Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1109: Huyền Quy

 
 
 
"Ồ?" Lực phản chấn ở trên tay khiến cho Anh Cưu nhướn lông mày lên.
Chậc! Mặc dù có tu vi không cao, nhưng lại có chiến lực không thấp, hẳn là một thiên tài? Nhưng còn chưa ngăn được ta!
Anh Cưu cười lớn một tiếng, nói: "Chỉ là tiểu bối, cút ngay! Đừng cản ta chạy trốn!"
Lời còn chưa dứt Dương Xuân đã nhảy ra ngoài khiến cho Anh Cưu nhíu mày, thế là hắn lại vỗ ra một chưởng, quấn quýt cùng với Trần Tiêm Tiêm còn có Dương Xuân.
Anh Cưu bình tĩnh ứng đối, nói: "Coi như là có một chút bản sự, nhưng vẫn còn quá yếu!"
Thế là Lạc Tương Tư lại nhảy ra ngoài, giữa đôi lông mày của Anh Cưu đổ mồ hôi, nói: "Cho rằng làm như vậy thì có thể ngăn cản ta? Nhìn ta thiêu đốt tinh huyết đây này!"
Cuối cùng thì Doanh Phượng Tiên cũng gia nhập vào chiến trường.
"Cứu mạng! Cứu mạng!"
"Ta đầu hàng! Mấy vị đại gia Thuần Dương Cung! Đừng động thủ! Chúng ta hãy nói chuyện rõ ràng, có chuyện gì thì cứ nói rõ ràng!"
Anh Cưu thúc thủ chịu trói.
Mà vào thời điểm Anh Cưu ra sức chống cự, thanh niên cõng mai rùa đi cùng với hắn thì là đứng tại chỗ không có nhúc nhích, chỉ yên lặng quan sát Trần Khuynh Địch.
"Xem ra lần này đã thất bại."
"Tiểu tử là Huyền Quy, xin chào Trần chưởng giáo, Ma Tôn tiền bối."
So sánh cùng với Anh Cưu không nói hai lời liền xoay người chạy trốn, thái độ của Huyền Quy lại muốn thong dong hơn nhiều.
Bất quá chuyện này cũng bình thường, dù sao thì Huyền Quy cùng với Anh Cưu cũng không phải là cùng một cấp bậc.
Anh Cưu mặc dù cũng là Yêu Vương, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là Yêu Vương của Cửu Anh nhất tộc, hậu trường của hắn chính là Cửu Anh nhất tộc, nhưng Huyền Quy lại không giống.
Bởi vì hậu trường của hắn còn đáng tin hơn nhiều so với Anh Cưu.
"Ngươi là gì với Đại Thánh Huyền Vũ?"
"Chính là gia phụ."
Vừa dứt lời, Huyền Quy mỉm cười, khí tức ở trên người cũng không che giấu mà là bộc phát ra một hơi, khác biệt cùng với A Sử Na Lam, Võ Nguyên Hanh còn có Trần Khuynh Địch, nếu như nhất định phải hình dung mà nói, khí tức của A Sử Na Lam giống như là Mạch Đao sắc bén, khí tức của Võ Nguyên Hanh giống như là một đám lửa hừng hực, khí tức của Trần Khuynh Địch giống như là một nắm đấm, ba cái theo thứ tự là lăng lệ, cuồng liệt, bá đạo, mà khí tức của Huyền Quy thì càng có khuynh hướng của một chữ: ổn.
Huyền Quy chỉ là chắp hai tay ở sau lưng và đứng tại chỗ, khí tức ở trên người lộ ra phòng ngự không để lọt, không có một chút sơ hở nào, không có góc chết, có một loại ý cảnh vạn kiếp ta cũng bất diệt chảy xuôi ở trong đó, mà xác rùa đen ở sau lưng Huyền Quy càng là không ngừng lấp lóe quang mang màu xanh đen…
"Là dòng dõi của Đại Thánh Huyền Vũ."
"Huyền Vũ thuần huyết, một trong bảy đại Thần Thú Yêu Tộc?"
"Quá khen rồi." Huyền Quy chủ động cúi người về phía Trần Khuynh Địch cùng với Vô Vọng Ma Tôn, bày ra tư thái rất thấp.
Mà đổi thành một bên, Anh Cưu thì là trực tiếp bị bốn nữ chế phục tại chỗ, bốn đạo phong ấn có phong cách khác nhau tiến hành trấn áp, lập tức đánh cho vị Yêu Vương Cưu Anh này tối tăm mặt mũi.
"Điện hạ!"
"Điện hạ hãy cứu ta!"
Lúc này Anh Cưu làm gì còn có loại bộ dáng phóng khoáng hăng hái tự do vào thời điểm mới tới, mà là lộ ra biểu lộ đáng thương, thấy vậy Trần Khuynh Địch cũng đều có một chút không đành lòng.
Mà đúng vào lúc này, đại não của Trần Khuynh Địch đột nhiên linh cơ khẽ động đã lâu.
Suy nghĩ kỹ một chút, Mặc Môn cũng đều có thể biết rõ sự tình của Tiên Cung, như vậy thì Yêu Tộc cũng ở trong Đông Hải thì sao?
"Ừm, Yêu Vương Huyền Quy?"
"Trần chưởng giáo gọi ta Huyền Quy là được."
Huyền Quy nói ra rất có phong độ, bất quá lại vụng trộm nắm chặt phù chú mà cha đưa cho trước khi đi, một khi Trần Khuynh Địch có ý tứ trở mặt hắn sẽ không nói hai lời mà trực tiếp bóp nát phù chú.
"Các ngươi có hiểu biết Tiên Cung hay không?"
"Tiên Cung?"
Huyền Quy cảm thấy kinh ngạc, ngay cả Anh Cưu cũng đều là ngạc nhiên mà ngẩng đầu.
Nhìn Trần Khuynh Địch một chút, lại nhìn Vô Vọng Ma Tôn một chút, sau khi Huyền Quy suy nghĩ một chút vẫn là nói ra rất phối hợp: "Nhiều ít vẫn là có một chút hiểu biết."
"Vậy các ngươi có biết làm cách nào để tiến vào bí cảnh Côn Lôn hay không?"
"Huyền Quy mạo muội, xin hỏi mấy vị đi vào bí cảnh Côn Lôn để làm cái gì?"
"Không, không có gì cả…" Trần Khuynh Địch ngượng ngùng gãi đầu một cái, nói: "Bí cảnh Côn Lôn có phong cảnh tú lệ, chúng ta dự định đi thăm quan một chuyến."
"Không nên hiểu lầm, tuyệt đối là không có bất luận ý tứ nào khác!"
Huyền Quy: "..."
Thăm quan cái cục cức! Chỉ cần nhìn nụ cười tràn đầy ác ý của các ngươi ta liền biết là các ngươi có ý tứ khác! Bất quá...
Như vậy là rất tốt!
Huyền Quy hít vào một hơi thật sâu, sau đó truyền âm cho Trần Khuynh Địch: "Thực sự không dám giấu giếm."
"Chúng ta quả thật là có biện pháp có thể tiến vào bí cảnh Côn Lôn."
"Thật sự có?"
"Đương nhiên." Huyền Quy gật đầu một cái, nói: "Bởi vì toà bí cảnh Côn Lôn này, kỳ thật ở thời kỳ Thượng Cổ chính là nơi Yêu Tộc chúng ta sinh sống!"
"Ngươi nói cái gì! ?"
"Bí cảnh Côn Lôn trước kia là của Yêu Tộc! ?"
"Làm sao có thể!"
Huyền Quy còn chưa dứt lời, ba người Trần Khuynh Địch, Long Thiên Tứ, Vô Vọng Ma Tôn liền trực tiếp lên tiếng kinh hô, hiển nhiên là cái tin tức này không nằm ở trong dự liệu của bọn hắn.
Nhưng rất nhanh đám kẻ già đời này liền kịp phản ứng.
Ba người còn đang nghĩ ngợi nên dùng cái cớ như thế nào, dùng danh phận đại nghĩa thảo phạt Tiên Cung, mà danh phận lại tự đưa tới cửa, quan trọng nhất là nếu như bí cảnh Côn Lôn đã từng là của Yêu Tộc, như vậy thì lấy thực lực của Yêu Tộc muốn mở ra một cái lỗ nhỏ ở bên trong bí cảnh Côn Lôn, còn không phải là dư xài?
Trời cũng giúp ta!
"Nói rõ một chút xem, bí cảnh Côn Lôn làm sao lại là của Yêu Tộc?"
"Khụ khụ…" Huyền Quy khá là nghiêm túc cải chính: "Trần chưởng giáo nói vậy là sai rồi, bí cảnh Côn Lôn từ xưa đến nay đều là một bộ phận không thể phân chia của Yêu Tộc..."
"Nói vào chủ đề chính đi."
"Không biết mấy vị có mấy phần lý giải đối với Thượng Cổ?"
Lời này vừa được nói ra, tâm tình của đám người Trần Khuynh Địch lập tức không còn tốt nữa, trong ánh mắt nhìn về phía Huyền Quy càng là tràn đầy vẻ bất thiện.
Ngươi nói như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ là đang trào phúng Thuần Dương Cung chúng ta không có đủ nội tình, lịch sử không lâu, cho nên cố ý dùng bí mật Thượng Cổ để ép buộc Thuần Dương Cung chúng ta?
Lúc này Huyền Quy cũng đã phản ứng lại, mồ hôi lạnh lập tức chảy ra, vội vàng nói bổ sung: "Mấy vị không nên hiểu lầm, chỉ là toà bí cảnh Côn Lôn này chính là bị Tiên Cung cướp đi ở thời kì cuối Thượng Cổ."
"Năm đó là thời đại Thượng Cổ huy hoàng, sau thời đại Thái Cổ võ đạo đã sơ thành, tam tổ Đạo, Phật, Ma cũng còn chưa có siêu thoát, bởi vì bình định khí số thiên hạ trong tương lai, cũng nhờ vào đó để siêu thoát phàm tục, rất nhiều thế lực đã quyết định tổ chức một trận chiến chứng đạo, mà ở bên trong trận chiến khoáng thế này, có tổng cộng sáu phương đạo thống."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận