Phản Diện Siêu Cấp

Chương 477: Tuyệt Địa Bí Cảnh

 
 
 
"Cho nên?"
Thái Tử Hoành Xương vỗ vào mặt, có vẻ hơi quẫn bách nói: "Cho nên ta cảm thấy, nếu mang đứa nghiệt chủng kia về nhà mà nói, ít nhiều còn có thể khiến cho dì của ta vui vẻ một chút."
Long Ngạo Thiên: "? ??"
"Ngươi làm gì thế, đừng có dùng bộ dáng như thấy ma đó nhìn ta."
---
Tại sân thi đấu ở trong quân doanh thành Đông được chọn làm nơi tuyển chọn vị trí Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ.
Quân doanh thành Đông được xem như là nơi đóng quân của cấm quân Thành Thượng Kinh, toàn bộ ba đại quân đoàn Cận Vệ đều đóng quân ở nơi này, Long Tương Quân, Hổ Bí Quân phân ra trái phải, ở trung ương thì là đại bản doanh của Phi Hùng Quân. Điểm này là được phân chia căn cứ vào người chấp chưởng của ba đại quân đoàn Cận Vệ, Võ Uy Vương - người chấp chưởng Long Tương Quân cùng với Kháo Sơn Vương - người chấp chưởng Hổ Bí Quân, mặc dù nắm giữ thực lực cường đại, ở trong Võ Đạo Tông Sư cũng là người nổi bật, nhưng cuối cùng cũng chỉ là Võ Đạo Tông Sư, mà Tổng nguyên soái Phi Hùng Quân - Thần Võ Vương, thì lại là võ giả cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan.
Chênh lệch một cái cảnh giới, cũng đã quyết định sự chênh lệch giữa ba đại quân đoàn Cận Vệ, lúc này ở bên trên một bãi đất trống mênh mông trong quân doanh, người tham gia tuyển chọn của rất nhiều thế lực đều đã tập trung ở chỗ này, mà ở phụ cận bãi đất trống, có một đạo cột sáng huyết sắc lộ ra bản lĩnh hết sức cao cường, rõ ràng là khí tức của Thần Võ Vương.
Mà cùng so sánh với Thần Võ Vương, người của bốn đại thánh địa võ đạo trước đó còn khiêu khích Kinh Thành thì lại là hết sức điệu thấp, nhao nhao thu liễm khí tức của bản thân, lẳng lặng mang theo võ giả thế hệ trẻ tuổi nhà mình đứng ở bên trên bãi đất trống, rạch ra thành bốn khu vực, mà ngoại trừ thánh địa võ đạo, thì là khu vực tụ tập của các trung, tiểu thế lực.
Ầm ầm! Một tràng tiếng chấn động kịch liệt truyền đến, sau đó chỉ thấy một nhóm thái giám đi tới từ đằng xa, cầm đầu thì là một vị trung niên thái giám có dáng người to mập, trên mặt mang theo nụ cười hiền lành.
Đó là Đại tổng quản Ti Lễ Giám Phùng Nguyên Nhất. Thân làm cận thần thân mật nhất ở bên cạnh Thánh Thượng Đại Càn, đám người đương nhiên sẽ không cảm thấy lạ lẫm đối với Phùng Nguyên Nhất, nhất là người cầm đầu của bốn đại thánh địa võ đạo, càng là dùng ánh mắt bén nhọn nhìn về phía hắn, thân làm võ giả cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan, dù vẻn vẹn chỉ là một ánh mắt cũng đều đủ để tạo ra áp lực cực lớn.
"Đã để cho các vị đợi lâu, hiện tại ta sẽ giới thiệu quy tắc của kỳ tuyển chọn lần này." Nụ cười của Phùng Nguyên Nhất không thay đổi, phảng phất như căn bản là không cảm nhận được áp lực gì vậy, vô cùng tự nhiên nói ra: "Kỳ tuyển chọn lần này là do Thánh Thượng tự mình quyết định, chờ sau khi kỳ tuyển chọn bắt đầu, Thánh Thượng sẽ mở ra một tòa bí cảnh không gian, mà nhiệm vụ của các vị, chính là tự giết lẫn nhau ở bên trong bí cảnh.‘’
"Tự giết lẫn nhau? !"
Lời nói của Phùng Nguyên Nhất vừa dứt, rất nhiều võ giả trên bãi đất trống liền nhao nhao lộ ra thần sắc ngạc nhiên, hiển nhiên là vào trước đó còn chưa biết được điểm này, một số người nhát gan thậm chí là còn có dự định thối lui.
"Triều đình trái lại là tính toán rất giỏi." Ở trong trận doanh Kiếm Tông, Kiếm Vương Đàm Thu phát ra âm thanh lạnh lùng nói: "Triều đình đây là muốn để cho người của giới tông phái chúng ta chém giết lẫn nhau ở bên trong bí cảnh, kết thù lẫn nhau, từ đó phân hoá lôi kéo, làm tan rã giới tông phái chúng ta hay sao? Cái kỳ tuyển chọn vị trí Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ này, sẽ không phải chỉ là một mánh khoé vô nghĩa thôi đó chứ?"
Vừa dứt lời, võ giả dự thi vốn đã có sự lay động lập tức bộc phát ra một trận ồn ào.
"Yên lặng!" Phùng Nguyên Nhất nhíu mày, giọng nói bỗng nhiên trở nên to lớn, lại không có cảm giác bén nhọn đặc thù của thái giám, trong nháy mắt liền chèn ép các thanh âm khác ở trong toàn trường, cũng hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
"Khụ khụ, ngài hiểu lầm rồi." Phùng Nguyên Nhất ho nhẹ một tiếng, khẽ cười nói: "Kỳ tuyển chọn lần này, chỉ giới hạn tại thế hệ tuổi trẻ ở dưới 50 tuổi, nếu như triều đình thực sự muốn để cho các vị tàn sát lẫn nhau, vậy thì liền trực tiếp để cho Kiếm Vương đại nhân còn có mấy vị đại nhân khác cũng tiến vào bí cảnh, huống hồ ta cũng đã nói xong đâu!"
Nhìn chung quanh bãi đất trống một vòng, Phùng Nguyên Nhất tiếp tục nói: "Kỳ tuyển chọn lần này là có sự đảm bảo của Thánh Thượng, tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất kỳ trường hợp tử thương nào."
Vừa dứt lời, bầu không khí nguyên bản khẩn trương trên bãi đất trống lập tức trở nên hòa hoãn. Có sự đảm bảo của thiên hạ đệ nhất nhân trước mắt, bất kể nhìn như thế nào cũng đều là có sự đáng tin rất cao, điểm này cho dù là bốn đại thánh địa võ đạo đang cố ý bới lông tìm vết cũng không dám nhiều lời.
"Bí cảnh lần này tên là Tuyệt Địa Bí Cảnh, là do Thánh Thượng tự mình đặt tên, sau khi võ giả tiến vào bí cảnh, bản thể đều sẽ ngủ say ở bên trong bí cảnh, đồng thời sẽ hình thành một bộ huyễn thân có được năng lực cùng với thủ đoạn giống như bản thể ở bên trong bí cảnh, xin yên tâm, ở trong đó cũng bao gồm cả binh khí cùng với bí bảo."
"Đương nhiên, bản thể của võ giả chết ở bên trong bí cảnh cũng sẽ mất đi ý thức, biến thành chất dinh dưỡng của bí cảnh, bất quá có Thánh Thượng ở đó, là hoàn toàn có thể cưỡng ép phá mở bí cảnh, mang các vị từ trong bí cảnh ra ngoài, cho nên mời các vị không cần phải lo lắng, cứ thoả thích tiến hành chém giết là được, nhân tiện..."
Nói đến đây, nụ cười ở trên mặt của Phùng Nguyên Nhất càng trở nên xán lạn: "Ở bên trong bí cảnh còn có đủ loại phần thưởng mà Thánh Thượng đã chuẩn bị, bao gồm công pháp binh khí, kỹ thuật giết người, bí bảo, toàn bộ đều là được lấy ra từ trong quốc khố, mà những phần thưởng này là cũng có thể mang ra bên ngoài, thuận tiện nhắc tới, bảo vật mang theo người cũng là như thế, chỉ cần sớm bỏ vào nhẫn chứa đồ mà chúng ta đã chuẩn bị, thì sẽ không có vấn đề gì."
"Đến đây thì còn có ai nghi vấn hay không?"
"Ta muốn biết rõ, nếu như giết người ở bên trong bí cảnh, vậy thì có bị người đó biết hay không?" Có một thanh âm truyền ra từ bên trong đám người.
Sau khi nghe xong câu hỏi, Phùng Nguyên Nhất liền mỉm cười nói: "Đương nhiên là sẽ không biết."
"Mời các vị yên tâm, vì cam đoan sự công bằng, bí cảnh sẽ được phong bế hoàn toàn, miễn là các vị hành động đủ bí ẩn, ở ngoại giới sẽ tuyệt đối không có ai biết được tình huống ở bên trong bí cảnh, hơn nữa Thánh Thượng cũng sẽ tự mình xuất thủ, sau khi người tham gia chết, sẽ tự động quên đi cảnh tượng trước khi chết, nói một cách khác..."
"Người bị giết sẽ không biết được là đến tột cùng ai đã giết mình."
Phùng Nguyên Nhất vừa dứt lời, bãi đất trống mới vừa rồi còn hòa hoãn mấy phần liền trở nên khẩn trương lần thứ hai.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận