Phản Diện Siêu Cấp

Chương 651: Tràng diện chưa từng thấy

 
 
 
"Nơi này là Lạc Viêm Thành! Dinh thự của Dương gia!"
"Là địa phương ta gặp gỡ Dương Xuân!"
Đúng lúc này, ở một góc vườn hoa, một đạo thân ảnh nhỏ nhắn đột nhiên đẩy cây cỏ ra, nhút nhát đi tới trước mặt của Trần Khuynh Địch.
"Đại ca ca..."
"Ách!" Trần Khuynh Địch vô thức lùi lại một bước.
Huyễn cảnh!
Không sai, cái này quả thật là huyễn cảnh, nhưng vấn đề là hắn cũng không bị che đậy ký ức, cũng giữ vững lý trí, ở bên trên cái cơ sở này bản thân hắn hoàn toàn có thể nhận thức được sự tồn tại của ảo cảnh.
Đã như vậy cái huyễn cảnh này còn có chỗ lợi gì?
Không để ý đến sự dao động của Trần Khuynh Địch, Dương Xuân cứ như vậy vừa cúi đầu, vừa nắm góc áo, sau đó lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Trần Khuynh Địch một cái, lúc này mới lên tiếng nói: "Đại ca ca, ta kỳ thật không có lợi hại như trong tưởng tượng của ca ca, không có tiểu Yêu hỗ trợ ta căn bản chẳng phải là cái gì."
"Ta dạng này thực sự chính là nhân vật chính ở trong miệng của ca ca hay sao?"
Trần Khuynh Địch yên lặng nhìn Dương Xuân, mà đối phương thì càng lộ ra sự ngượng ngùng cùng với lo lắng, thậm chí là không dám nhìn hắn.
Chuyện này thật đúng là…
"Là tràng diện cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy."
Ở trong ấn tượng của Trần Khuynh Địch, Dương Xuân vẫn luôn lộ ra vẻ hồn nhiên ngây thơ, còn luôn luôn giả ngây thơ, nhưng hắn biết được, có thể trưởng thành cho đến mức độ bây giờ, con nhóc kia làm sao có thể thực sự chỉ có thể giả ngây thơ đây. Giấu ở phía dưới sự hồn nhiên ngây thơ là một vị thiên kiêu chi nữ tự tin và kiêu ngạo. Tối thiểu là Trần Khuynh Địch cho đến nay còn chưa từng nhìn thấy Dương Xuân sẽ bị khó khăn đánh sụp qua.
Nhưng Dương Xuân lúc này thì lại bất đồng, bởi vì đây là Dương Xuân còn chưa gặp được tiểu Yêu, là Dương Xuân còn chưa chân chính đi trên con đường nhân vật chính, lúc này nàng quả thật chính là một cô bé nhỏ, yếu ớt, dễ dàng bị khó khăn đánh bại, tâm chí cũng không đủ kiên định, như vậy vấn đề đã đến. Nếu như Dương Xuân không thể gặp được tiểu Yêu mà nói.
Dương Xuân có thể trở thành nhân vật chính hay không đây? Nếu nói Trần Khuynh Địch không có nghi vấn như vậy thì đó là gạt người. Nhưng như vậy thì thế nào? Mọi thứ ở nơi này đều là huyễn cảnh, hắn cũng biết rõ đây là huyễn cảnh, cho nên ít nhiều cũng có thể triển lộ một chút ý tưởng chân thật…
À? Dừng lại một chút, Trần Khuynh Địch vừa cười vừa nói: "Vậy thì thế nào?"
"Không có người nào trời sinh chính là vô địch, nếu ta không có một nghĩa phụ tốt, thì đã sớm bị người ta đánh chết, chớ đừng nói chi là trưởng thành đến một bước này như hôm nay, đây đều là cơ duyên của chúng ta."
"Nhưng cơ duyên là cơ duyên, nhưng có thể trở thành cường giả hay không, dựa vào không phải là cơ duyên, mà là dựa vào mình."
"Gặp được tiểu Yêu xác thực là thành tựu của muội, nhưng tiểu Yêu cũng không phải là toàn năng, nàng chỉ có thể hộ đạo cho muội vào thời điểm muội yếu ớt, giúp muội đạt được công pháp và cơ duyên tốt hơn, nhưng ở trên cảnh giới thuần túy nhất, muội chính là đi lên từng bước một, thậm chí là đều đã đi đến cảnh giới Võ Đạo Tông Sư.‘’
"Tất cả đều là thực lực của chính muội."
"Huống chi có lúc vận khí cũng là một bộ phận của thực lực."
Nói tới đây, Trần Khuynh Địch đột nhiên dâng lên một loại tâm tư đùa cợt quái đản, tiến lên sờ sờ vào cái đầu nhỏ của Dương Xuân: "Đừng quá xem thường mình, ta thế nhưng là rất tin tưởng muội, dù sao muội cũng là "Nhân vật chính"."
"Đại ca ca…"
Dừng lại một chút, thân hình của Dương Xuân dần dần tán đi, thay vào đó thì là thân ảnh của Trần Tiêm Tiêm. Khác biệt cùng với Dương Xuân rụt rè, biểu lộ lúc này của Trần Tiêm Tiêm có vẻ hơi khẩn trương, cũng hơi bối rối.
"Sư huynh, không, ca ca."
"Ha ha!" Trần Khuynh Địch cười có một chút xấu hổ, đối với Trần Tiêm Tiêm hắn kỳ thật vẫn luôn rất thẳng thắn, dù sao ở trong bốn nữ duy nhất có thù cùng với hắn đúng là Trần Tiêm Tiêm cùng với Lạc Tương Tư, nhưng Lạc Tương Tư dù sao cũng là chuyện của kiếp trước, hắn căn bản không hề có bất luận cảm giác thực nào, cho nên cũng không để ý.
Nhưng Trần Tiêm Tiêm thì không giống. Lúc trước Trần Khuynh Địch thế nhưng đã từng tin rằng mình và Trần Tiêm Tiêm là không chết không thôi!
Mà ở dưới ánh nhìn chăm chú của Trần Khuynh Địch, Trần Tiêm Tiêm dừng lại một chút, dường như cuối cùng cũng đã lấy được dũng khí, mở miệng nói ra: "Ca ca, kỳ thật ở trong lòng của ta rất là hoài nghi."
"Hả?"
"Mặc dù lúc trước Thạch trưởng lão đã phân tích qua, ca ca hẳn là cũng không có ác ý đối với ta, thậm chí thật ra còn là một mực ôm lấy kỳ vọng rất lớn đối với ta, nhưng trải qua một thời gian dài, ta cũng cảm thấy hoài nghi đối với ý nghĩ ban đầu, sau khi cẩn thận cân nhắc, có lẽ ca ca sau khi rời khỏi Trần gia về sau là không có ác ý. Nhưng vào trước khi ta ly khai, vào trước khi lấy được Phù Đồ Tháp, ca ca đúng là đang chèn ép ta"
"Ta đã từng nghĩ như vậy."
"Có phải là như vậy không?"
Câu hỏi của Trần Tiêm Tiêm khiến cho cái trán của Trần Khuynh Địch ứa ra mồ hôi lạnh.
Nói nhảm! Lúc kia ta còn chưa xuyên việt tới, Trần Khuynh Địch lúc đầu đương nhiên là sẽ nhằm vào ngươi rồi…
Hít vào một hơi thật sâu, Trần Khuynh Địch nhìn vào hai mắt của Trần Tiêm Tiêm, gằn từng chữ nói ra: "Chuyện cho tới bây giờ, những thứ này còn trọng yếu hay sao?"
"Muội hẳn là nhớ được a, vào thời điểm chúng ta gặp mặt lần thứ nhất lúc trước, ta đã từng ra tay với muội."
"Đúng thế."
"Muội sẽ không thực sự cho rằng khi đó ta không giết được muội đó chứ?"
"Ta có thể cam đoan với muội, từ lúc ban đầu ta liền không có ác ý đối với muội a, đây chính là thành ý lớn nhất của ta…"
"Ha ha ha, bất quá muội cũng chỉ nghe được ở bên trong huyễn cảnh, nhưng trong thực tế muội cũng không nghe thấy a."
"Là như vậy sao?" Trần Tiêm Tiêm cúi đầu tự lẩm bẩm, sau đó thân hình cũng dần dần nhạt đi. Tiếp theo mà đến theo thứ tự là Lạc Tương Tư cùng với Doanh Phượng Tiên.
Nghi vấn của Lạc Tương Tư là nàng cho đến nay còn không có cách nào quên được sự hung tàn cùng với lãnh khốc của Trần Khuynh Địch trước khi trùng sinh, cho nên ở chỗ sâu nhất trong nội tâm của nàng, kỳ thật vẫn luôn ôm lấy hoài nghi đối với Trần Khuynh Địch, nhưng biểu hiện bây giờ của Trần Khuynh Địch lại làm cho nàng cảm thấy mâu thuẫn, khiến cho cho nàng tự trách bản thân làm như vậy có phải là hơi quá đáng hay không?
Còn nghi vấn của Doanh Phượng Tiên là bản thân nàng rốt cuộc có tài đức gì, lại có thể làm cho Trần Khuynh Địch không ngừng trợ giúp bản thân nàng vào thời điểm nàng sa sút lúc trước, khiến cho nàng thuận lợi trưởng thành, thậm chí Trần Khuynh Địch còn không tiếc vì thế mà tranh phong cùng với tỷ tỷ Tần Kiền Hoàng, nàng cảm thấy mình không xứng với sự trợ giúp của sư huynh.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận