Phản Diện Siêu Cấp

Chương 450: Chết thay

 
 
 
"Haizzz?" Thần sắc của Khương Hằng biến hóa, cuối cùng thở dài thật sâu.
"Vốn còn muốn mời chào một vị tuấn kiệt cho Thái Tử, bây giờ lại rất đáng tiếc, quả nhiên ở địa phương biên cương chung quy là vẫn không thể sinh ra được nhân tài gì, người không biết thức thời là không có giá trị lợi dụng."
"Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra hay sao, tình huống bây giờ không phải ngươi có muốn giao ra hay không, mà là nếu không giao ra, thì ngươi liền phải chết ở nơi này!"
"Thực sự là ngu xuẩn!"
Dương Xuân: "? ??"
Tiểu Yêu đứng ở trên bả vai của Dương Xuân vung vẩy nắm đấm, lớn tiếng nói: "Không cần phải cho hắn mặt mũi! Lên! Vừa vặn là ngươi vừa mới đột phá, cần chiến đấu một trận để ổn định tu vi."
Khương Hằng quay đầu nhìn về phía phương hướng tiểu Yêu, chợt cười nhạo một tiếng: "Ha ha? Chỉ là một cái yêu hồn, cũng dám thách thức bản hầu? Phải biết rằng, bản hầu là…"
"Xẹt!" Hoàn toàn không để ý đến Khương Hằng đang nói khoác, Dương Xuân cũng đã sớm không kiên nhẫn được liền đưa tay bổ về phía đối phương một đao, một vòng phong mang bên trên Hổ Phách Đao chợt hiện, những nơi đi qua mang theo một tràng tiếng xé gió bén nhọn, bất quá chỉ ở trong một cái nháy mắt liền bổ tới trước mặt Khương Hằng, muốn bổ hắn ra thành hai nửa!
Đối mặt với một đao đột nhiên xuất hiện của Dương Xuân, Khương Hằng trừng trừng hai mắt, kinh nghiệm chiến đấu phong phú khiến cho hắn phản ứng lại trong chớp mắt, cũng nhấc tay bổ ra một đao, chính là Đông Hoàng Đao mà trước đó hắn định dùng để thay thế Xuân Thu Chiến Xa, trên đao hiện ra vô số hư ảnh yêu thú, quả thực là có thể chống đỡ đao quang của Dương Xuân.
"Hợp Đạo Phản Hư, trái lại là đã coi thường ngươi." Khương Hằng nhìn Dương Xuân, lộ ra một nụ cười giễu cợt.
Còn tưởng rằng ta là Khương Hằng trước đó bị Trần Tiêm Tiêm cùng với Lạc Tương Tư liên thủ đánh bại kia hay sao! Ta đã thoát thai hoán cốt rồi!
Tu vi tiến thêm một bước, còn lấy ra Đông Hoàng Đao lợi hại hơn, trọng yếu hơn chính là, có kinh lịch giữa sinh trước đó tử, ta đã dung nhập hoàn toàn ngũ hành kiếm sát vào thể nội, vào thời điểm chạy trốn trong hư không bộc phát linh cảm, nhờ vào đó đã sáng tạo ra một môn đại thuật sát phạt kinh thiên động địa!
Bây giờ ta sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút!
Khương Hằng hít vào một hơi thật sâu, Ngũ Sắc Thần Quang trên người lấp lóe, mang theo sát khí thông thiên dung nhập vào bên trong Đông Hoàng Đao, Đông Hoàng Đao chấn động, từng đạo từng đạo hư ảnh yêu thú thoát ra từ trên dưới thân đao, đây đều là yêu hồn được phong ấn ở trong đao, bây giờ được hắn triệu hoán ra, khiến cho đao khí càng trở nên cường hãn so với trước kia.
"Bản hầu 5 tuổi luyện đao, 8 tuổi nhập đạo, 12 tuổi đao pháp đại thành, 15 tuổi ngưng tụ đao ý, 18 tuổi thành tựu Tiên Thiên, ma luyện một thân đao pháp ở trong sa trường, trải qua trăm trận chiến không chết, cuối cùng lấy chiến công tiến vào Kinh Thành, thi đỗ Võ trạng nguyên, thụ phong An Quốc Hầu, đao của bản hầu, chính là đao vô địch."
"Cho nên sau khi đao pháp của bản hầu đại thành, đã sáng tạo ra một đao, chính là một đao vô địch!"
"Một đao kia, chính là võ đạo của bản hầu!"
"Chỉ là một võ giả tán tu nông thôn, cũng muốn so sánh với bản hầu?"
Ầm ầm! Khương Hằng càng nói thanh âm trở nên càng lớn, khí thế cũng càng nói càng mạnh, mỗi khi bước ra một bước, đao khí ngất trời mang theo ý cảnh huyết sát càng bá đạo hơn một phần, cuối cùng Đông Hoàng Đao được nâng qua đầu, bổ về phía đỉnh đầu của Dương Xuân! Đao chưa đến, đao ý kinh khủng đã một mực khóa chặt vị trí của Dương Xuân. Trong lúc mơ hồ, phảng phất như có thiên quân vạn mã đang thét gào, muốn xé rách Dương Xuân!
Đổi thành thời điểm kịch đấu cùng với Trần Tiêm Tiêm và Lạc Tương Tư, Khương Hằng chỉ sợ là còn chưa thi triển được một đao như thế này, bởi vì hắn cho tới nay đều là thuận buồm xuôi gió, chưa trải qua ma luyện sinh tử chân chính, nhưng mà trải qua lần kinh lịch xém chết này, tâm cảnh của hắn đã thăng hoa, lúc này mới quán triệt sở học, chém ra một đao như vậy!
Nếu như lúc trước hắn có thể thi triển ra một đao như vậy mà nói, tuyệt sẽ không bị Trần Tiêm Tiêm liên thủ cùng với Lạc Tương Tư đánh bại!
Nhưng mà rất đáng tiếc, bây giờ Dương Xuân cũng không phải là võ giả giống như Trần Tiêm Tiêm cùng với Lạc Tương Tư lúc trước, mà nàng đã là Hợp Đạo Tôn Giả!
"Hít hà!" Dương Xuân hít vào một hơi thật sâu, lui lại nửa bước, tay phải điểm vào mi tâm, một ngọn lửa chui ra, nhìn như bình thản không có gì lạ, nhưng kì thực lại là vô cùng ảo diệu, sau đó Dương Xuân liền quán chủ ngọn lửa vào bên trong Hổ Phách Đao, tiến hành tế luyện...
"Lên!"
"Rống!"
Chỉ nghe thấy một tiếng hổ gầm chấn động thiên địa truyền ra từ trong đao, sau đó toàn bộ Hổ Phách Đao đúng là nổ tung ầm ầm, thay vào đó, thì là một con hổ lớn toàn thân trắng như tuyết, ánh tím lượn lờ quanh người phảng phất như là xiềng xích, mang theo một cỗ sát cơ doạ người, nhắm thẳng vào Khương Hằng!
"Tạo Hóa Viêm, Tạo Hóa Viêm...không hổ là tạo hóa!" Tiểu Yêu nhìn vào con Bạch Hổ mà Dương Xuân gọi ra, phát ra tiếng than thở từ trong thâm tâm. Ngày xưa nàng tìm thanh Hổ Phách Đao này cho Dương Xuân, chính là do thi hài của một vị Yêu Vương biến thành, ẩn chứa một tia tâm huyết (máu trong trái tim) của Yêu Vương, nhưng theo tu vi của Dương Xuân tăng lên, lực lượng hổ phách cũng dần dần mất đi ưu thế lúc đầu, không theo kịp bước chân của nàng.
Cho nên lần này Dương Xuân đã dứt khoát trực tiếp rút tâm huyết của Yêu Vương ở trong Hổ Phách Đao ra, dùng Tạo Hóa Viêm để tế luyện, đúng là đã tái hiện lại một sợi thần vận ngày xưa của vị Yêu Vương kia!
Cũng chớ xem thường cái gọi là thần vận này, đây chính là Yêu Vương a! Đặt ở Trung Thổ trước mắt, cũng là tồn tại đáng sợ có thể so với cường giả Hỏa Luyện Kim Đan, cho dù chỉ là một tia tâm huyết sắp khô cạn, ở dưới sự kích thích của Tạo Hóa Viêm, phóng nhãn ra toàn bộ Hợp Đạo Tôn Giả thì cũng là tồn tại kinh khủng không có người nào có thể địch lại.
Tối thiểu là Khương Hằng sẽ không thể đánh lại.
"Điều đó là không có khả năng! !! !!"
"Ta không phục!"
Trên gương mặt của Khương Hằng lộ ra sự khiếp sợ và sợ hãi, nhìn con Bạch Hổ đáng sợ kia đánh về phía bản thân, chỉ cần vung một trảo liền xé nát "một đao vô địch" của hắn, mắt thấy là đã sắp đánh gục hắn, triệt để xé nát thân thể của hắn, ở trong thời điểm nguy cấp này, hắn cắn chặt răng, chợt ném Đông Hoàng Đao trong tay ra, dùng hai tay kết ấn.
"Chết thay..."
Ầm ầm! Hư ảnh Bạch Hổ tiêu tán, mà Khương Hằng cũng mất đi bóng dáng.
Đông Hoàng Đao rơi xuống đất, lưỡi đao cắm thật sâu vào trên mặt đất, lộ ra một vệt huyết quang.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận