Phản Diện Siêu Cấp

Chương 369: Tóc của ta đâu?

 
 
 
Mà đồng thời, 720 cái khiếu huyệt trên toàn thân của hắn đều đang chấn động, phảng phất như 720 miệng suối phun, liên tục phun thần lực ra, gột rửa nhục thể của hắn, thậm chí là còn dung nhập với rất nhiều linh dược, huyết nhục, đan dược bao phủ thân thể của hắn, hình thành một khoả Kim Đan hình người vàng óng.
Mà ở chung quanh Kim Đan hình người.
Trên cùng chính là một đôi phù văn thiết quyền, tiếp theo là một chuôi Tiên Nhân Kiếm, còn có rất nhiều ký hiệu hình tượng đao thương côn kiếm, vờn quanh Kim Đan chiếu rọi lẫn nhau, cuối cùng dung nhập toàn bộ vào trong Kim Đan, sau khi những ký hiệu này dung nhập vào, khí tức của Kim Đan cũng càng trở nên cường thịnh, ẩn ẩn phát tán ra đan hương.
Long hổ hội tụ, âm dương kết hợp!
Oanh!
Lại là một tiếng nổ vang, vang dội hơn phân nửa chiến trường, cho dù là Hợp Đạo Tôn Giả cũng cảm thấy nhịp tim trì trệ, mà sắc mặt của võ giả có tu vi yếu càng là trực tiếp trở nên trắng nhợt, bị tiếng nổ vang này chấn động đến mức thổ huyết lui lại, ngay cả đám người thái tử Hoành Xương đang kịch chiến với bốn vị lão nhân Thuần Dương Cung, cũng đều phải ngừng lại.
Đông! Đông! Đông!
Tiếng tim đập trầm trọng liên tiếp vang lên, truyền ra từ trong Kim Đan, ngay tiếp theo đại địa cũng đều đập theo nhịp tim.
"Thành công rồi sao?"
Bốn vị lão nhân Thuần Dương Cung lộ ra thần sắc vui vẻ, mong đợi nhìn Kim Đan hình người, mà đám người thái tử Hoành Xương thì lại lộ ra thần sắc khó coi, nhất là thái tử Hoành Xương, sắc mặt càng là trở nên hết sức tái nhợt.
Thật vất vả mới xuất quan, càng là chiếm được nhiệm vụ quan trọng từ phụ hoàng, vốn dĩ muốn đến nơi này rửa sạch nhục nhã, kết quả không nghĩ tới ngược lại còn bị địch nhân của bản thân vượt qua! Rõ ràng là vào lần gặp mặt thứ nhất, cảnh giới của Trần Khuynh Địch còn không bằng bản thân hắn, trong nháy mắt, đối phương thế mà lại đột phá đến Võ Đạo Tông Sư nhanh hơn hắn? ! Thật sự là vô cùng nhục nhã!
Thái tử Hoành Xương khẽ cắn môi, cưỡng ép đè nén sự cuồng nộ ở trong lòng, yên lặng liếc mắt ra hiệu cho Tào công công.
Mà cùng lúc đó, thời gian dần trôi qua, tiếng tim đập trầm trọng dần dần trở nên nhỏ đi, sau đó chậm rãi biến mất, chỉ nghe một tiếng "rắc", ở trên Kim Đan hình người to lớn liền xuất hiện một đạo vết rạn mà mắt trần có thể nhìn thấy, theo đó, là âm thanh máu tươi chảy xiết như sông lớn, còn có tiếng hít thở giống như cuồng phong gào thét.
"Thành công rồi!" Thần sắc của đám người Thuần Dương Cung biến đổi, bọn hắn biết rõ, lần này hẳn là đã thành công!
Oanh! Kim Đan vỡ vụn, lộ ra một tòa lô đỉnh trắng đen thật to, sau đó lô đỉnh bị xốc lên, Âm Dương Chi Khí nổ vang, Trần Khuynh Địch trực tiếp đi ra từ bên trong, không có khí tức Võ Đạo Tông Sư, cũng không có bất kỳ sự hiển hoá nào của cương khí, Nguyên Thần, huyết khí, nhìn qua phảng phất như là một người bình thường vậy.
Da thịt giống như là mỹ ngọc được thượng thiên điêu khắc không có một chút tì vết, thân thể có lồi có lõm tràn đầy lực lượng mỹ cảm. Vẻn vẹn chỉ là đứng ở nơi đó, liền có thể hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Cái cảnh tượng này khiến cho một phần nhỏ tiểu sư muội xấu hổ che mắt, đồng thời trợn hai mắt to khả ái, nhìn lén từ giữa ngón tay.
Còn mấy ông lão thì vội vã cuống cuồng tiến lên mà hỏi: "Đã đột phá rồi?"
Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, lộ ra sắc mặt đỏ bừng lấy ra một bộ quần áo mới từ trong túi trữ vật mặc vào, sau đó vô thức sờ lên mái tóc dài đến eo của bản thân.
Trần Khuynh Địch: "? ??‘’
Những nơi sờ qua, bóng loáng êm dịu, hoàn mỹ không có một chút tì vết.
Con m* nó! Tóc của ta đâu? ?!
Sờ lấy đỉnh đầu bóng loáng mượt mà của bản thân, Trần Khuynh Địch thở dài thật sâu.
Gặp quỷ, chuyện này không giống như ở trong tiểu thuyết a, rõ ràng là vào thời điểm đột phá thuế biến trong tiểu thuyết, mái tóc hẳn là sẽ thuế biến cùng một chỗ mới đúng, kết quả là đến phiên hắn, mới bị Tam Vị Chân Hỏa thiêu đốt qua một lần, thế mà mái tóc đã bị đốt sạch rồi, thực sự là không biết phải nói gì...bất quá sau này tóc hẳn là sẽ còn mọc ra a.
Lắc đầu, Trần Khuynh Địch không còn xoắn xuýt về vấn đề tóc tai, mà hướng ánh mắt nhìn về phía 4 người thái tử Hoành Xương. Chỉ thấy hắn nhếch miệng cười một tiếng, hỏi: "Các ngươi muốn chết như thế nào?"
Thái tử Hoành Xương hừ lạnh một tiếng, con ngươi đảo một vòng, chợt lộ ra thần sắc tàn nhẫn và quyết tuyệt, nói: "Chư vị, chuyện cho tới bây giờ mọi người đều ở chung trên một con thuyền, chỉ có thể liều mạng cùng nhau, bộc phát toàn lực, như vậy mới có hi vọng xông ra khỏi nơi đây, nếu không thì tất cả chúng ta sẽ phải táng thân ở nơi này."
"Thái Tử điện hạ, lão nô nguyện xông pha khói lửa vì điện hạ!"
"Thái Tử điện hạ.."
Thấy thái tử Hoành Xương hào sảng như vậy, càng là sau khi nhìn thấy bộ dáng mắt hổ rưng rưng của Tào công công, Gia La cùng với Sùng Minh cũng lộ ra mấy phần cảm động, kiên định gật gật đầu, nói: "Đã như vậy, vậy liền dứt khoát liều một phen! Chúng ta tung hoành giang hồ nhiều năm như vậy, cũng không phải là không còn gì khác!‘’
"Tốt! Vậy hôm nay chúng ta liền đồng tâm hiệp lực một lần!"
"Ha ha ha!"
Vừa dứt lời, bốn người liền chủ động triển khai trận hình, Sùng Minh cùng với Gia La có tu vi yếu hơn thì trực tiếp đứng ở phía trước nhất.
Tất cả mọi người đều là võ giả có kinh nghiệm giang hồ phong phú, mặc dù trước kia cơ hồ là chưa từng gặp mặt nhau, nhưng bây giờ ở dưới loại tình huống này, tất cả mọi người đều rõ ràng, nhất định phải để cho võ giả tương đối yếu lao lên phía trước, tiến hành tiêu hao thực lực của địch nhân, sau đó lại đến võ giả có thực lực mạnh hơn giải quyết dứt khoát.
Mà ở trong bốn người, người mạnh nhất không hề nghi ngờ chính là thái tử Hoành Xương cùng với Tào công công, hai người đều xuất thân từ Đại Chu, tự nhiên là có thực lực mạnh hơn Sùng Minh xuất thân từ dã lộ, còn có Gia La thân làm gián điệp, Gia La cùng với Sùng Minh cũng hiểu rõ điểm này, vì vậy mới chủ động đứng ra phía trước.
Hai mắt của Sùng Minh đỏ như máu, là người đầu tiên phát động tiến công.
Trên thực tế ở bên trong tất cả mọi người ở đây, Sùng Minh mới là người hận Trần Khuynh Địch nhất, không nói đến những cái khác, bây giờ đại đa số người đang bị đệ tử Thuần Dương Cung đồ sát, toàn bộ đều là đệ tử Nhật Nguyệt Đàn của hắn a, kết quả là hiện tại, chỉ sợ cho dù là một người cũng không thể trốn thoát được, làm sao có thể không khiến cho hắn căm hận?
Cho nên ở trong sống chết trước mắt, Sùng Minh cũng là vô cùng tàn nhẫn đối với bản thân.
Một chỉ cắt qua lòng bàn tay, máu tươi điên cuồng tuôn ra, sau đó dung hợp cùng với cương khí của Sùng Minh, hóa thành một cái hồ nước lan tràn ra, mà ở trên hồ nước, có một vòng nhật nguyệt chậm rãi dâng lên, rõ ràng là kỳ cảnh thiên địa mà chỉ có thể thấy được ở Nhật Nguyệt Hồ ngày xưa.
Đây chính là võ học mạnh nhất mà Sùng Minh nắm giữ, là bí thuật do lão tổ khai sáng Nhật Nguyệt Đàn ngày xưa sáng tạo ra, tái hiện lại kỳ cảnh thiên địa nguy nga kia, mượn nhờ lực lượng thiên địa để trấn áp địch thủ.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận