cũng khó trách, dù sao thì quán rượu tổ chức dạng hoạt động này là vì để hấp dẫn nhân khí, nếu như có gợi ý khiến cho mọi người đoán được hết câu đố mà nói, ngược lại là sẽ thua thiệt.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận