Phản Diện Siêu Cấp

Chương 774: Hành vi ngu xuẩn

 
 
 
Huống hồ là ở Đại Chu, những gì mà nàng làm đều là một số công việc bẩn thỉu và cực nhọc, nhưng ở Thuần Dương Cung, nắm giữ Cẩm Y Vệ, ngoại trừ làm việc có chút mệt mỏi, cần thường xuyên tăng ca, thực tình là không có gánh nặng gì, tối thiểu là không cần giống như trước đây động một chút lại phải liều mạng, hệ số an toàn là vô cùng cao.
Loại làm việc an toàn cao, phúc lợi tốt, đãi ngộ ưu tú này...ai lại không thích chứ! ? Cho nên đối với việc bản thân đổi nơi công tác đến Thuần Dương Cung, Quỷ Ảnh không hề cảm thấy có cái gì là không đúng, nhưng Đại Chu dù sao cũng đã nuôi dưỡng nàng, cho nên nàng mới tận lực không đi nhằm vào Đại Chu, cũng không muốn gây khó xử cho Đại Chu, nhưng thật sự phải so sánh, so với Đại Chu, nàng vẫn quan tâm hơn đối với Trần Khuynh Địch - chỗ dựa bây giờ của mình.
Bất quá rất đáng tiếc...Trần Khuynh Địch dường như cũng không phải là rất cảm kích.
"Ta hiểu được sự lo lắng của ngươi, nhưng bây giờ Đại Chu là manh mối duy nhất, chúng ta nhất định phải nắm lấy cơ hội mới đúng."
"Thế nhưng mà!"
"Yên tâm đi, không có vấn đề gì!" Trần Khuynh Địch phất tay ngăn trở Quỷ Ảnh nói tiếp: "Lần này ta có mang theo Đô Thiên Tọa, có một kiện Đạo Binh thượng phẩm trong người, nếu thật sự xảy ra vấn đề gì, nếu không đánh lại, muốn chạy tối thiểu là không thành vấn đề."
Quỷ Ảnh nhìn thoáng qua Dương Xuân ở bên cạnh Trần Khuynh Địch, Dương Xuân lúc này cũng lộ ra vẻ mặt khó xử, một mặt là nàng rất lo lắng cho tình cảnh của phụ thân mình, nhưng một mặt khác, nếu như bởi vì vậy mà khiến cho đại ca ca cũng rơi vào hiểm cảnh mà nói, như vậy thì cũng không khỏi...
"Đại ca ca, không bằng để một mình ta..."
"Nói nhảm." Trần Khuynh Địch cắt đứt lời nói của Dương Xuân không có một chút do dự: "Cứ quyết định như vậy, Quỷ Ảnh ngươi hãy tạm thời chờ thời ở bên ngoài Hoài Nam Đạo, chờ chúng ta..."
Quỷ ảnh cắt ngang lời của Trần Khuynh Địch: "Ta sẽ vào chung với ngài."
"Hả?"
"Đại Chu bị Đại Càn truy đuổi nhiều năm như vậy, tuyệt đối sẽ không có khả năng bố trí quy mô lớn ở trong nội địa Trung Nguyên như Hoài Nam Đạo, có thể tưởng tượng, nếu như Đại Chu thật sự có mưu đồ mà nói, nhất định là mưu đồ ở trong bóng tối, đã như vậy, chúng ta cũng không nhất định phải làm lộ ra lá bài tẩy của mình."
"Tin rằng là đại nhân cũng đang muốn tạm thời chui vào Hoài Nam Đạo, sau đó ẩn trốn, yên lặng chờ đợi cử động của Đại Chu đúng không?"
"Dù sao thì nghênh ngang đi vào Hoài Nam Đạo, sau đó triển lộ khí tức để cho người Đại Chu đi ra gặp mặt, người bình thường cũng sẽ khó có khả năng làm ra loại hành vi ngu xuẩn này."
"Đã như vậy, ta sẽ đi vào chung với ngài, dựa vào lực lượng Cẩm Y Vệ ở Hoài Nam Đạo, không phải là có thể ẩn tàng tốt hơn hay sao?"
Đối mặt với đề nghị hợp lý của Quỷ Ảnh, Trần Khuynh Địch nuốt một ngụm nước bọt.
Nguyên lai là không thể vừa đi vào liền triển lộ khí tức để cho người ta đi ra gặp mặt hay sao? Đậu xanh rau má?
Không đợi Trần Khuynh Địch mở miệng, Dương Xuân ở bên cạnh liền khờ dại trừng mắt nhìn, đặc biệt mê mang nói: "Ồ? Chẳng lẽ không phải vừa đi vào liền triển lộ khí tức hay sao? Hơn nữa nếu ta nhớ không lầm, người Đại Chu không phải đã nói, chỉ cần chúng ta tiến vào Hoài Nam Đạo, liền có thể tuỳ tiện phát hiện ra chúng ta hay sao?"
Thực sự là một câu hỏi tốt a Xuân sư muội! Trần Khuynh Địch vừa tán dương ở trong lòng, vừa sờ lên cái đầu nhỏ của Dương Xuân, hoà ái nói: "Cũng không có đơn giản như muội nghĩ đâu Xuân sư muội."
"Không sai." Quỷ Ảnh cũng mỉm cười, hiển nhiên là đối với Dương Xuân có tuổi tác nhỏ hơn hỏi ra loại vấn đề này, ở dưới cái nhìn của nàng là không có gì lớn: "Dương Xuân đại nhân phải nhớ kỹ, lời nói của nam nhân đều là gạt người...không đúng, nói tóm lại, không thể tùy tiện tin lời của địch nhân, cần phải thường xuyên duy trì cảnh giác."
"Hắn nói là có thể tùy thời tìm tới chúng ta, chẳng lẽ là nhất định sẽ có thể?"
"Không thử một chút thì làm sao biết? Ta không cảm thấy bọn hắn có thể tìm tới, nhưng nếu như thật sự có thể tìm tới chúng ta, vừa vặn, Cẩm Y Vệ cũng sẽ không có khả năng không có một chút phát giác nào, như vậy chúng ta ngược lại sẽ có thể lần theo manh mối để điều tra bọn hắn, vào thời khắc mấu chốt, nhờ vào đó tìm kiếm sự trợ giúp của triều đình cũng không phải là không được..."
"Đây chính là chiến thuật."
"Điểm này, cần phải học hỏi Khuynh Địch đại nhân nhiều hơn."
"Ồ!"
Khuynh Địch: "..."
Đừng nhìn ta, Xuân sư muội đừng nên nhìn ta! Nhìn cặp mắt to tràn ngập kính nể của ngươi, khiến cho áp lực của ta rất là lớn!
"Khụ khụ, vậy thì Quỷ Ảnh, ngươi hãy đi cùng với ta đi."
"Vâng!"
Sau khi làm ra quyết định, thương đội lập tức đi về phương hướng thành nhỏ, mà ở cửa thành, một vị binh sĩ khoác thiết giáp sau khi nhìn thấy thương đội, lập tức chạy tới.
Ồ! Thấy một màn như vậy, Trần Khuynh Địch đột nhiên trở nên kích động không giải thích được, chẳng lẽ đây chính là sự kiện vào thời điểm ở cùng với nhân vật chính nhất định sẽ gặp phải tình huống đánh mặt, xem ra nhất định là người lính này nhìn thương đội nhà mình giống như là dê béo, cho nên muốn đi lên doạ dẫm một phen thật tốt...
Nhưng mà vượt quá dự liệu của Trần Khuynh Địch là, người lính này trực tiếp đứng lại ở trước mặt thương đội, gõ chiến thương ở trong tay lên trên mặt đất, sau đó mở miệng nói: "Chào các vị."
"Xin hỏi các vị vào thành để làm cái gì?"
Quỷ Ảnh bước ra phía trước một bước, khẽ cười nói: "Chúng ta là thương hội Hoa Vân, lần này đến Hoài Nam Đạo để buôn bán, đây là văn thư của chúng ta..."
Binh sĩ hết sức chăm chú lật nhìn văn thư do Quỷ Ảnh đưa tới một lần, cuối cùng trả văn thư trở về, sau đó lại dùng chiến thương gõ gõ mặt đất, đây dường như là lễ nghi đặc thù gì đó a, sau đó hắn mới quay về phía đám người Quỷ Ảnh cùng với Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, nói: "Các vị hãy đi vào đi."
Nói đến đây, binh sĩ phảng phất như đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại nói thêm một câu: "Mặt khác, gần đây Hoài Nam Đạo có một chút không an toàn, không biết vì sao, thường xuyên xuất hiện vụ án có người mất tích bí ẩn, nếu có thể, vào thời điểm mấy vị xuất hành vẫn nên đi với nhau thì tốt hơn, nếu gặp nguy hiểm thì hãy la lớn."
"Mời không cần lo lắng."
"Chúng ta sẽ lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới."
Quỷ Ảnh gật đầu một cái, vừa cười vừa nói: "Chúng ta đã biết."
Binh sĩ gật đầu một cái, liền muốn quay người trở lại cửa thành làm nhiệm vụ của mình.
"Chờ một chút."
Trần Khuynh Địch vẫn một mực giữ yên lặng lúc này đột nhiên mở miệng, ở trên mặt lộ ra biểu lộ khó có thể nắm bắt, mà binh sĩ thì là quay đầu lại, lộ ra vẻ mặt không rõ ràng cho lắm mà nhìn hắn.
Chỉ chốc lát sau, Trần Khuynh Địch cười cười, đột nhiên lấy ra Thanh Tâm Đan từ trong túi trữ vật mà hệ thống cấp cho trước đó, đưa cho binh sĩ, nói: "Ngài vất vả rồi."
"Chuyện này...xin lỗi, chúng ta..."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận