Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1063: Diêm La Địa Phủ

 
 
 
"Huống chi."
"Một chút thủ đoạn của ngươi nếu thả ở trước mặt của Võ Nguyên Hanh sẽ vô dụng."
"Ồ?"
Thấy Trần Khuynh Địch có một chút ngoài ý muốn, A Sử Na Lam cũng cười giống như khiêu khích:
"Giống như ngươi, tên kia tại phương diện ý cảnh cũng có tiêu chuẩn tông sư, ở một trình độ nào đó mà nói hắn cũng là một vị quỷ tài, thậm chí nếu phải so sánh mà nói, kỳ thật hắn chính là khắc tinh của ngươi."
"Khắc tinh của ta?"
Nói thật là Trần Khuynh Địch có một chút không tin. Người trong nhà biết rõ chuyện nhà mình, thân làm chiến sĩ toàn năng, Trần Khuynh Địch cơ hồ là hoàn mỹ, hơn nữa mỗi một phương diện cũng đều rất mạnh, chẳng lẽ sẽ còn có người có thể đánh bại hắn, có thể khắc chế hắn? Làm sao có thể dễ dàng như vậy. Huống chi Trần Khuynh Địch đã gặp qua Võ Nguyên Hanh, cũng đã thấy hắn xuất thủ, từ bề ngoài mà nói vị Đại tướng quân Kiêu Quả kia mặc dù rất mạnh, nhưng cũng không có mạnh đến loại trình độ như A Sử Na Lam nói.
Thấy biểu lộ lơ đễnh của Trần Khuynh Địch, A Sử Na Lam cũng không phản bác, chỉ là cười cười, chợt xoay chuyển lời nói:
"Tốt rồi."
"Nếu ta đã không giết được ngươi, vậy chuyện kế tiếp ta sẽ không nhúng tay vào."
"Ngươi hãy tự cầu phúc đi."
"Hả?"
Không đợi Trần Khuynh Địch đáp lời, ở bốn phía chung quanh, một đạo, hai đạo, ba đạo, trọn vẹn ba cỗ khí tức Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất bộc phát ầm ầm, trong nháy mắt liền phong tỏa toàn bộ hư không.
A Sử Na Lam đứng ở phía Đông, mà phía bắc thì là dâng lên một đạo phật quang, phía Nam rơi xuống một đạo Hoàng Tuyền, phía Tây hiện ra một mảnh mây mù nhàn nhạt, ở bên trong dị tượng của riêng mình, cường giả Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất của Phật Môn, Tiên Cung, Minh Giáo chậm rãi đi ra từ trong hư không, ánh mắt rơi vào trên người của Trần Khuynh Địch.
Phật Môn, Trấn Ma Tôn Giả - Giới Lộc.
Minh Giáo, Đạo Chủ Hoàng Tuyền - Ngục Diêm La.
Tiên Cung, Lăng Tiêu Thiên Tướng - Vân Tuyệt Ảnh.
"A Sử Na Lam thí chủ, xin đừng quên phân phó của Thiên Khả Hãn."
"Bố trí lâu như vậy, cuối cùng cũng nên kết thúc."
Đối mặt với ba vị Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất đến từ giới tông phái, Trần Khuynh Địch còn chưa lên tiếng, A Sử Na Lam đã dẫn đầu mở miệng trước: "Im miệng, lão hòa thượng, ta muốn làm gì ngươi còn chưa thể xen vào, về phần Khả Hãn…hắn cũng không có ở nơi này."
"A di đà phật..."
"Xéo đi." A Sử Na Lam lộ ra thái độ rất không khách khí.
Hắn là hùng ưng bay lượn trong trời xanh.
Là Thiên Lang trên đại thảo nguyên, không bắt được một kẻ hậu bối là đã rất mất mặt, nếu như lại liên thủ cùng với người khác đối phó Trần Khuynh Địch, A Sử Na Lam cũng không ném nổi phần mặt mũi này, từ lúc ban đầu hắn đã không có ý định vây giết Trần Khuynh Địch, bằng không hắn cũng sẽ không vào lúc sau khi phát hiện ra Trần Khuynh Địch liền không đợi những người khác mà trực tiếp xuất thủ.
"Tiểu tử, ngươi hãy tự cầu phúc đi."
"Nếu như có thể sống sót mà nói, chúng ta lại tiếp tục."
Nói xong, thân hình của A Sử Na Lam lóe lên, cũng không biết hắn làm thế nào, thế mà trực tiếp xuyên qua phong tỏa của đám người Giới Lộc, thoát ly khỏi chiến trường.
Đối với loại lĩnh vực thời gian này, A Sử Na Lam còn có rất nhiều át chủ bài chưa thi triển ra, giống như là lúc trước hắn nói vậy, nếu hắn thật sự đánh thật mà nói, còn chưa biết ai thua ai thắng, chỉ là do A Sử Na Lam phát giác ra được đám người Giới Lộc đã tiếp cận, lúc này mới chủ động từ bỏ.
"Đúng là trớ trêu."
"Giới tông phái qua nhiều năm như vậy mới chính thức sinh ra một vị võ giả cực hạn, chính giới tông phái lại muốn bóp chết hắn."
"Ha ha."
Đối với sự trào phúng của A Sử Na Lam.
Đám người Giới Lộc là hoàn toàn chẳng thèm ngó tới, dù sao thì nhà mình rõ chuyện nhà mình, đối với A Sử Na Lam mà nói, hắn không rõ ràng tình huống ở Trung Nguyên, cũng chẳng muốn tìm hiểu, tự nhiên cho rằng đây là giới tông phái đang nội đấu, nghĩ biện pháp tiêu diệt một vị nhân tài mới nổi trong giới tông phái mà thôi.
Nhưng đối với đám người Giới Lộc mà nói.
Làm ơn! Thuần Dương Cung cũng đã liên thủ với Đại Càn giết tới tận Tu Di Sơn, còn có cái gì để nói? Tông phái và vương triều là thế bất lưỡng lập, nhất là vào thời điểm mấu chốt giới tông phái sắp vây quét Đại Càn, sự tồn tại của Thuần Dương Cung không thể nghi ngờ là chướng mắt nhất, nhất là vào sau khi đám người Giới Lộc nhìn thấy thực lực của Trần Khuynh Địch, lại càng thêm kiên định với quyết tâm giết chết Trần Khuynh Địch ở chỗ này.
"A Di Đà Phật!"
Thân làm Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất của Phật Môn, còn đã từng giao thủ qua với Trần Khuynh Địch, Giới Lộc tự nhiên là sẽ không nương tay, kèm theo một tiếng phật hiệu, một chuôi Hàng Ma Xử màu lưu ly liền hiện lên từ mi tâm của Giới Lộc, sau đó nghênh không tăng vọt, tiếp đó giống như thiên tai đập về phương hướng Trần Khuynh Địch.
"Ha ha!"
Khác biệt cùng với A Sử Na Lam, Giới Lộc xem như là Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất, phần lớn đều là dựa vào Như Lai Hàng Ma Xử, đương nhiên tạo nghệ của hắn ở bên trên phật pháp là rất thâm hậu, nhưng phật pháp cũng không thể coi như là chiến lực, chỉ có thể khiến cho hắn phát huy ra lực lượng của Như Lai Hàng Ma Xử dễ dàng hơn, cho nên phong cách chiến đấu của Giới Lộc cũng gần giống với Hàng Ma Xử. Nói ngắn gọn chính là lực lượng, lực lượng thuần túy.
Hàng Ma Xử huy động, giống như là rút lên nguyên một tòa Tu Di Sơn, phảng phất như thật sự có một vị Phật Đà ngồi ngay ngắn trong hư không, xòe bàn tay ra muốn hàng yêu phục ma, bàn về uy thế cùng với uy lực, nếu so với A Sử Na Lam thì mạnh hơn nhiều, nhưng đối với Trần Khuynh Địch mà nói, loại công kích này ngược lại là vô dụng nhất.
Hoàn toàn không cần phải tránh né.
Trần Khuynh Địch đưa tay đấm ra một quyền, trực tiếp cứng đối cứng với một kích của Như Lai Hàng Ma Xử!
Ầm ầm! Đất rung núi chuyển, trời nghiêng mây tán, Giới Lộc hòa thành một thể với Như Lai Hàng Ma Xử bị đánh cho bay lên cao, mà Trần Khuynh Địch nghênh đón một kích này thì là trực tiếp nện vào mặt đất.
Nhưng một giây sau, Trần Khuynh Địch lại vọt ra, cánh tay đã là máu thịt be bét, bất quá chỉ qua chốc lát, thịt cũ rút đi, thịt mới sinh sôi, một cánh tay hoàn hảo trực tiếp mọc ra.
Giới Lộc: "? ? ?"
M* nó! Nhìn thấy sức khôi phục làm cho người rung động này, đừng nói là Giới Lộc, ngay cả cường giả Minh Giáo cùng với Tiên Cung nguyên bản còn muốn quan sát cũng đều có một chút kinh hãi.
"Còn chờ cái gì?"
"Xuất thủ!"
Kèm theo tiếng gầm của Giới Lộc, Đạo Chủ Hoàng Tuyền quyết đoán xuất thủ, Đạo Chủ Hoàng Tuyền nguyên bản còn bảo trì hình người liền giải thể trong nháy mắt, thay vào đó là một dòng Hoàng Tuyền đục ngầu cuồn cuộn mà tới, mang theo mùi hôi, mục nát, khí tức ăn mòn, phảng phất như chí âm nhân gian.
Đạo Chủ Hoàng Tuyền, cái tên này chính là miêu tả tốt nhất đối với sự đặc thù của hắn, thân làm Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất của Minh Giáo trong thế hệ này, tuổi tác của Đạo Chủ Hoàng Tuyền cũng không tính là nhỏ, tối thiểu là không kém với Giới Lộc, mà thứ hắn nắm giữ, tự nhiên là Đạo Binh cực phẩm thuộc về Minh Giáo, có danh tự rất đơn giản, Diêm La Địa Phủ.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận