Phản Diện Siêu Cấp

Chương 199: Đùa bỡn tình cảm

 
 
 
Nàng như thế nào cũng không ngờ được, Trần Khuynh Địch thế mà lại giúp đỡ nàng như vậy! Nàng biết rất rõ ràng bản thân có thiên phú không cao, trong tương lai rất có thể sẽ dừng bước không tiến tại cảnh giới Tiên Thiên, mà Trần Khuynh Địch vẫn thổ lộ đối với nàng như cũ! Thậm chí còn cổ vũ bản thân nàng như vậy, bảo nàng không cần phải từ bỏ, mà rõ ràng nàng đã không phải là thiên kiêu chi nữ ngày xưa...
"Ta đã biết." Doanh Phượng Tiên hít vào một hơi thật sâu, trên mặt rốt cục lộ cũng ra mấy phần kiên định.
Sư huynh nếu đã giúp đỡ mình như vậy! Bản thân làm sao có thể tiếp tục tự cam đọa lạc! Nhất định phải bắt đầu cố gắng!
"Muội đã nghĩ thông suốt?"
Trần Khuynh Địch ngạc nhiên nhìn Doanh Phượng Tiên, hắn còn tưởng rằng sự tự ti của Doanh Phượng Tiên đã thấm sâu vào tận xương tủy, khó có thể trị tận gốc được, xem ra nhân vật chính quả nhiên chính là nhân vật chính, cho dù là khí vận đã bị đoạt, nhưng tâm tính vẫn chưa bị cải biến a!
Tốt! Tốt lắm! Đây chính là bước thứ nhất để hoàn thành nhiệm vụ!
Trẻ nhỏ dễ dạy a!
"Phượng Tiên sư muội, ta đã suy nghĩ qua, hiện tại muội cũng có tu vi không yếu, nhưng thiên phú và công pháp tu hành lại có một chút không đủ, như vậy đi, ngày mai vừa vặn ta định đi một chuyến đến Tàng Kinh Điện, không bằng Phượng Tiên sư muội hãy đi cùng với ta? Vừa vặn đền bù sự thiếu hụt trên công pháp của muội.
"Ta hiểu được." Doanh Phượng Tiên cảm động nhìn Trần Khuynh Địch, không ngờ được sư huynh thế mà đều đã an bài xong mọi thứ cần thiết.
Thực sự là dụng tâm lương khổ a!
Đột nhiên!
"Doanh sư tỷ? Ngươi có biết sân đấu võ trong tông ở nơi nào hay không? Đây là lần đầu tiên ta đi đến đây, chưa quen với cuộc sống ở nơi đây?!"
Doanh Phượng Tiên cùng với Trần Khuynh Địch gần như đồng thời quay đầu, nhìn về phía lối vào sơn phong đệ tử. Mà ở nơi đó, Lạc Tương Tư chính là trợn mắt há hốc mồm mà nhìn hai người bọn hắn.
"Trấn Cương Sứ đại nhân?"
"Ối?" Lạc Tương Tư đờ đẫn nhìn Doanh Phượng Tiên một chút, sau đó lại nhìn Trần Khuynh Địch một chút, thần sắc trên mặt thiên biến vạn hóa, cuối cùng hít vào một hơi thật sâu, đem ánh mắt đặt ở trên người của Trần Khuynh Địch:
"Trấn Cương Sứ đại nhân! Ngươi lại còn đùa bỡn tình cảm của Doanh sư tỷ!"
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Ta không phải! Ta không có! Ngươi đừng có mà nói mò a!
Tâm tình của Trần Khuynh Địch lúc này chính là chửi má nó.
Hắn và Phượng Tiên sư muội chính là trong sạch a! Vì sao rõ ràng chỉ là nói chuyện phiếm rất bình thường, lại biến thành bản thân hắn đùa bỡn tình cảm của Phượng Tiên sư muội a? !
"Lạc sư muội, muội hiểu lầm rồi!" Trần Khuynh Địch hốt hoảng khoát tay nói ra: "Chỉ là bạn bè mà thôi, muội cũng không thể phỉ báng ta như vậy a! Ta chỉ là tới tìm Phượng Tiên sư muội để thảo luận về tương lai cùng với nhân sinh một chút..."
"Cái gì? !" Giọng nói của Lạc Tương Tư trở nên hơi mất tự nhiên, hỏi: "Ngươi vào đêm hôm khuya khoắt đến thảo luận nhân sinh cùng với Doanh sư tỷ? !"
"Đúng, đúng vậy, làm sao?" Trần Khuynh Địch lộ ra vẻ mặt không biết phải làm sao, nói: "Ánh trăng đêm nay đẹp như vậy cơ mà."
Lạc Tương Tư: "! !!"
Sắc ma vô sỉ! Quả nhiên so với tên biến thái kiếp trước nhiều hơn mấy phần đảm đương, nhưng lại biến thành một tên sắc ma hơn xa tên biến thái kiếp trước!
"Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi..." Lạc Tương Tư run rẩy chỉ vào Trần Khuynh Địch, trên gương mặt lộ ra biểu lộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, rõ ràng là nàng đã thay đổi cái nhìn đối với hắn, kết quả là hắn thế mà còn làm ra chuyện như vậy!
"Ta muốn nói cho Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm biết! Ngươi thế mà dám đùa bỡn tình cảm của Doanh sư tỷ!"
"Hả? !" Trần Khuynh Địch hoảng sợ nhìn Lạc Tương Tư, làm như thế nào cũng không ngờ được nàng cư nhiên lại tàn nhẫn như thế, loại hiểu lầm này nếu như bị Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm biết được, độ thiện cảm của người trước với hắn khẳng định sẽ giảm xuống rất nhiều, người sau thì nhất định sẽ muốn làm cho tất cả mọi người biết cái tin tức này, khiến cho uy vọng của bản thân hắn giảm xuống...
Thật là đáng sợ!
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch liền vội vàng giải thích: "Thật mà, Lạc sư muội, muội đã thật sự hiểu lầm! Phượng Tiên sư muội, muội hãy tranh thủ thời gian giải thích một chút cho Lạc sư muội đi!"
Doanh Phượng Tiên: "Ánh trăng thật đẹp.. hì hì..."
Trần Khuynh Địch: "&#$*! !!"
"Vậy mà ngươi còn nói là ngươi không đùa bỡn tình cảm của Doanh sư tỷ!"
"Ta thật sự không có a!"
Trần Khuynh Địch khóc không ra nước mắt nói, vội vàng tiến đến bên cạnh Doanh Phượng Tiên, giang hai tay muốn đè lên bờ vai của nàng để khiến cho nàng tỉnh táo lại, kết quả là không đợi hắn đưa tay ra, Lạc Tương Tư liền ngăn ở trước mặt của nàng, động tác của hai người là hoàn toàn nhất trí, mắt thấy là sắp chạm vào nhau.
"Ha ha! Ngây thơ!" Đối mặt với cái tình huống vạn phần nguy cơ này, Lạc Tương Tư bỗng nhiên cười một tiếng, đột nhiên bạo phát cương khí.
"Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa, Bàn Sơn Cản Nhạc!"
Từ khi lấy được Tuyệt Thế Thần Công ở trong di tích Man tộc, bây giờ lấy tu vi Tiên Thiên Luyện Tinh Hóa Khí của Lạc Tương Tư, đã vượt rất xa thời điểm còn là cảnh giới Hậu Thiên, nàng thậm chí đã nắm giữ cơ bản Đệ Nhất Nghịch - Hô Phong Hoán Vũ, lúc này thi triển ra, thì là Đệ Nhị Nghịch - Bàn Sơn Cản Nhạc của môn Tuyệt Thế Thần Công này!
Đệ Nhị Nghịch - Bàn Sơn Cản Nhạc, là võ công trấn áp tuyệt đối, cô đọng cương khí cứng như kim cương, lấy thế thái sơn áp đỉnh để nghiền ép địch nhân, đương nhiên là lấy tu vi của Lạc Tương Tư còn chưa có cách nào làm gì được Trần Khuynh Địch, nhưng một chiêu này đánh vào trên người của Trần Khuynh Địch, vẫn là thừa sức ngăn cản hai cánh tay của hắn.
"Hừ!"
"Võ giả chân chính sẽ không thất bại ở dưới một chiêu hai lần! Còn muốn chiếm tiện nghi của ta, ngươi hãy nằm mơ đi!" Lạc Tương Tư hung hăng đánh vào trên người của Trần Khuynh Địch, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười khoái ý, ngươi còn muốn làm ra hành động giống như ở Phủ Thành Chủ? Quá ngây thơ rồi!
Còn Trần Khuynh Địch thì lộ ra vẻ xấu hổ, kỳ thật là tu vi hiện tại của hắn cũng không giống như lúc trước, tu vi Phản Hư Hợp Đạo khiến cho tốc độ phản ứng của hắn được đề cao không ít, cho nên vừa rồi cho dù Lạc Tương Tư không làm cái gì, bản thân hắn cũng sẽ không có khả năng chạm vào người của nàng như lúc trước, bản thân hắn cũng không phải là kẻ háo sắc thích chiếm tiện nghi...
"Ta rất là nghiêm chỉnh đó!"
"Vậy, chuyện kia.. Phượng Tiên sư muội! Ngày mai đừng quên đi đến Tàng Kinh Điện! Ta đi trước đây!"
Con ngươi của Trần Khuynh Địch đảo một vòng, nhìn Lạc Tương Tư đang phẫn nộ, biết rõ lúc này là tuyệt đối không thể tranh cãi cùng với nàng, xử lý mềm mới là đạo lý cứng rắn, liền lập tức quay người, đào tẩu không có một chút do dự nào.
"Uy! Dừng lại!" Lạc Tương Tư kinh ngạc, vừa mới quát ra một tiếng, Trần Khuynh Địch liền biến mất không thấy.
"A, tên biến thái này vẫn còn có một chút lương tâm, cũng không định dùng bạo lực, Doanh sư tỷ? Ngươi không sao chứ?"
"Ánh trăng thật đẹp, hì hì.."
Lạc Tương Tư: "…"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận