Phản Diện Siêu Cấp

Chương 298: Ai cũng hung ác hơn!

 
 
 
"Đúng vậy a, thật là đáng tiếc."
Nói đến đây, bốn nữ cũng đều nhao nhao cảm khái, khắp khuôn mặt đều lộ ra sự tiếc nuối.
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Các nàng đang nói cái gì a? Cái gì là đại nghiệp to lớn? Lỗ tai của ta có phải đã hỏng hay không? Nói đến, ta đã nói muốn tiêu diệt Tiêu gia vào lúc nào a?
Không nói đến những cái khác, vẻn vẹn chỉ là Tiêu Nguyên Thần, mặc dù Trần Khuynh Địch rất khó chịu với tên gia hoả này, nhưng dù nói như thế nào thì Tiêu Nguyên Thần cũng là phụ thân của Tiêu Lạc Thủy, liên quan tới sinh tử của Tiêu Nguyên Thần, Trần Khuynh Địch tự cho là bản thân còn chưa có tư cách quyết định, cho nên kỳ thật hắn chỉ muốn phế bỏ Tiêu Nguyên Thần, sau đó chờ đến thời điểm gặp được Tiêu Lạc Thủy thì giao Tiêu Nguyên Thần cho Tiêu Lạc Thủy, để cho Tiêu Lạc Thủy quyết định.
Về phần những người Tiêu gia khác…
Trần Khuynh Địch vốn dĩ cũng không muốn giết chết, nhiều nhất chỉ là phế bỏ toàn bộ võ công của bọn hắn, sau đó gửi bọn hắn vào một thành thị nhỏ phó thác cho trời, ở trong tâm lý của Trần Khuynh Địch, Tiêu gia chân chính đã chiến tử ở trong Tiêu Thành, cho nên hắn mới không vừa mắt với việc Tiêu Nguyên Thần thiết lập Tiêu gia như vậy, thậm chí là còn chuyên môn đến gây phiền phức cho đối phương.
Nhưng ngay cả như vậy, hắn thực sự là không nghĩ tới chuyện đuổi tận giết tuyệt, thậm chí chỉ là phế bỏ võ công, đã khiến cho Trần Khuynh Địch cảm thấy bản thân thật là tà ác, còn từng hỏi thăm hệ thống là bản thân có phải rất giống nhân vật phản diện hay không?
Kết quả là hắn còn quá trẻ a! Đám nhân vật chính này người nào cũng hung ác hơn so với hắn, mở miệng chính là tiêu diệt toàn bộ Tiêu gia a!
"Đúng rồi, sư huynh?"
"Khụ khụ!" Thanh âm Trần Tiêm Tiêm gọi Trần Khuynh Địch đang du lịch ở trên trời trở về, hốt hoảng ho khan mấy tiếng, mới hỏi: "Ừm, sao thế Trần Sư muội?"
Thấy Trần Khuynh Địch xưng hô khách khí như thế, trong mắt của Trần Tiêm Tiêm không khỏi hiện lên vẻ thất vọng, bất quá rất nhanh liền thu liễm lại.
"Thật ra, ta muốn hỏi huynh, có quan hệ đến kế hoạch của huynh, huynh có muốn tiếp tục thực hiện kế hoạch hay không?"
Thấy Trần Khuynh Địch kinh ngạc một hồi, Trần Tiêm Tiêm hết sức hảo tâm nhắc nhở nói: "Chính là chuyện kia."
Trần Khuynh Địch nghĩ thầm: "Lại nữa! Lại là loại triển khai kỳ quái này! Chuyện kia là chuyện gì a, đáng chết!"
Trần Khuynh Địch chống hai khuỷu tay lên bàn, đan chéo mười ngón tay với nhau, khẽ tựa vào cằm và cười lạnh không rõ ý nghĩa.
Trần Khuynh Địch ta há lại là loại nam nhân khiến cho mọi người thất vọng kia? Thân làm một kẻ biết điều tiết bầu không khí, lúc này hẳn là nên trả lời như thế này: "Các muội cảm thấy thế nào?"
Bốn nữ: "! !! !"
Trong nháy mắt, nhìn biểu tình cao thâm khó lường của Trần Khuynh Địch, còn có nụ cười được phác hoạ ở trên khoé miệng, ba người Lạc Tương Tư, Doanh Phượng Tiên, Trần Tiêm Tiêm đều lộ ra biểu tình suy tư, mà nhìn thấy một màn này, trong lòng của Trần Khuynh Địch lập tức thở dài một hơi, không sai, không sai, chính là như vậy...
"Ta không biết!" Dương Xuân đặc biệt thiên chân khả ái mở to hai mắt, nghiêng đầu một chút nhìn Trần Khuynh Địch nói: "Đại ca ca có thể nói cho ta biết hay không?"
Ta nếu biết rõ thì đã nói ngay rồi! Có trời mới biết là các ngươi đến tột cùng là có ý tưởng gì a!
"Bảo sao mọi người nói ngươi đần!" Trần Tiêm Tiêm tức giận gõ vào cái đầu nhỏ của Dương Xuân, lộ ra biểu lộ "chỉ tiếc rèn sắt không thành thép", nói ra: "Lúc trước cũng vậy, ngay cả một chút cũng không thể xem thấu kế hoạch của sư huynh, cả ngày chỉ muốn đơn thương độc mã giết đến tận Tiêu gia, còn nói cái gì đó là kế hoạch hoàn mỹ ngàn dặm tập kích bất ngờ..."
"Thật đúng là, cũng chỉ có như loại người đầu óc đơn giản như ngươi mới có thể nghĩ ra loại biện pháp này."
"Đến lúc nào mới có thể phỏng đoán được tâm tư của sư huynh."
"Ừm, ta cũng biết rõ là ta không thông minh bằng các ngươi rồi."
Nhìn Dương Xuân lè lưỡi làm bộ đáng yêu, còn có vẻ mặt trách cứ của Trần Tiêm Tiêm cùng với hai nàng khác. Trần Khuynh Địch rơi vào trong sự trầm tư thật sâu.
"Vậy các ngươi hãy nói cho ta biết, đến tột cùng thì kế hoạch của đại ca ca là gì a?" Dương Xuân bị quở trách hơn nửa ngày rốt cục đã không chịu nổi nói ra.
Bất quá nàng vừa thốt lời này ra miệng, ba nữ Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư cùng với Doanh Phượng Tiên liền lộ ra một nụ cười.
"Sư huynh, có cần nói cho nàng biết hay không?" Trần Tiêm Tiêm quay đầu nhìn về phía Trần Khuynh Địch vừa cười vừa nói.
Trần Khuynh Địch nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Ừm, nói một chút đi."
"Kỳ thật cũng rất đơn giản." Lạc Tương Tư giành nói: "Thế cục bây giờ là rất rõ ràng, đó chính là Tam Anh Hội đã về phe Tiêu gia, hai đại thế lực có Võ Đạo Tông Sư trấn giữ liên hợp với nhau, ở bên trong Ung Châu Đạo cơ hồ là không có địch thủ, cho dù là hai đại thế lực khác, Thanh Long Trang cùng với tiêu cục Liệt Dương cũng đều kém xa.
"Sở dĩ nghĩ muốn ở bên trên loại cơ sở này đối phó với Tiêu gia, cũng chỉ có thể ra tay từ trên người của Tam Anh Hội."
Dương Xuân gãi đầu một cái, lộ ra vẻ mặt không hiểu, hỏi: "Tam Anh Hội?"
Trần Khuynh Địch thì tiếp tục duy trì nụ cười thần bí khó lường, cưỡng ép đè nén xúc động vò đầu.
"Không sai." Doanh Phượng Tiên là người thứ ba mở miệng nói ra: "Mặc dù ta cũng xem thường hành vi của Tiêu Nguyên Thần, nhưng không thể không thừa nhận là hắn có đạo lý, thiên hạ nhốn nháo đều là vì lợi ích, điểm này ở trên giang hồ bây giờ cũng là phi thường chính xác, chớ đừng nói chi là đối với thế lực giống như Tam Anh Hội và Tiêu gia."
"Chớ nhìn thấy hiện tại bọn hắn kết thành liên minh, nhưng chỉ cần có lợi ích, minh hữu có bền chắc hơn nữa cũng chưa hẳn sẽ không trở mặt."
"Mà chuyện chúng ta phải làm, chính là khiến cho Tam Anh Hội trở mặt cùng với Tiêu gia."
"Căn cứ theo tình báo, hiện tại Tiêu gia dường như đã từ bỏ Tiêu Thành, di chuyển cả gia tộc đến địa bàn của Tam Anh Hội, mà Tiêu Nguyên Thần càng là đã đi đến sơn trang Phong Tuyết, nhìn qua gối cao không lo, nhưng xâm nhập vào lãnh địa của Tam Anh Hội, cũng tương đương với việc đặt sinh tử của bản thân vào trong tay của Tam Anh Hội."
"Nếu như Tam Anh Hội trở mặt, Tiêu Nguyên Thần bị Minh Vô Nhai ngăn chặn, đến lúc đó Tam Anh Hội sẽ rất dễ dàng liền có thể hủy diệt toàn bộ Tiêu gia!"
"À à!" Nói đến đây, Dương Xuân cuối cùng đã lộ ra thần sắc giật mình khi hiểu rõ, đồng thời phát ra tiếng hô khẽ.
Mà ở phía đối diện, Trần Khuynh Địch thì cưỡng ép đè nén xúc động muốn vỗ tay, tiếp tục bảo trì nụ cười cao thâm mạt trắc.
"Vậy thì kế hoạch của đại ca ca đến tột cùng là…?"
"Đần! Muốn khiến cho Tam Anh Hội trở mặt với Tiêu gia còn không đơn giản? Tam Anh Hội tại sao phải liên hợp cùng với Tiêu gia? Đơn giản là Tiêu Nguyên Thần đã đưa ra ích lợi gì đó, nhưng là dạng lợi ích gì, mới có thể so sánh với chúng ta? Chớ quên, chúng ta thế nhưng là người của Thuần Dương Cung!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận