Phản Diện Siêu Cấp

Chương 562: Quả nhiên là có ý nghĩ xấu!

 
 
 
Đến mức là hiện tại Mặc Tử cũng không muốn gặp cái lão già nhìn qua uy nghiêm, trên thực tế lại không có một chút xấu hổ này.
"Là vậy sao?" Sau khi biết được tình huống của Trần Khuynh Địch, Doanh Phượng Tiên có một chút thất vọng nói ra.
"Xuân sư muội, Tiêm Tiêm sư muội, còn có Tương Tư sư muội đâu rồi?"
"À, ta đã đuổi các nàng đi đến Đông Hải lịch luyện rồi."
"Ấy?" Doanh Phượng Tiên kinh ngạc hỏi: "Các nàng đã đi?"
Thấy phản ứng của Doanh Phượng Tiên có một chút kỳ quái, Long Thiên Tứ ngẩn người hỏi: "Có vấn đề gì sao?"
"À ờ...không, không có gì."
Doanh Phượng Tiên trầm ngâm trong chốc lát, hướng về phía Long Thiên Tứ cùng với Tư Lạp Cách cười cười, nói: "Long tiền bối, Thần Tôn, ta muốn ra ngoài thành đi dạo một vòng, có được không?"
"Đương nhiên là không có vấn đề."
"Thánh Nữ điện hạ cứ tự tiện, bất quá nếu như muốn rời đi, làm ơn hãy nói cho ta biết."
Gật đầu một cái, Doanh Phượng Tiên nhanh chân rời khỏi Cơ Quan Thành trong lòng đất.
Mà cùng lúc đó…
"Tiếp một quyền của ta!"
"Xem đao!"
Ở vùng ngoại ô Cơ Quan Thành trên mặt đất, thân ảnh của Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân quấn vào nhau, trong chớp mắt liền không ngừng va chạm mấy chục lần, phảng phất như hai đầu hung thú tiền sử đang chém giết lẫn nhau, dư ba chiến đấu kinh khủng quét sạch bốn phương, trong phương viên mười dặm đất rung núi chuyển, đao khí cùng với quyền kình lưu lại dấu vết thật sâu ở trên mặt đất.
Toàn thân của Trần Tiêm Tiêm chảy xuôi ánh vàng chói mắt, Trượng Lục Kim Thân được nàng phát huy đến cực hạn, mỗi một quyền đấm ra đều mạnh mẽ không gì chống đỡ nổi, khí huyết xông thẳng lên trời.
Mà toàn thân của Dương Xuân thì bốc lên Tạo Hóa Viêm, phảng phất như một vị Hỏa Thần, mỗi một đao bổ ra đều mang theo ánh lửa màu tím ngập trời.
Bất quá không biết là hữu ý hay là vô ý, khu vực chiến đấu của hai người lại không ngừng rời xa khỏi phương hướng Cơ Quan Thành.
Dù sao thì song phương cũng đều là vụng trộm trở về, bây giờ lại chủ động bại lộ, nếu như lớn lối ở bên ngoài Cơ Quan Thành như vậy mà nói, chỉ sợ là sẽ thật sự bị ném tới Đông Hải.
Ngay vào rời điểm hai người rời đi được 15 phút đồng hồ, ở trong rừng cây mà Dương Xuân ẩn thân trước đó…
"Phù..."
"Cuối cùng cũng đợi được."
Lạc Tương Tư yên lặng bò ra, cùng so sánh với Dương Xuân tuổi nhỏ còn có Trần Tiêm Tiêm xuất thân từ đại gia tộc, Lạc Tương Tư lớn lên từ nhỏ ở Thành Thanh Đế rõ ràng càng có thể nhẫn nhịn tốt hơn, cho nên nàng vẫn đã kiên trì tới lúc cuối cùng!
"Mặc dù quá trình có một chút quanh co, bất quá cuối cùng thì Tiêm Tiêm cùng với Xuân nhi vẫn đã xung đột với nhau."
"Tiếp theo chính là thời cơ của ta!"
Ta muốn trở thành nữ chính của thế kỷ mới!
Lạc Tương Tư nhanh chóng lao về phía Cơ Quan Thành trên mặt đất, mà đúng vào lúc này, ở cửa vào Cơ Quan Thành trên mặt đất, một bóng người mặc áo bào đỏ cao gầy lại đột nhiên xuất hiện.
"Quả nhiên là thế, trước đó ta đã cảm thấy Tương Tư ngươi kì quái, kết quả không biết vì sao, Xuân nhi cùng với Tiêm Tiêm đều đặc biệt tín nhiệm ngươi, bây giờ đã bị ta phát hiện a!"
"Ách!" Lạc Tương Tư dừng thân hình lại, trên mặt lộ ra thần sắc bất khả tư nghị.
Phượng Tiên sư tỷ! Tại sao nàng lại ở chỗ này? !
"Tương Tư sư muội, ngươi quả nhiên là có ý nghĩ xấu đối với sư huynh! !!"
Doanh Phượng Tiên: (^o^)
Lạc Tương Tư: "! !!"
Hỏng bét, hỏng bét, hỏng bét, hỏng bét! Bại lộ! Đã bị bắt quả tang!
Một giọt mồ hôi lạnh trượt xuống từ trên mặt của Lạc Tương Tư, rơi trên mặt đất, phát ra tiếng tí tách.
Mà ở đối diện với Lạc Tương Tư, Doanh Phượng Tiên thì lộ ra gương mặt đắc ý nói: "Tương Tư sư muội, ngươi còn muốn nói cái gì hay không?"
"Vừa rồi ta đã nhìn thấy, hai người rời đi vừa rồi là Xuân sư muội cùng với Tiêm Tiêm sư muội a, ta sẽ báo cáo hết thảy những gì mà ta nhìn thấy cho Thái Thượng trưởng lão!"
Mấy con nhóc các ngươi, vừa nhìn ta tình chàng ý thiếp với sư huynh, vừa đứng ở một bên hối hận cắn ngón tay đi a!
Mà đúng vào lúc này. Lạc Tương Tư phun ra một ngụm trọc khí, rất nhanh liền điều chỉnh xong trạng thái: "Phù...Phượng Tiên sư tỷ, ngươi đang nói cái gì vậy?"
"Hả?" Doanh Phượng Tiên nhướn lông mày lên nói: "Làm sao, đều đã đến trình độ này ngươi còn muốn phủ nhận?"
Giả ngu cũng chỉ vô ích mà thôi!
"Ta thực sự không biết ý tứ của Phượng Tiên sư tỷ, lần này ta đi đến Cơ Quan Thành, chủ yếu là có một chuyện rất trọng yếu muốn báo cáo cho Thái Thượng trưởng lão."
"Ồ? Là chuyện gì?" Doanh Phượng Tiên cười mà giống như không cười, lộ ra dáng vẻ "ta đã nhìn thấu ngươi rồi, kẻ hư đốn!"
Mà Lạc Tương Tư thì đảo con ngươi một vòng.
Lúc này tuyệt đối không thể rụt rè, nếu không thì sẽ thật sự không có chỗ xoay người, nhất định phải đưa ra một cái lý do thật có lý, để mình suy nghĩ một chút, chẳng lẽ là không có lý do gì tương đối đáng tin, vừa có thể nhẹ nhõm chứng minh, lại vừa có thể hoàn mỹ giải thích hành vi của mình hay sao, à...
Ngẩng đầu, trên mặt của Lạc Tương Tư đã xuất hiện sự ngưng trọng nồng đậm: "Kỳ thật là Phượng Tiên sư tỷ còn chưa biết, khu vực Đông Hải kia dường như lại đang lập mưu tiến công Trung Nguyên! Hơn nữa lần này hẳn là một lần tấn công đại quy mô! Đây là tin tức ta ngẫu nhiên nghe được ở Đông Hải!"
Doanh Phượng Tiên: "? ??"
Chỉ chốc lát sau, Phượng Tiên liền nhướng mày hỏi: "Ngươi nói thật?"
"Đương nhiên!" Lạc Tương Tư đáp lời một cách nghiêm túc.
Đây đương nhiên là giả a! Bất quá mặc dù là giả, nhưng cũng không phải hoàn toàn là giả, dù sao thì Lạc Tương Tư cũng lớn lên từ nhỏ ở Nam Cương – một trong bốn đại Biên Hoang, đối với tính toán của những Biên Hoang này có thể nói là hiểu rất thấu triệt, nhất là ở trong chuyện xâm lấn Trung Nguyên này, thái độ của các Biên Hoang đều là nhất trí với nhau.
Một ví dụ đơn cử đơn giản nhất, ở Nam Cương Đạo, mặc dù có đại quân triều đình trấn áp, ở dưới tình huống bình thường là rất ít khi phát sinh chiến tranh đại quy mô chân chính, nhưng các loại chiến đấu quy mô nhỏ lại là tầng tầng lớp lớp, Lạc Tương Tư càng là đã gặp qua không biết bao nhiêu lần.
Suy bụng ta ra bụng người, nàng tin rằng Đông Hải khẳng định cũng sẽ là như vậy! Dù là có sự điều tiết của Đào Hoa Đảo, nhưng thế lực ở Đông Hải lại rất phức tạp và hỗn loạn, không có thế lực nào muốn xâm lấn Trung Nguyên, cướp đoạt xong rồi chạy là tuyệt đối không thể xảy ra, ở bên trên cái cơ sở này, uy hiếp của Đông Hải kỳ thật là vẫn luôn tồn tại, cho nên cái lý do này là đáng tin nhất!
Lạc Tương Tư có thể khẳng định, Đông Hải tuyệt đối sẽ tiến công Trung Nguyên.
Khác nhau chỉ là quy mô lớn hay nhỏ mà thôi, mà để làm nổi bật sự nghiêm trọng của vấn đề, Lạc Tương Tư đương nhiên là muốn nói lớn chuyện, bất quá nàng cũng đã lưu lại cửa sau, nói là ngẫu nhiên nghe được ở Đông Hải, coi như là đến lúc đó quy mô không phù hợp, nàng cũng có thể dùng cái lý do này để chối bỏ...
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận