Phản Diện Siêu Cấp

Chương 725: Nhàm chán!

 
 
 
Đúng vậy...
Không giống với Phượng Tiên! Nếu như không có một thân huyết mạch này, bản thân ta chẳng phải là cái gì! Ta biết a! Ta rất rõ ràng a! Nguyên nhân chính là vì như thế cho nên ta mới nhất định phải bắt lấy nó! Nếu không ta sẽ không có cách nào tiếp tục mạnh lên! Còn nếu như không thể tiếp tục trở nên mạnh mẽ mà nói, vậy thì cái cuộc sống buồn cười này của ta...
Sẽ còn có ý nghĩa gì? Còn có thể có ý nghĩa gì? Không bằng nói, ở bên trong cuộc sống của ta, sẽ có cái gì là thuộc về chính ta? Tư tưởng là của tên khốn kia, Phượng Huyết là lấy ra từ trên người của muội muội, công pháp và địa vị đều là của Tần thị, còn có cái gì là thuộc về ta? Thuộc về Tần Kiền Hoàng này? Nếu có cũng chỉ còn lại cừu hận.
A a, a a a a, a a a a a a a a a!
Chỉ còn lại có cừu hận!
Không cam tâm!
Ta không cam tâm!
Tần Kiền Hoàng liều mạng giãy dụa trong bóng đêm.
Đúng thế.
Cho dù là bản thân như vậy, cũng có ý nghĩ thuộc về mình, cho dù là cừu hận xấu xí nhất, nhưng chỉ là thuộc về một mình Tần Kiền Hoàng, nàng không thể bị đánh bại ở chỗ này! Nàng còn chưa trở nên đủ mạnh, nàng còn chưa vặn được đầu của tên khốn kia xuống, nàng còn chưa có thua.
Thua liền mang ý nghĩa là chết! Kẻ ác thì như thế nào? Xuống địa ngục thì thế nào? Ta không quan tâm!
Đúng vậy, cái thế giới này chính là như vậy, kẻ chiến thắng mới là cường giả, mà cường giả sẽ quyết định tất cả, kẻ yếu chỉ là con rối của cường giả, chỉ có cường giả mới có thể khống chế cuộc sống của mình, cho nên ta mới muốn trở thành cường giả! Trở thành cường giả không có ai có thể trói buộc, chỉ có làm như vậy thì mới có thể báo thù! Dù chỉ là cừu hận, đó cũng là thứ thuộc về chính mình! Bản thân nhất định phải một mực chiến thắng!
Báo thù! Thắng lợi! Mạnh lên! Nếu không thắng lợi, sẽ sống không bằng chết!
Ầm ầm! Tầm nhìn được chiếu sáng phá vỡ mọi thứ, bức màn tối được vén lên, đối diện là một thân ảnh quen thuộc, Doanh Phượng Tiên chính là đang đứng ở nơi đó, lộ ra bộ dáng của người chiến thắng, giống như là bản thân nàng đã từng đứng ở trước mặt của đối phương vậy, khiến cho Tần Kiền Hoàng càng cảm nhận thêm sâu sắc về sự thật bản thân bị đánh bại.
"Ngươi trưởng thành rồi..."
"Ngươi cho rằng ta sẽ nói như vậy hay sao? Đừng nói giỡn!"
"Chết không nhận, thua cũng tốt, chật vật không chịu nổi cũng được, xấu xí cũng không sao."
"Ta đã thề! Ta tuyệt đối sẽ không bị người khác thao túng cuộc sống nữa, tuyệt đối sẽ không lại trở thành kẻ yếu chỉ có thể mặc cho người ta định đoạt, tuyệt đối phải vặn đầu của tên khốn kia xuống để làm bóng đá, tuyệt đối phải trở thành cường giả, cho nên ta tuyệt đối không thể thua! Tuyệt đối sẽ không thua! Cũng tuyệt đối không thể thua!"
"Chỉ là dục hỏa trùng sinh mà thôi, cũng không phải là dựa vào ý chí là có thể làm được, đến đây! May mắn thắng ta được một chiêu liền lớn lối?"
"Hãy chuẩn bị tiếp tục hiệp hai!"
"Coi như có giết ngươi ta cũng sẽ không có bất cứ một chút do dự nào! Người thắng sẽ quyết định tất cả!"
"Một chiêu cuối cùng!"
Tần Kiền Hoàng đứng ở nơi đó, quanh người thiêu đốt phượng hoàng chi hỏa dục hỏa trùng sinh, lại không được nàng dùng để trị liệu bản thân, mà là vận dụng toàn bộ, hóa thành lực lượng thuần túy nhất, chèn ép tất cả, cuối cùng tụ tập ở trên tay của nàng, hóa thành một đạo ánh lửa màu xanh thẳm trùng thiên.
Cực Đạo Thanh Phong!
Nhìn tỷ tỷ hai mắt như lửa trước mắt, giống như là dã thú gầm thét, hoàn toàn khác biệt so với bộ dáng cao ngạo ở trong trí nhớ kia, Doanh Phượng Tiên nhíu mày ngoài ý muốn, lại đột nhiên cười.
"Được! Đừng nói là một chiêu, bao nhiêu chiêu ta cũng sẽ phụng bồi tới cùng!"
Tần Kiền Hoàng hoàn toàn không lưu lại cho bản thân bất luận một chỗ trống nào.
Cái chỗ trống này không phải chỉ là nghiền ép sức mạnh cùng với thể lực của bản thân, mà trên thực tế những thứ này đã sớm bị Tần Kiền Hoàng dùng hết trong hiệp một, mà thứ nàng sử dụng vào giờ khắc này, là lực lượng Phượng Huyết.
Nói đúng ra thì Tần Kiền Hoàng cũng không có thiên phú gì.
Thiên phú võ đạo của nàng cũng không cao, không phải chỉ là thiên phú tu luyện, bao quát cả năng lực lĩnh ngộ đối với võ đạo, nàng cũng không có gì đặc biệt, điểm này rất giống với Trần Khuynh Địch, nhưng nói đến cùng Trần Khuynh Địch kỳ thật chỉ là đọc không hiểu một số công pháp quá cao thâm huyền ảo, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không có thiên phú võ đạo.
Cứ nhìn vào Vô Lượng Quang Minh Quyết mà hắn tự sáng tạo ra là biết.
Nhưng Tần Kiền Hoàng thì lại khác biệt.
Nàng là thật sự không có thiên phú gì, tất cả thực lực của nàng đều là căn cứ vào Phượng Huyết, cùng với Ngũ Đức Thần Quang do Phượng Huyết mang tới, nhưng cũng chính là vì như thế, nghiên cứu của nàng đối với Phượng Huyết cơ hồ đã đến cực hạn, nàng đã vắt óc suy nghĩ làm như thế nào để khai quật ra lực lượng mạnh hơn, sử dụng Phượng Huyết như thế nào để khiến cho bản thân mạnh hơn.
Mà kết quả của điều này.
Chính là tràng diện lúc này.
Thiêu đốt Phượng Huyết mang tới ngọn lửa sinh mệnh không có gì sánh kịp phun ra từ trong tay nàng, hóa thành một cột lửa màu xanh xuyên qua trời cao, tiếp cận độ cao chừng bốn trăm mét, hoàn toàn đưa Doanh Phượng Tiên vào bên trong phạm vi tấn công, quang huy nóng rực không ngừng bộc phát ra từ trong cơ thể của Tần Kiền Hoàng.
Hơi nóng cuồn cuộn cuốn tới, lấy Tần Kiền Hoàng làm trung tâm, cảnh tượng ở mười mét chung quanh cũng dần dần trở nên mơ hồ, không khí, gạch ngói vụn, cát bụi, vô số vật chất nhỏ bé phảng phất như bị hấp dẫn vậy, tự động tụ về phương hướng của Tần Kiền Hoàng, sau đó chớp lóe giống như tia chớp sáng chói.
Khi ngọn lửa sinh mệnh gần như cạn kiệt, trong nháy mắt Phượng Hoàng niết bàn mới có thể diễn sinh ra hỏa diễm cường đại đến nước này, đã là cực hạn mà Tần Kiền Hoàng có thể làm được.
Đại giới thì chính là ép khô tất cả sinh mệnh lực còn lại của Tần Kiền Hoàng.
Tần Kiền Hoàng dùng hai mắt trống rỗng nhìn Doanh Phượng Tiên ở cách đó không xa, trên thực tế là ở bên trong tầm của nàng, mọi thứ đều trở nên mơ hồ, ngay cả thân ảnh của Doanh Phượng Tiên cũng đều không thấy rõ.
Nhưng nàng đã không quản được nhiều như vậy.
Nàng nhìn thấy…hàng rào Sinh Tử Quan.
Vốn cho rằng cần phải chờ đến sau khi hợp nhất Phượng Hoàng Chi Huyết mới có hi vọng đột phá Sinh Tử Quan, nhưng vào thời khắc này, đại môn Sinh Tử Quan lại mở rộng ra đối với Tần Kiền Hoàng, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng, đây chính là thời cơ của nàng, nếu như sau khi bổ ra một đao kia nàng có thể đạt được thắng lợi, nàng liền có thể đột phá Sinh Tử Quan.
Đến lúc đó sinh cơ mới sẽ xuất hiện, lực lượng bùng nổ có thể bổ sung tất cả những tiêu hao của nàng, nàng sẽ thoát thai hoán cốt giống như là Phượng Hoàng chân chính, coi như là không có sự trợ giúp của Phượng Hoàng Chi Huyết, nàng cũng đều có hi vọng đột phá đến cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan...
Thì ra là thế.
Đây chính là "dựa vào chính mình" mà Phượng Tiên nói tới sao.
Nhàm chán!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận